Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-07-29 22:35:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Dư Kiều vẫn nhạy cảm đối với chuyện mờ ám của Lục Cảnh Diệu. Cô nhận tấm hình từ trong tay Lục Nguyên Đông, Lục Cảnh Diệu trong hình hình như mới chỉ mười mấy tuổi, đang thời kì thanh xuân phơi phới. Lục Cảnh Diệu mười mấy tuổi cũng là thiếu niên mặc áo sơ mi quần jean xanh, tấm hình vẻ như chụp ở vườn bách thú. Lục Cảnh Diệu ở phía hai con hươu cao cổ lông màu nâu nhạt đốm và sừng nhỏ, bởi vì hình chụp từ lâu nên phai, càng tôn lên vẻ như ngọc, mặt mày như vẽ của Lục Cảnh Diệu trong hình. Còn cả cô gái bên cạnh nữa, nét mặt tươi như hoa, duyên dáng yêu kiều bên cạnh Lục Cảnh Diệu, quả là một mỹ nhân xinh động lòng .

Vườn thú, hươu , chị Tiểu Lộc, thanh mai trúc mã… Tần Dư Kiều đột nhiên cảm giác kỳ lạ. vì đang bên cạnh Lục gia nên cô thể chất vấn Lục Cảnh Diệu. Vậy nên cô mím môi, về phía Trương Kỳ. Ảnh chụp là Trương Kỳ cho cô xem, cô đương nhiên hỏi chị .

“Chị dâu, em thấy cô gái trong hình bao giờ?” Vừa dứt lời, Tần Dư Kiều thản nhiên liếc Lục Cảnh Diệu. Lục Cảnh Diệu cách đó xa vẫn còn đang đợi cô tản bộ, đúng là tản....em gái ý.

"Mục Lộc ?" Trương Kỳ khanh khách , "Mục Lộc là em họ của chị, mặc dù là khách nhưng mà năm đó bà cụ thích em , nghỉ hè hàng năm đều đón Lộc Lộc tới nhà chơi, cũng coi như là thanh mai trúc mã của lão Lục."

Trương Kỳ dứt lời, khí trong phòng khách nhỏ của Lục gia liền càng trở nên kỳ lạ. Ánh đèn sáng chói chiếu lên mặt Lục Cảnh Diệu, càng khiến thấy rõ sắc mặt đổi liên tục. Sau đó Tần Dư Kiều mở miệng :

“Thanh mai trúc mã cái gì, chẳng lẽ cứ gặp vài , cộng thêm đối tượng là nữ thì là thanh mai trúc mã chắc?” Lời Lục Cảnh Diệu sắc bén, giống như Trương Kỳ cố tình hắt nước bẩn lên .

Tần Dư Kiều sửng sốt sững sờ, cùng xem nai con mà còn chỉ gặp mặt vài mà thôi ?

Lục Nguyên Đông tươi ghế sô pha, trong tay nghịch món đồ chơi xếp hình của Lục Hi Duệ để , đùa: “Thím ba, thím cũng đừng lấy chuyện xưa xửa xừa xưa của chú sáu để đùa nữa. thím cũng khiến cháu nhớ một chuyện, chị Lộc lập gia đình ?”

“Lấy một nước ngoài, cũng lúc nó nghĩ thế nào. Thím giới thiệu cho nó nhiều thiếu gia công tử ở thành phố S như mà nó đều .” Trương Kỳ tiếp nữa, bởi vì Trần Húc Phân ngắt lời.

Trần Húc Phân tủm tỉm chiếc váy màu đỏ ren đính trân châu Tần Dư Kiều mới , ngắt lời Trương Kỳ: “Chiếc váy Dư Kiều đang mặc chị từng thấy tạp chí, nhưng bán hàng ở quầy chuyên doanh với chị là hàng.”

Chiếc váy Tần Dư Kiều mặc hôm nay là kiểu dáng mới đưa tới ngày hôm qua, trong nước còn hàng, là Lục Cảnh Diệu đặt hàng từ nước ngoài. Mặt khác Tần dư Kiều Trần Húc Phân cố ý chuyển đề tài. Mặc dù Lục Cảnh Diệu giấu tình sử ngày xưa với cô, nhưng hiện giờ thật sự nên truy hỏi đến cùng, cho nên Tần Dư Kiều mỉm với Trần Húc Phân: “Lúc em thấy cái váy tạp chí cũng thích, lão Lục thấy liền đặc biệt dặn đặt hàng từ nước ngoài về.”

Phụ nữ ít nhiều cũng chút tật là khoe khoang. Tần Dư Kiều dịu dàng Lục Cảnh Diệu. Lục Nguyên Đông thấy trong mắt Tần Dư Kiều tràn ngập tình cảm như thì khó chịu.

"Trong mấy con trai Lục gia, thương yêu vợ nhất hẳn là lão Lục ." Dương Nhân Nhân là nàng dâu tâm tư đơn thuần nhất trong Lục gia. Cô kéo Tần Dư Kiều lên, ý để cho cô ngắm kỹ một chút, "Trước chị cũng thấy Kiều Kiều mặc bộ váy , nhưng lớn tuổi nên cũng dám hỏi quần áo các em mặc."

Dương Nhân Nhân xong, tất cả mấy phụ nữ Lục gia đều đưa mắt tập trung Tần Dư Kiều. Chiếc váy màu đỏ hoa hồng quả thực giống như đặt theo đo , vòng eo vốn mảnh khảnh càng thêm thon thả, như đầy một vòng tay. Trương Kỳ nhớ đến đầu tiên thấy Tần Dư Kiều, gầy như . Vương Bảo Nhi mặc dù quyến rũ xinh , nhưng sự nền nã như Tần Dư Kiều, quả nhiên con gái xuất từ nhà nghèo và nhà giàu vẫn khác biệt.

Thật thì Trương Kỳ ghét Tần Dư Kiều, nhưng cô càng thích Vương Bảo Nhi. Bởi vì cùng là con gái của gia đình thư hương nhưng cô hảo cảm với Tần Dư Kiều hơn. Thế nhưng bây giờ cô là vợ cưới của Lục Cảnh Diệu, nên cảm giác của Trương Kỳ với Tần Dư Kiều cũng phức tạp.

Người Tần Dư Kiều còn Lục Nguyên Đông. Sau đó cảm thấy lòng bàn tay như bỏng, mặt về hướng khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-110.html.]

“Chị cả còn trẻ lắm, dáng vẻ giống như sắp chồng .” Trương Kỳ chuyển đề tài về phía Lục Nguyên Đông, “Vương tiểu thư ? Nếu cha đồng ý, Nguyên Đông cũng nên mang cô tới nhà chơi chứ.”

“Không vội, tính tình Bảo Nhi hướng nội, cháu thật sự sợ các thím nhiệt tình sẽ dọa cô .” Lục Nguyên đông nở nụ nhàn nhạt, Lục Cảnh Diệu .

Lục Cảnh Diệu từ lưng Tần Dư Kiều tới, tay đặt vai của cô, đó dịch xuống đến hông Tần Dư Kiều, ôm cô cùng xuống: “Thật thì tính tình Kiều Kiều cũng hướng nội, cho nên Cảnh Diệu cũng xin các chị dâu đừng lấy chuyện của bọn em để đùa. Da mặt em dày thì , nhưng da mặt Kiều Kiều mỏng lắm, dễ hổ.”

Lục Cảnh Diệu một câu hai nghĩa, thuận tiện giải thích chuyện chị Tiểu Lộc , giải thích câu "thanh mai trúc mã" của Trương Kỳ chỉ là đùa. Lời ngoài mặt là với mấy phụ nữ Lục gia, thực tế là cho Tần Dư Kiều : Anh và Mục Lộc vốn chẳng gì, chỉ là lời đùa của Trương Kỳ châm ngòi ly gián thôi, nếu như cô tin thì cô đúng là phụ nữ ngốc.

——

Chỉ là Tần Dư Kiều thật sự tin. Lục Cảnh Diệu một khi chột thì luôn thích dùng chuyện chăn gối để che giấu cho qua. Tần Dư Kiều ở Lục Cảnh Diệu Ái Đinh Bảo cũng lừa gạt Quả Quả như , nhưng tối nay cũng dùng cách lừa gạt cô.

Lục Cảnh Diệu ôm từ phòng của Hi Duệ , tới phòng ngủ chính liền lập tức giở trò với cô. Tiền diễn đầy đủ, lúc bởi vì hai đều chút nóng vội cho nên mới bắt đầu tốc độ cũng nhanh. Sau đó Lục Cảnh Diệu còn đổi cách thức để thể cô cảm thụ kích thích nhất, thậm chí tiếc dùng miệng.

Đêm nay Tần Dư Kiều thật sự cực kỳ động tình, phản ứng của thể cô cũng cho Lục Cảnh Diệu vui mừng. Đối với Lục Cảnh Diệu mà loại ân ái tình đầu ý hợp khiến luôn cảm thấy ban đêm ngắn. Còn đối với Tần Dư Kiều mà , loại triền miên cực hạn thật tiêu hao thể lực.

Lúc kết thúc Tần Dư Kiều mệt lử, Lục Cảnh Diệu nhúc nhích. Mà Lục Cảnh Diệu thỉnh thoảng sờ sờ thịt m.ô.n.g cô, khóe miệng nở một nụ khẽ: “Mệt , ôm em tắm.”

Tần Dư Kiều cúi đầu gặm cắn viên thịt nhỏ n.g.ự.c trái Lục Cảnh Diệu, tín hiệu rõ ràng cho sinh nghĩa hiểu khác, thể Lục Cảnh Diệu chấn động, lòng bàn tay vỗ nhẹ hai cái lên m.ô.n.g Tần Dư kiều: “Còn ăn no ?”

Tần Dư Kiều đột nhiên dùng sức khẽ cắn, Lục Cảnh Diệu đau đến mức kêu ôi một tiếng, đó lật ôm Tần Dư Kiều lòng : “Quả nhiên ăn no, , cho em ăn.”

“Ăn cái....đầu ý!” Tần Dư Kiều đột nhiên bóp mạnh ‘lão nhị’ của Lục Cảnh Diệu, mặc dù hai má đỏ ửng nhưng ánh mắt tỉnh táo, đôi mắt to trắng đen rõ ràng Lục Cảnh Diệu khiến chút bỡ ngỡ.

“Con hươu là thế nào?” Tần Dư Kiều nghiêm mặt, rốt cuộc cũng hỏi trọng điểm, tay cầm tiểu Cảnh Diệu cũng bóp mạnh hơn một chút.

“Hươu chính là hươu thôi, em thích , nếu chúng đến vườn thú dẫn một con về nuôi nhé.” Mặc dù vận mệnh nắm, Lục Cảnh Diệu vẫn mạnh miệng. Thậm chí tay còn bắt đầu an phận, xoa xoa phía Tần Dư Kiều, “Thật sự chỉ là quen mà thôi, tới nhà ở mấy ngày, về nước ngoài gả cho , như ngọt ngào sai sự thật như Trương Kỳ . Nếu là thanh mai trúc mã thật, giấu em gì. Hơn nữa cho dù thật sự là thanh mai trúc mã thì cũng chỉ là khéo quen từ nhỏ mà đấy giới tính nữ thôi…Em dám em ?”

Tần Dư Kiều: “…”

“Cho nên đừng ‘cầm lông gà tên bắn’ nữa, trong nhà Trương Kỳ tình nhất. Em đừng để chị khích bác. Hứng thú lớn nhất của chị chính là trò cho nhà cửa yên. mà xét về tình thì chị cũng thể tha thứ. Chồng chị phục vụ chị khiến thời kỳ mãn kinh của chị tới mấy chục năm… còn em, ngày nào phục vụ em ?”

Loading...