Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 38
Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:54:15
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:54:15
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Lúc Tần Dư Kiều đưa nước cho Lục Hi Duệ, Lục Hi Duệ dẫn theo đám bạn nhỏ của giới thiệu cho cô quen, một tiểu đội gồm mười .
“ Chị Dư Kiều, bạn tên là Trương Thiếu Đạt, là thủ môn của đội em, giỏi đó.”
“ Dương Vĩ, trung phong.”
“ Vương Vũ Kiệt, hậu vệ.”
“ Nhan Thư Đông, mà chị gặp, giống em, cũng là tiên phong.”
“...”
Đám bạn nhỏ bảy tám tuổi miệng ngon ngọt cũng khiến khác đau đầu, chẳng hạn như bé chơi ở trung phong – Dương Vĩ, khi Lục Hi Duệ giới thiệu xong, liền hì hì, chế nhạo bé: “ Đội trưởng, chị là mới của bạn , vẫn là bạn gái?.”
Tai của Lục Hi Duệ thoáng chốc đỏ bừng, giống như là chọc giận, rốn lên: “ Dương Vĩ, ngày mai sẽ cho Trần Lam Lam bạn thích .”
Dương Vĩ sờ sờ mũi, ngoan ngoãn gọi Tần Dư Kiều: “ Chị , em chỉ đùa thôi.”
Lúc , Lục Hi Duệ mới tỏ vẻ hài lòng, trong lòng Tần Dư Kiều đổ đầy mồ hôi, mấy nhóc chỉ mới mấy tuổi, thích là thích, nhưng Lục Hi Duệ thể chế áp loạn thần, bé thích ai nữa.
Lục Cảnh Diệu ở khán đài, thấy Tần Dư Kiều vây xung quanh đám nhỏ, đang khoa tay múa chân, trong lòng đoán thầm rằng lẽ bệnh cũ tái phát, thầy giáo của đám nhóc ở bên cạnh, mà cô còn đó chỉ huy, ngại dọa khác.
Tần Dư Kiều ở sân bóng nổi bật như huấn luyện viên, mở đầu là bé Hi Duệ hỏi cô đá như , cô liền khen ngợi bé, còn chỉ chỗ sai sót, chẳng hạn như bên khả năng tấn công, bởi vì thể dễ dàng dụ đối phương rời khỏi vị trí phòng thủ, đột phá nhanh chóng trong phòng tuyến.
Không cô và Hi Duệ đang về ‘ chiến thuật ‘, gương mặt tỏ chuyên nghiệp. Hình ảnh của cô khiến cho khác cảm giác an , hoặc đơn thuần chỉ là nể mặt đội trưởng Lục, Tần Dư Kiều ở bên cạnh Lục Hi Duệ xong, Dương Vĩ và Vương Vũ Kiệt liền lên tiếng: “ Chị Dư Kiều, chị cảm thấy em đá ?.”
Tần Dư Kiều đành đ.â.m lao theo lao, đành lòng mất mặt mũi của đội trưởng Lục Hi Duệ, cô vắt hết óc để chỉ đạo, lúc kết thúc, đến thầy giáo huấn luyện của Lục Hi Duệ cũng tán dương: “ Cô cũng ham thích bóng đá, ?.”
Tần Dư Kiều: “ Cũng bình thường thôi.”
Đến giữa trận đấu, tỉ đang là 1-1, thế cục khiến cho ai ở sân cũng khẩn trương, thấp thỏm, bởi vì mở đầu, sút vài một quả, đó Nhan Thư Đông cũng ghi bạn, trận đấu đang trôi về những phút cuối, bé mặc áo 9 mang đến sự ngạc nhiên.
Đầu tiên là một động tác cực kì mắt, vô cùng tuyệt diệu thẳng cầu môn.
Cậu bé mặc 9 chính là Lục Hi Duệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-38.html.]
Tần Dư Kiều xem ít các trận đấu bóng đá, trong đó ít những bàn thắng kinh điển, nhưng cũng chẳng thấy hưng phấn bùng nổ chút nào mà khi thấy Lục Hi Duệ ghi bàn khiến cho cô phấn chấn vô cùng.
Lúc Lục Hi Duệ tiến gần cầu môn, cô cảm thấy như lửa đang âm ỉ cháy ở trong lòng, sét đánh bùm bùm, cô khoa tay múa chân sung sướng lên, bỏ mặc tình cảnh ngại ngùng với Lục Cảnh Diệu, nắm tay của cùng lên, kích động hô lên: “ Duệ Duệ tiến lên! Sút bóng!.”
, tên nhóc đó lao thẳng cầu môn, sút bóng uổng công ở đây lâu đến .
Lục Cảnh Diệu liếc mắt thấy Tần Dư Kiều đang nắm tay , khóe miệng ẩn chứa nụ dập dờn, đó dáng vẻ nhàn nhã về phía con trai, chỉ là hai giây Tần Dư Kiều buông cánh tay , hổ với : “ Ngại quá ... Chuyện ... kích động quá.”
Lục Cảnh Diệu khẽ nhếch khóe miệng, giọng vô cùng điềm đạm, mang theo hàm xúc rõ ràng: “ Tần tiểu thư, cô thích Hi Duệ.”
Tần Dư Kiều : “ Hi Duệ hiếu động.”
Ánh mắt của Lục Cảnh Diệu trở nên sáng quắc cô: “ Đứa nhỏ hiếu động thì nhiều lắm.”
“ ...” Tần Dư Kiều cảm thấy bản như sét đánh ngang tai: “ Cũng thể và Duệ Duệ tương đối hợp .”
Lục Cảnh Diệu rõ tươi, vội mở miệng, tiếng trầm thấp dày, như tán thành với lời của Tần Dư Kiều: “ là duyên, nếu như Tần Dư Kiều vẫn còn trẻ như , nghĩ rằng Tần tiểu thư cũng con, do phụ nữ bình thường nào cũng tình thương như Tần tiểu thư?.”
Lục Cảnh Diệu tới đây thì dừng , hai mắt mỉm , giống như đang thực sự tán dương tình mẫu tử của cô.
Tần Dư Kiều đỏ lựng cả mặt, nếu ở Lục gia chứng kiến qua kiểu ăn chừng mực của Lục Cảnh Diệu, Tần Dư Kiều nhất định cho rằng đầu lưỡi của Lục Cảnh Diệu chắc chắn gắn ngọn lửa đó.
Giọng chanh chua, giống như bảy tám cân thuốc nổ phóng thẳng đối phương.
Lúc trận bóng kết thúc, các cầu thủ nhí ôm lấy , ngay cả những cầu thủ dự sân cùng ùa lên để ăn mừng, vỗ tay chúc mừng thắng lợi, cuối cùng Lục Hi Duệ lên nước: “Chủ nhật mới khách.” Tần Dư Kiều đang suy xét xem Lục Hi Duệ vui chơi quá rộng rãi thì thấy bé mời bạn học ăn mì văn thắn ở cổng trường.
Có mời đương nhiên là các bạn hoan hô, Tần Dư Kiều thấy đám nhỏ bâu xung quanh Lục Hi Duệ, đứa nhỏ Hi Duệ trong mắt bạn bè địa vị hề thấp.
Trên sân bóng, ít cha mang máy ảnh chụp ảnh con trai của , Tần Dư Kiều cũng chụp một tấm kỉ niệm với Lục Hi Duệ, nhưng mở miệng với Lục Cảnh Diệu thế nào, kết quả là Lục Cảnh Diệu chủ động đề cập tới: “ Cô và Hi Duệ ở đó , chụp cho hai một tấm.”
Tần Dư Kiều lên tiếng đồng ý, đó vẫy tay gọi Hi Duệ qua.
Bởi vì mới chơi thể thao xong, Lục Hi Duệ mồ hôi đầy đầu, bộ quần áo cũng ướt sũng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng như quả táo lớn.
Tần Dư Kiều đưa Lục Hi Duệ tới chỗ râm mát mà Lục Cảnh Diệu đang , xổm xuống cùng Hi Duệ di động của Lục Cảnh Diệu: “ Quả cà nhỏ!”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.