Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 126
Cập nhật lúc: 2025-07-29 22:36:39
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Tần Dư Kiều trở biệt thự, Lục Cảnh Diệu đang một trong phòng khách, tay cầm túi chườm đá đặt lên chân . Thấy cô về chỉ ngước lên liếc một cái, đó giận dỗi đầu thèm Tần Dư Kiều nữa.
Tần Dư Kiều vốn đang tức giận, thấy dáng vẻ của Lục Cảnh Diệu cô càng tức hơn. Cô quan tâm tới , thẳng lên cầu thang. Sau đó Lục Cảnh Diệu khó chịu "" một tiếng, Tần Dư Kiều vẫn để ý, tiếp tục về phía .
"Đứng ." Trái tim Lục Cảnh Diệu bây giờ như một con mèo cào cấu , trong lòng buồn bực, nhưng khi phát hiện giọng điệu chút , lập tức hạ giọng mềm mại hơn, "Kiều Kiều, sưng lên ...."
Tần Dư Kiều đầu, Lục Cảnh Diệu dùng đôi mắt sâu đen láy của cô, một chân còn đang đặt lên tay vịn ghế sofa, chân đặt một cái túi chườm nước đá. Sau đó "Bộp" một tiếng, túi chườm nước đá rơi xuống đất, Lục Cảnh Diệu cũng "Ai ui" một tiếng. Mặc dù mặt tỏ vẻ vô cùng đau đớn, nhưng vẫn cà nhắc tới mặt Tần Dư Kiều, âm trầm cô chăm chú, đó kéo Tần Dư Kiều trong lòng: "Em đúng là đồ lừa đảo."
“Em hứa với thế nào, em em sẽ bỏ nhà nữa.... Duệ Duệ còn ngủ ở tầng kìa, ngày mai nó tỉnh thấy em thì nó sẽ nghĩ em thế nào?" Lục Cảnh Diệu ôm Tần Dư Kiều thật chặt, để cho cô chen , một tiếp, "Chuyện bác sĩ Karo là của , nhưng nếu như em cho đủ cảm giác an , thì cớ gì như ? Dĩ nhiên là em thể già mồm át lẽ , hôm nay già mồm cho em xem, em thế nào thì ...."
Đầu Tần Dư Kiều ép dựa bả vai Lục Cảnh Diệu, eo cũng tay Lục Cảnh Diệu ôm thật chặt. Lời cô mắc kẹt trong cổ họng thật lâu mới thốt : "Cảnh diệu, em chỉ đang tức giận thôi. Chúng sắp kết hôn , tại khổ sở tìm cách lừa gạt em chuyện ở Edinburgh chứ. Em thật sự nghi ngờ bao giờ thật với em ?"
"Nói ." Lục Cảnh Diệu cần nghĩ ngợi liền trả lời, "Anh yêu em."
"Cái gì...."
"Anh yêu em."
"Đây là lời thật lòng nhất nhất nhất từng , những thứ khác thể lừa em, nhưng động cơ đều là vì quá yêu em. Cho nên Kiều Kiều, em thể nể tình mà đừng giận nữa . Em thể những vấn đề đó sâu hơn một chút , bởi vì chuyện đều là vì quá yêu em. Anh bất cứ ý đồ nào cả, ý đồ duy nhất của là cưới em về nhà...."
Tần Dư Kiều : "...."
Trình độ biện hộ của một đàn ông thường liên quan chặt chẽ đến độ dày của da mặt . Lục Cảnh Diệu sống nhiều năm chờ đợi một ngày dài bằng một năm như nên thời gian cũng mài cho da mặt càng ngày càng dày.
Hoặc cũng thể rằng khi trải qua một thời gian chờ đợi đau khổ, mòn mỏi sống những ngày vô biên vô hạn hi vọng, mới một việc nên bớt cao , như mới ông trời trêu đùa nữa.
Mỗi đều nhiều thứ để quý trọng: quý trọng lương thực, quý trọng sách vở, quý trọng thời gian, quý trọng một .... đôi lúc quên mất điều . Có nhiều nguyên nhân, đôi khi là đủ kiến thức, đôi khi là quá kiêu ngạo, khi là quý trọng nhưng , chờ đến khi thì mất .
Cho nên nhiều khi quý trọng coi là một loại thái độ, ví dụ như những Lục Lục chịu thua Quả Quả, luôn ở bậc cao nhất đó dần xuống.... Cuối cùng với Quả Quả: "Đây là sự nhượng bộ lớn nhất của đấy, nhưng còn em, em thể cho cái gì." Quả Quả ngẩng đầu lên, lừa bịp! Cho dù Lục Lục xuống, cô vẫn ngẩng đầu . Lúc Quả Quả cũng tức, xương sống cô nên thích ngẩng đầu khác.
Cho nên nếu như đứa bé, thì kết quả cuối cùng của cô và Lục Lục chỉ thể là chia tay. Quả Quả là một đặc biệt, lòng tự ái cũng cao, cho nên ngay cả khi con cô cũng chia tay với Lục Lục.
***
Lục Lục ở lỳ nhà Quả Quả hề dấu hiệu , ngày hôm vẫn mang đôi mắt đen sì tới bàn ăn.
Simon uyển chuyển hỏi: "Đường về Edinburgh thông , khi nào thì Lục lên đường?"
Lục Lục xoa xoa cái trán đau đớn: " đợi mấy ngày nữa."
Simon liếc Quả Quả, rút khăn giấy đưa cho cô: "Lau miệng ."
Quả Quả nhận lấy khăn giấy từ tay Simon, lên trở về phòng một bộ quần áo lao động rộng thùng thình với Simon: "Hôm nay em đến tu viện giúp một tay."
Simon khẽ cau mày: "Hay là tới phòng khám giúp một tay , thấy em cũng yên tâm hơn."
Quả Quả do dự một chút gật đầu.
Lục Lục phiền não để d.a.o nĩa xuống: "Một phụ nữ thai như em đông chạy tây chạy cái gì, em bây giờ em , em cần trách nhiệm với đứa trẻ chứ."
Lục Lục tiếng phổ thông, Simon hiểu liền về phía Quả Quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-126.html.]
Quả Quả để ý tới Lục Lục, sang thương lượng với Simon: "Sáng nay em tới tu viện, đó, ở đấy em . Buổi chiều em tới phòng khám tìm , ?"
Simon do dự một chút gật đầu, khi khỏi cửa còn ôm Quả Quả một cái. Lục Lục lạnh lùng quét mắt đôi nam nữ cửa, tức giận đá chân bàn đồ dùng bàn vang lên tiếng động nho nhỏ.
Rốt cuộc khi Simon rời , Lục Lục lên bước tới mặt Quả Quả: "Quả Quả, cùng trở về Edinburgh ."
Quả Quả giương mắt lên, bắt đầu dọn dẹp nhà cửa. Nếu như cô mang một cái bụng to thì thể Quả Quả đang mang thai. Lục Lục nhớ tới cảnh tượng Quả Quả trèo lên giá cao, mí mắt bắt đầu giật ngừng.
"Lục Lục, ở bao lâu thì cứ ở, tiền thuê phòng một ngày là 20 bảng Anh. Chờ em sinh đứa bé cho hết hẳn hi vọng . Anh nên xem xem con của em là con lai là một đứa trẻ Trung Quốc thuần chủng."
Lục Lục lạnh lùng , căn bản Quả Quả . Vóc dáng vốn cao, ngũ quan sắc bén, lúc nghiêm mặt quả thật thể dọa , Quả Quả sợ tới mức nước mắt bắt đầu trào .
Hay tay Quả Quả ôm bụng , xuống ghế sofa. Một lát , cô thút tha thút thít nấc, tiếng nhỏ như cô con dâu uất ức .
"Anh Lục, thấy em sống ...."
Không thấy cô sống mà là chịu khi thấy cô sống mà .
Lục Lục khẽ cắn răng, lạnh lùng mở miệng: "Quả Quả, cho em một cơ hội cuối cùng, hoặc là cùng trở về Edinburgh hoặc là ở đây tiếp tục ăn bữa hôm nay lo bữa ngày mai sống qua ngày. cho em , chỉ cần em cùng trở về, mặc kệ đứa bé em sinh quan hệ với , nhất định thể để nó chịu uất ức . nếu như em tiếp tục sống ở đây thì cho dù đứa bé em là con ruột của , cũng đừng tìm tới , cũng đừng bảo chịu trách nhiệm.... Quả Quả, cho em một cơ hội."
Quả Quả vô cảm Lục Lục hết, đó cầm trái táo bàn ném về phía Lục Lục: "Anh thể cút."
Lục Lục gật đầu, phong độ xoay rời .
Sau khi Lục Lục trở Edinburgh lập tức trở thành một đàn ông thất tình. Nếu cái gì cũng hứng thú, máy tính nhưng đánh nổi một chữ; thì cũng lâm trạng thái liều mạng việc, ba ngày ba đêm chợp mắt.
Sau đó Mục Lộc xin nghỉ dài hạn sang thăm bởi thấy mãi về nước. Lúc Mục Lộc chăm học, chương trình học cũng đang bước giai đoạn căng thẳng.
Mục Lộc sa thải giúp việc của nhà Lục Lục, đó tự phụ trách chuyện ăn, mặc, ở, mỗi ngày của Lục Lục. Cô giặt quần áo nấu cơm cho mà từng oán trách một câu. Một ngày ba bữa, từng bữa nào để Lục Lục nhịn. Sau khi ăn xong nếu như Lục Lục còn việc, cô sẽ kéo Lục Lục cùng dắt chó dạo.
Dù Lục Lục là một soi mói nhưng biểu hiện của Mục Lộc khiến cho chỗ nào để bắt bẻ cả. Rốt cuộc ở thứ sáu Lục Lục từ Harl về, với Mục Lộc: "Nếu như em đồng ý, chúng trở về nước liền kết hôn."
Mục Lộc ôm lấy eo Lục Lục: "Thật thì em hi vọng chúng thể định cư ở Anh quốc, em tình cảm với nơi ."
Mục Lộc bàn bạc với Lục Lục, nhưng giữa nam nữ luôn tồn tại quan hệ thỏa hiệp. Trước nay đều là Mục Lộc thoả hiệp với Lục Lục, cũng .
"Sau khi về nước thể thường xuyên dẫn em Anh quốc ."
Mục Lộc kéo tay Lục Lục: "Cũng , nhưng đối xử với em đó, ?"
Lục Lục khẽ "Ừ" một tiếng, đó kéo tay Mục Lộc , cầm áo khoác từ giá áo, với Mục Lộc: "Anh ngoài một chuyến, hôm nay còn gặp một đối tác ăn."
Mục Lộc: "Em cùng với ."
Lục Lục: "Em ở nhà nghỉ ngơi ."
Trước khi Lục Lục hẹn hò với Quả Quả, hoạch định rõ tương lai của . Tương lai bao gồm hai chuyện trọng đại: sự nghiệp và hôn nhân. Sự nghiệp là phát triển Lục thị hơn nữa, còn hôn nhân là tìm một bạn gái giống như Mục Lộc, đó kết hôn sống tới già, nuôi dưỡng những đứa con của thật , tiếp tục mở rộng giang sơn của Lục gia.
Lục Lục ngờ một ngày Lục Lục sẽ gặp một con gái tên là Quả Quả.
Quả Quả và Mục Lộc khác , hoặc nên là trái ngược . Cô nhiệt tình, to gan, bao giờ tuân theo bất cứ kế hoạch nào. Dĩ nhiên thứ hấp dẫn Lục Lục lúc ban đầu chính là gương mặt và vóc của Quả Quả, từ đầu tiên gặp mặt cô để cho Lục Lục ấn tượng sâu sắc.
Sau một thời gian dài, Lục Lục vẫn cảm thấy chỉ thích Quả Quả mà thôi. thời gian phủ định suy nghĩ của , điều khiến cảm thấy ngờ đó là thể nhớ mãi quên một cô gái.