TRANH HOÀNG BI CA - CHƯƠNG 8
Cập nhật lúc: 2025-10-28 04:12:25
Lượt xem: 1,360
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
Cập nhật lúc: 2025-10-28 04:12:25
Lượt xem: 1,360
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
Chương 8:
Hắn cúi đầu, ánh mắt lạnh buốt hỏi:
“Là ngươi cố ý ? Cái c.h.ế.t của đứa bé …”
Thẩm Tranh đó, yếu ớt đến mức chẳng còn sức mở miệng.
Nàng chỉ lặng lẽ về phía chiếc nôi, đôi mắt tràn đầy bi thương và nơi khóe mắt… một giọt nước long lanh chảy xuống.
Ta đó là nước mắt là mồ hôi.
Giọt nước thấm gối, lặng lẽ như chính nàng.
Đại hoàng tử cúi xuống, tay dịu dàng vén mấy sợi tóc vương bên má nàng, từ từ trượt xuống cổ, ngón tay siết , từng chút một.
Hắn hỏi, giọng trầm, khàn đặc:
“Ngươi… từng thật lòng với ?”
Nàng đáp.
Ngón tay siết chặt hơn, da thịt lòng bàn tay lạnh dần.
Nàng vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt, phản kháng, chỉ lặng yên chờ đợi.
ngay khi nàng ngạt thở, buông tay.
Hắn thẳng dậy, sắc mặt trắng như tuyết cánh tay bóp cổ nàng run lên ngừng.
Thẩm Tranh ho khan dữ dội, thể gầy yếu run lên từng cơn.
Phải một lúc lâu mới bình , nàng ngẩng đầu Đại hoàng tử ánh mắt , yên tĩnh đến quái lạ, nàng chỉ , một lời.
Hắn cũng gì.
Chỉ lặng lẽ xoay , bước khỏi trướng.
Từ đầu đến cuối, nàng gọi .
Đó cũng là cuối cùng họ gặp .
Ta bế đứa bé, quấn trong tã, ở góc xa nàng.
Ta c.ắ.n răng, khẽ mà run:
“Thẩm Tranh, thật sự… ghét ngươi.”
Ánh mắt nàng khẽ lay động, một tầng lệ mỏng phủ nơi đáy mắt.
Nàng , giọng nhẹ như thở:
“Tang Cát, ngươi thể giúp … đem đứa bé đến bờ Hoàng Hà ? Hoàn Nhan Hoàng cần nó nữa, hãy để nó theo dòng nước mà trôi , hãy để nó … trở về cố hương.”
Ta đẩy chiếc nôi gỗ, bước ngoài.
Vừa đến cửa, nàng gọi .
Ta đầu…
Nàng đang mỉm , nụ nhợt nhạt như ánh sáng đầu xuân, mỏng manh, dễ vỡ, tựa cánh hoa run rẩy trong gió.
còn tin nụ đó nữa.
Nàng khẽ:
“Xin .”
Ta hiểu.
Không hiểu vì nàng xin , cho đến lâu, lâu , khi nàng hóa thành tro tàn, mới hiểu câu .
Nàng giấu bản đồ bố binh và phòng thủ thành chính chiếc nôi gỗ do Đại hoàng tử tự tay .
Khi đẩy chiếc nôi sông, dòng Hoàng Hà mùa đang cuộn trào, nước xiết, gió gào.
Ta chiếc nôi lắc lư trôi , mà dòng nước, như ẩn như hiện bóng dáng của ngàn vạn quân Thẩm gia, họ đợi chính chiếc nôi , đợi bản đồ bố binh lực và phòng thủ thành trôi đến tay họ.
Ta nàng liên lạc với trưởng từ khi nào, chỉ nàng thật tàn nhẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-hoang-bi-ca/chuong-8.html.]
Nàng rõ Đại hoàng tử từng buông lỏng đề phòng, nên cố ý bày sơ hở, để tưởng rằng bắt bằng chứng phản bội.
thứ thật sự cần bảo vệ, nàng sớm giấu chiếc nôi.
Từ khi mang thai, nàng tính toán tất cả: , thời cơ, niềm tin và cả lòng .
Câu xin chính là vì tự tay đẩy chiếc nôi xuống dòng Hoàng Hà.
Là , tự tay đem bản đồ bố binh lực và phòng thủ thành của Nữ Chân gửi ngoài.
Giờ nghĩ , nước sông hôm lạnh như băng, gió gào như tiếng , mà .
Ta thật sự hận nàng.
Đêm hôm đó, Đại hoàng tử đau đớn đến tuyệt vọng, hỏi nàng:
“Cái c.h.ế.t của đứa trẻ … là do ngươi cố ý ?”
Nàng trả lời.
chẳng bao lâu , câu trả lời rõ.
, đứa bé là nàng cố ý g.i.ế.c.
Nàng quả là tàn nhẫn đến lạnh , nàng tính toán tất cả, thậm chí ngay cả con ruột của cũng buông tha.
Khi Đại hoàng tử chuyện, say suốt ba ngày, mất cả dáng vẻ kiêu ngạo ngày thường.
Lúc lều, bên bàn, mặt trắng bệch như giấy, môi nở nụ méo mó.
Hắn ngẩng lên, hỏi : “Tang Cát,nàng … thật sự là một thông minh, đúng ?”
Ta mặt , dám đôi mắt đầy trống rỗng và đau đớn .
Rất lâu, lâu về , Đại hoàng tử cũng c.h.ế.t chiến trường.
Hắn tam công tử nhà họ Thẩm đ.â.m một thương xuyên ngực.
Là thu liệm t.h.i t.h.ể của .
Hắn yên tĩnh giữa mênh m.ô.n.g cát bụi, trong lòng n.g.ự.c là một chiếc ngọc bội nhỏ niêm kín, bên trong là tro cốt của Thẩm Tranh.
Ngày nàng tự thiêu, sáng hôm , sai thiêu nốt phần xương cốt còn , nghiền thành tro tàn.
Người nhà họ Thẩm nhiều cầu xin trả hài cốt của nàng, nhưng chỉ lạnh lùng đáp:
“Đem cho ch.ó ăn .”
Chỉ , tro cốt vẫn giữ trong chiếc ngọc bội , đặt ngay bên tim.
Có lẽ, Đại hoàng tử cũng chẳng hẳn yêu nàng bao nhiêu.
Một nam nhân, dù si mê thế nào cũng ngày quên.
Chỉ là, vết thương nàng để quá sâu, đến nỗi dù qua bao năm, mỗi nghĩ đến, vẫn khiến thấy đau âm ỉ nơi ngực.
Ta vẫn nhớ một đêm, nàng giật tỉnh khỏi ác mộng, miệng gọi khẽ tên Hoàn Nhan Hoàng, giọng run rẩy như đứa trẻ tìm che chở.
Tựa hồ cái tên là bùa hộ mệnh của nàng.
Về , mỗi đêm ở bên, nàng đều ôm lấy áo choàng của mới thể ngủ .
Ta từng hỏi nàng:
“Ngươi… thích Đại hoàng tử ?”
Nàng trả lời.
Nàng giỏi im lặng, cũng giỏi dối.
Nàng từng yêu vĩnh viễn .
Nếu , thì tình yêu , so với nước mắt, so với đất nước, so với gia tộc của nàng vẫn quá mong manh.
thôi.
Cuối cùng, thứ giữa họ cũng cân bằng.
Nữ nhân và nam nhân đều thua trong tình yêu và cũng đều chôn trong nỗi hận.
HẾT
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.