Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 46
Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:54:35
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Tần Dư Kiều và Giang Hoa chia tay, Giang Hoa công khai mối quan hệ với Trần Manh. Mà cách thức đôi tình nhân công khai vô cùng 'bất bình thường', đó chính là xuất hiện trong bảng cảnh cáo các học sinh dấu hiệu 'yêu sớm'. Khi , trừ những quen, mấy ai chuyện cô và Giang Hoa chia tay, cũng nào chuyện Giang Hoa và Trần Manh hẹn hò, cho nên tình huống lúc đó thực là "thú vị".
Tất cả đều cho rằng bạn gái của Giang Hoa là cô, kết quả bảng thông báo phê bình, cái tên cạnh tên Giang Hoa là Trần Manh. Đến tận bây giờ, vẫn còn nhiều cô bằng ánh mắt cảm thông.
Mọi chuyện đó cũng gì đặc sắc nữa, cô và Giang Hoa xem như huề , cô mất mặt, một chiêu của cũng xem như trả thù.
Có điều, đối tượng hẹn hò của Giang Hoa, Trần Manh, suy nghĩ thế nào đặc biệt bảo bạn của đến với cô một câu: "Con trai khi lời chia tay hề giống với con gái. Con gái thể thốt lên câu chia tay mỗi ngày, nhưng nếu con trai lời chia tay, thì nhất định là suy nghĩ kỹ càng."
Tần Dư Kiều lúc còn định tranh cãi với Trần Manh, nhưng ngẫm thì thấy những lời cô bạn cũng sai.
Con trai chia tay, là thật sự chia tay.
Chỉ là, thì thế, nhưng khi thấy Lục Nguyên Đông chia tay, Tần Dư Kiều thực chút cảm giác như đang mơ.
Cô đến để chia tay mà?
Mục đích của cô đúng là chia tay với Lục Nguyên Đông và kết quả cũng như ý, nhưng từ "chủ động chia tay" chuyển thành " chia tay" thực khiến Tần Dư Kiều khó chấp nhận.
Dĩ nhiên cô khó chấp nhận kết cục chia tay, mà chấp nhận đoạn tình cảm mà cô trân trọng rơi kết quả . Thậm chí cô còn bắt đầu nghi ngờ đây Lục Nguyên Đông trêu đùa cô ? Hoặc mặt vốn chẳng là Lục Nguyên Đông.
Cô lý do thể quyết định thế , còn ?
"Kiều Kiều, ..." Lục Nguyên Đông đặt tay lên bàn, cong lên.
Tần Dư Kiều cúi đầu hành động của Lục Nguyên Đông, cô cảm thấy ngoài lý do " hợp" mà Lục Nguyên Đông , chắc chắn vẫn còn lý do thứ hai mà nữa.
Và ngoài dự đoán của cô, ngay đó, Lục Nguyên Đông lên tiếng, giọng quyết đoán: "Kiều Kiều, thích con gái khác ... Anh xin , em , chỉ là xứng với em."
Từ khi quen Lục Nguyên Đông đến nay, Tần Dư Kiều vẫn cho rằng Lục Nguyên Đông là một thật thà, ấn tượng của cô về Lục Nguyên Đông là một trai khá thành thật. cô thực ngờ thành thật đến mức thẳng cho cô thích con gái khác.
Về phần Tần Dư Kiều, cô là một khá kiêu ngạo, mà đến tận lúc cô vẫn rằng Lục Nguyên Đông thích khác . Nháy mắt, Tần Dư Kiều cảm thấy chẳng còn mặt mũi gì nữa, cô khó chịu, hai má đỏ bừng.
Cho nên, nếu ngoài hiểu chuyện thấy tình cảnh , chắc chắn dễ hiểu lầm, tưởng rằng trai đang tỏ tình, còn cô gái đỏ mặt chắc chắn là đang hổ .
Sau khi xong, Lục Nguyên Đông ngẩng đầu cô, đôi mắt hiện rõ vẻ hối : "Kiều Kiều, xin ..."
"Chuyện bên nhà sẽ giải thích rõ ràng, là xa... ..." Lúc Nguyên Đông ngừng, câu đá câu , Tần Dư Kiều bỗng dưng cảm thấy chuyện thực buồn , thật Lục Nguyên Đông so với cô càng cách lời chia tay hơn.
"Thật cần cảm thấy như thế... Hôm nay em cũng vốn định đến lời chia tay với , cho nên chuyện chúng ai nợ ai, cần cảm thấy với em như thế..." Sau khi xong, Tần Dư Kiều còn Lục Nguyên Đông mỉm một cái, bởi vì đang hổ, nên cả tai, cổ lẫn hai má cô đều đỏ ửng. Vẻ mặt khiến Tần Dư Kiều trông nhã nhặn, giống như một cô gái bỏ mà vẫn còn lo lắng cho nhà trai.
Mà thực , Lục Nguyên Đông cũng ý nghĩ như thế, Dư Kiều là một cô gái lương thiện, nhưng ngờ lương thiện đến mức chia tay mà vẫn còn suy nghĩ cho họ, thế nên, lòng càng thấm thía hơn nhiều.
"Vậy cứ như thế , chuyện bên nhà chúng , chúng tự giải quyết, em sẽ với mợ, phiền giải thích với nhà của luôn." Tần Dư Kiều đến đây liền tỏ thái độ rời khỏi.
Cô thực sự tiếp tục ở đây nữa, hai má cô nóng bừng thế , nếu cô còn tiếp tục đối mặt với Lục Nguyên Đông, chắc cô sẽ là đầu tiên chia tay đỏ mặt đến chết.
Lục Nguyên Đông thuận tay cầm áo khoác vắt ghế dựa: "Anh đưa em về..."
Tần Dư Kiều vội vàng từ chối: "Không cần."
Lục Nguyên Đông hổ dừng bước, Tần Dư Kiều, : "Vậy thì... tạm biệt, Dư Kiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-46.html.]
Tàn Dư Kiều cũng cho rằng mối quan hệ giữa cô và Lục Nguyên Đông tệ đến mức chia tay xong cả đời bao giờ gặp , cho nên gật đầu, đáp: "Hẹn gặp ."
***
Khi Tần Dư Kiều khỏi công ty Khoa Mỹ, trông thấy trời vẫn còn xanh, xuống đồng hồ đeo tay, cô đoán giờ Hi Duệ vẫn còn đang ở lớp, bé thích nhất là môn toán và thể dục, đang học môn gì đây?
Tần Dư Kiều gọi taxi về Tần Ký, lúc xe chợt nhận tin nhắn từ "Hi Duệ", nội dung tin nhắn là thông báo về vấn đề an trong kỳ nghỉ đông, là từ trường học gửi đến.
Tần Dư Kiều gọi ngược di động với cái tên "Hi Duệ" , quả nhiên máy là Lục Cảnh Diệu.
"Có chuyện gì ?" Lục Cảnh Diệu hỏi
Tần Dư Kiều : "Tin nhắn là ?" Tần Dư Kiều đoán đây là tin nhắn mà trường học gửi về cho phụ , nhưng mà dù cô cũng mới ngày đầu "nhậm chức" quản lý việc nhà, thế nên dù là chuyện nhỏ cô cũng giải quyết thận trọng.
"Tin nhắn ." Lục Cảnh Diệu lật xem hồ sơ, trả lời Tần Dư Kiều. "Là trường học gửi về, thấy chuyện của Hi Duệ hẳn nên báo với em thì hơn."
Tần Dư Kiều đột nhiên cảm thấy Lục Cảnh Diệu cũng tệ, cô nhớ thái độ ban sáng của , hổ : "Cám ơn ."
"Không gì." Lục Cảnh Diệu dừng một chút. "Mỗi ngày cứ gửi gửi cũng phiền, thôi để báo với trường học, thêm cả điện thoại của em , em là của Duệ Duệ, chuyện ở trường học em cũng cần nắm rõ ràng hơn.
Tần Dư Kiều xong càng cảm thấy cảm kích Lục Cảnh Diệu, lời kế tiếp dịu dàng hơn hẳn: "Được, cám ơn ."
"Không cần khách sáo." Lục Cảnh Diệu xong lập tức dập máy, bởi vì thực thể nhịn nổi, đôi môi cong lên rốt cuộc cũng nở một nụ , ngón tay gõ gõ theo nhịp xuống bàn.
Tâm trạng lúc chỉ một chữ "" e cũng thể diễn tả hết .
Trong cao ốc Thời Đại hai mươi tầng một căn phòng nghỉ ngơi khá đặc biệt, bên trong hòn non bộ, nước chảy róc rách. Ở đây cũng trồng ít cây nhiệt đới, tất cả bày biện xung quanh căn phòng, để ánh mặt trời bên ngoài thể xuyên qua kính cửa mà chiếu , cả căn phòng ánh lên ánh sáng ấm áp, vô cùng tươi mát.
Tần Dư Kiều thích nơi , tình cờ khi cô đến Tần Ký cũng đang là giờ nghỉ trưa, nên cô quyết định mang laptop đến đây, uống cà phê nóng chơi game. Dù nơi so với căn phòng việc mà Hạ quân Bình từng sử dụng dĩ nhiên là hơn nhiều.
"Quản lý Tần." Bỗng nhiên bên tay vang lên một giọng nữ, Tần Dư Kiều ngẩng đầu, : "Diêu tiểu thư."
Diêu Tiểu Ái chỉ chỗ đối diện Tần Dư Kiều, hỏi: " chỗ ?"
"Sao cũng ." Tần Dư Kiều xong, bên chỉnh game đang chơi, một bên chờ Diêu Tiểu Ái đáp lời.
Diêu Tiểu Ái cũng bẽn lẽn, cô xuống lập tức vấn đề: "Nghe quản lý Tần đang qua với Lục Nguyên Đông ở công ty Khoa Mỹ của nhà họ Lục ?"
Tần Dư Kiều chút hổ, cô cũng cho Diêu Tiểu Ái hôm nay chia tay Lục Nguyên Đông, cuối cùng im lặng, chờ Diêu Tiểu Ái tiếp.
Diêu Tiểu Ái mỉm , : " gọi cô là Tần tiểu thư ?"
Tần Dư Kiều gật đầu: "Gọi là Dư Kiều là ."
"Tần tiểu thư." Diêu Tiểu Ái mỉm , đưa mắt cô, với giọng hết sức khách sáo: "Không giấu gì cô, từng qua với Lục Cảnh Diệu của nhà họ Lục một thời gian."
"À..."
Diêu Tiểu Ái tiếp: "Có điều mới đây chia tay."
Theo Tần Dư Kiều, cô thực ý đồ của Diêu Tiểu Ái là gì, chẳng lẽ cô quan hệ giữa cô và Lục Cảnh Diệu?