Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 143
Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:56:57
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt Lục Hi Duệ loé lên vẻ nghiêm túc, "Ba , nếu như tới đón con tan học thì con tự mang cặp sách, con 7 tuổi , là nam tử hán, con cũng chăm sóc giống như ba ."
Tần Dư Kiều Lục Cảnh Diệu những lời mùi mẫn với Hi Duệ lúc nào, thêm đó trong thời gian tế bào thần kinh của cô tương đối nhạy cảm. Nghe Hi Duệ , khóe mắt cô liền đỏ lên. Cô đưa tay xoa đầu Hi Duệ: "Bây giờ Duệ Duệ còn nhỏ, cho nên là ba và bảo vệ Duệ Duệ. Sau đó chờ Duệ Duệ trưởng thành sẽ đến lượt Duệ Duệ chăm sóc ba ."
Vậy mà Lục Hi Duệ Tần Dư Kiều xong càng nhíu mày: " con cũng ba già ."
Sinh lão bệnh tử là tất yếu, nhưng bởi vì sinh mạng chỉ một cho nên đời đều tham sống sợ chết, sợ ly biệt, sợ vĩnh viễn.
Lục Cảnh Diệu gọi điện thoại cho Tần Dư Kiều, cô dẫn Hi Duệ đến bệnh viện thăm ông cụ, cho nên khi giải quyết xong công việc ở công ty xong liền lái xe đến thẳng bệnh viện quân đội .
Lục Cảnh Diệu đến bệnh viện sớm hơn Tần Dư Kiều một chút. Lúc đến vợ chồng Lục Cảnh Thành và Trương Kỳ cũng đang từ trong bệnh viện . Con gái của bọn bọ nắm tay ba , lúc thấy Lục Cảnh Diệu liền ngẩng đầu chào : "Chú sáu."
Lục Cảnh Diệu gật đầu, Trương Kỳ : "Lão Lục thật chăm chỉ, công ty bận rộn như mà một ngày đến bệnh viện tận mấy , thật là vất vả cho ."
Lục Cảnh Diệu liếc Trương Kỳ môt cái, hỏi Lục Cảnh Thành: "Ba đang cái gì ?"
"Đang chuyện với Trương Trợ." Lục Cảnh Thành .
Lục Cảnh Diệu gật đầu, đang định phòng bệnh thì Trương Kỳ đột nhiên đầu về phía Lục Cảnh Diệu, noi: "Lão Lục, Lộc Lộc về , còn mang về một đứa con lai xinh . Bây giờ cô đang ở nhà ông ngoại."
"Chị Mục Lộc ?" Lục Cảnh Diệu thản nhiên đáp, "Em bận, sợ rằng thời gian liên lạc với cô ."
Lục Cảnh Diệu đứt gân não mới liên lạc với Mục Lộc. Chỉ là Kiều Kiều nghĩ như thế nào về chuyện và Mục Lộc. Cô nàng Kiều Kiều bề ngoài thì vẻ hào phóng so đo với , nhưng sự thật thì , hẹp hòi thù dai chết. Anh cũng thật cho Kiều Kiều rằng từ khi kết hôn vẫn ăn chay cho đến bây giờ.
Chuyện ăn chay , Lục Cảnh Diệu bảy năm kinh nghiệm. Chỉ điều vợ yêu bên cạnh mà thể ăn thật đúng là rèn luyện ý chí của mà.
Lục Cảnh Diệu tới phòng bệnh của Lục Hoà Thước coi như lòng hiếu thảo. Anh bên giường gọt táo cho Lục Hoà Thước, đó Lục Hoà Thước liền gào lên với: "Không ghét ăn táo nhất ."
Lục Cảnh Diệu quả táo trong tay, cắn một miếng, hỏi: "Quả táo ngọt thế, giúp việc mua ?"
"Vợ mua đó." Lục Hoà Thước Lục Cảnh Diệu ăn hết quả táo thì thấy khó chịu. Ông , "Chuyện của nhà họ Diêu thật sự liên quan đến Nguyên Đông?"
"Con ." Lục Cảnh Diệu đáp.
"Anh ?"
"Con là chú của Nguyên Đông, chuyện con điều tra, quá khứ trôi qua , con so đo." Lục Cảnh Diệu với Lục Hoà Thước .
Lục Hoà Thước dựa lưng giường bệnh, đó với Lục Cảnh Diệu: "Giúp ba xử lý Vương Bảo Nhi, đừng nặng tay quá, khiến cho cả nhà cô về thành phố S là ."
"Ba tích chút đức ." Lục Cảnh Diệu , "Ba thì tự mà , con cũng giảm thọ."
Lục Hoà Thước tức điên, ho khan đầu nhấn chuông đầu giường. Bác sĩ y tá nhanh chóng chạy , vội vàng hỏi Lục Hoà Thước chỗ nào thoải mái .
Lục Hoà Thước chỉ Lục Cảnh Diệu: "Đuổi nó !"
Tần Dư Kiều bao giờ đến đúng lúc như lúc , khi y tá định mời Lục Cảnh Diệu khỏi phòng thì Tần Dư Kiều mang Hi Duệ .
"Ông nội." Lục Hi Duệ chạy về phía Lục Hoà Thước, thấy chai truyền nước biển, quan tâm hỏi, "Ông nội ơi, ông nội thấy trong thế nào?"
Lục Hoà Thước vốn đang tức giận, lập tức bày vẻ mặt tươi hớn hở cháu nội yêu quí của , "Ông nội chỉ cảm thôi."
"Ông nội tiêm m.ô.n.g ?" Lục Hi Duệ giường bệnh của Lục Hoà Thước hỏi, "Có đau ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-143.html.]
"Không đau đau, Duệ Duệ đến thăm ông nội, ông nội liền hết đau."
Lục Hoà Thước đối với Lục Hi Duệ quả thật hơn những đứa cháu khác một chút. Nguyên nhân thì Lục Hoà Thước từng với Tần Dư Kiều, khi Lục Cảnh Diệu còn cách chăm sóc, đều là do ông giúp một tay. Thật lúc Lục Cảnh Diệu mang con trai trở về cũng là lúc Lục Hoà Thước về hưu. Vậy nên ông nhiều thời gian chơi đùa với cháu trai, cộng thêm Duệ Duệ ngoan ngoãn cho nên ông vô cùng thương yêu đứa cháu nội .
Cuối cùng ba nhà Tần Dư Kiều cũng y tá đuổi ngoài, bởi vì Lục Hoà Thước cần nghỉ ngơi. Lúc rời khỏi bệnh viện cả thành phố lên đèn, sắc trời nhập nhoạng tối trở nên m.ô.n.g lung. Lục Cảnh Diệu lấy xe từ bãi đậu xe, bởi vì ghế phụ của xe Lục Cảnh Diệu rộng rãi nên Tần Dư Kiều và Lục Hi Duệ cùng . Sau khi , Lục Cảnh Diệu mới chậm rãi lái xe khỏi bệnh viện, hoà dòng xe tấp nập đường.
Một nhà ba còn ăn cơm tối, Hi Duệ quyết định đến Macdonald ăn gà chiên. Lúc xếp hàng Lục Cảnh Diệu dẫn theo con trai chọn món, Tần Dư Kiều thì tìm chỗ nhắn tin cho Bạch Quyên. Sau đó cô cảm thấy phụ nữ ở phía đối diện thỉnh thoảng cứ đầu cô.
Tần Dư Kiều đến mức trán rút gân, đó mới chợt nhớ , phụ nữ chẳng là Mục Lộc ?
Tần Dư Kiều gửi tin nhắn cho Bạch Quyên: "Nếu như em gặp tình địch ngày xưa của thì em sẽ như thế nào?"
Bạch Quyên trả lời tin nhắn nhanh: "Là Lục Cảnh Diệu ?"
Sau một lát, Bạch Quyên gửi tiếp: "Mỉm , trong chớp mắt nụ tan thành mây khói."
Tần Dư Kiều bật , chỗ cô gần cửa sổ, chỉ cần đầu là thể thấy tất cả cảnh vật bên ngoài qua cửa sổ sát đất. Màn đêm phủ xuống, bên ngoài sáng ánh đèn, các toà nhà cao tầng ở hai bên đường phố sáng ngời như quỳnh lâu ngọc vũ. Trên đường là dòng xe như nước, đèn chớp tắt, càng càng khiến thấy sốt ruột.
***
Ngoại truyện nhỏ về thi cao đẳng và học
Lúc Tiểu Duệ Duệ ba tuổi, một vị bà con xa khi thi cao đẳng xong đến nhà họ Lục chơi. Người bà con xa thi cho lắm, cho nên tới thành phố S chủ yếu là để giải sầu.
Khi đó Tiểu Duệ Duệ thường ở Lục trạch để Lục lão phu nhân chăm sóc. Trong thời gian đó Tiểu Duệ Duệ cực kỳ thích vị khách từ xa tới , mỗi ngày đều quấn lấy họ chuyện, hỏi tất cả những gì .
"Anh ơi, thi cao đẳng là cái gì ?"
"Chính là một cuộc thi đáng sợ." Người bà con xa cảm khái, " là do thi thôi."
"Cuộc thi , em ." Tiểu Duệ Duệ hưng phấn , "Chính là một bài tập ?"
Người họ xa dùng ánh mắt ‘em thật ngây thơ’ Tiểu Duệ Duệ: "Không khác mấy."
"Vậy thi thế nào?" Tiểu Duệ Duệ hỏi.
Người bà con xa đau lòng: "Không , cho nên học ."
Tiểu Duệ Duệ ngẩn , đó sốt ruột kéo tay họ: "Anh đừng uống thuốc độc [1]."
[1] Học và uống thuốc độc đều là [fùdú].
Ngày hôm , Lục Cảnh Diệu đón Tiểu Duệ Duệ về. Trên đường về Tiểu Duệ Duệ hỏi ba: "Ba, về con thi cao đẳng ạ."
"Tùy con." Lục Cảnh Diệu trả lời.
Tiểu Duệ Duệ: "Vậy nếu như con thi thì cũng cần uống thuốc độc ạ...."
Lục Cảnh Diệu liếc con trai một cái.
Tiểu Duệ Duệ lo lắng cúi đầu: "Con uống thuốc độc...."
Lục Cảnh Diệu ném con trai xuống xe, ném xuống xe. Quả nhiên cô gái ngốc kéo chân chỉ thông minh của con mà!