Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 49
Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:54:44
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Hi Duệ vội vàng gật đầu: "Em cũng thích chị Dư Kiều lắm." Trong căn nhà lớn , tiếng của trẻ con dễ dàng lãng quên, cho nên cho dù Lục Hi Duệ mở miệng, cũng ai để ý đến nó.
Dương Nhân Nhân đưa tay đỡ trán: "Lão Lục..."
Lục Cảnh Diệu Dương Nhân Nhân: "Em chị cả thích cô Tần, nhưng nếu Nguyên Đông thừa nhận tình cảm gì với Dư Kiều, cũng tìm cô gái thực lòng thích, em cũng hi vọng chị cả thể cho phép em theo đuổi cô Tần, bởi vì em thật sự thích cô ."
Quá cảm động, cảm động đến mức giả tạo. Nếu khác lời thì còn đáng tin, nhưng bây kẻ đang tỏ vẻ chua xót quá xá là Lục Cảnh Diệu.
Lục Gia Mẫn dằn lòng nổi, lên tiếng: "Lão Lục, chú lừa tụi cho vui đấy chứ?"
Lục Cảnh Diệu liếc xéo Lục Gia Mẫn: "Em nghiêm túc mà."
"Ha ha, còn nghiêm túc..." Trương Kỳ , đang định thì Lục Cảnh Diệu lạnh lùng ngắt lời, "Chị ai bảo chị câm ."
Dương Nhân Nhân vô cùng nhức đầu, dừng một chút , "Nếu Kiều Kiều và Nguyên Đông chia tay, đương nhiên chú quyền theo đuổi Kiều Kiều, chị... ý kiến. Chị thật sự thích con bé Kiều Kiều , nếu chú thích con bé thì thật lòng chút, đừng như Nguyên Đông."
Lục Cảnh Diệu gật đầu với Dương Nhân Nhân: "Chị yên tâm ."
Dương Nhân Nhân xong, suýt nữa bật , Lục Cảnh Thịnh đỡ vợ dậy, đó với Lục Nguyên Đông cách đó xa: "Con theo ba về nhà."
Lục Nguyên Đông gượng lên, khi với Lục Cảnh Diệu: "Chú nhỏ, cháu ngờ chú thích Dư Kiều..."
"Không gì kỳ lạ, cao thấp béo gầy ai cũng sở thích riêng, ?" Lục Cảnh Diệu cũng , giơ tay đặt lên bả vai Lục Nguyên Đông, "Mặc dù là hai chuyện khác , nhưng chú vẫn chúc cháu tìm tình yêu đích thực của ."
***
Tình yêu đích thực?
Lúc Lục Nguyên Đông Dương Nhân Nhân lôi lên xe, đúng lúc nhận điện thoại của "tình yêu đích thực", tiện , Lục Nguyên Đông từ chối cuộc gọi.
Dương Nhân Nhân thoáng qua, lạnh lùng lên tiếng, giọng điệu kiên quyết: "Dù thế nào nữa, tuyệt đối chấp nhận Bảo Nhi gì đó ."
Lục Nguyên Đông tinh thần rệu rã, vẻ mặt hờ hững, nhưng vẫn chịu đựng : "Dù con và cô bên , kết hôn , vẫn là chuyện của con, đừng quan tâm ?"
"Lục Nguyên Đông!" Dương Nhân Nhân tức đến cùng cực, may là Lục Cảnh Thịnh - tính tình nhẫn nại - lên tiếng hỏi, "Nguyên Đông, cô bé gia cảnh ?"
"Con xin ba , để con yên một chút ..." Lục Nguyên Đông mặt cảm xúc nhắm mắt , buồng xe bật đèn, khiến vẻ mặt chìm trong bóng tối.
Dương Nhân Nhân và Lục Cảnh Thịnh im lặng gì.
Lục Nguyên Đông ở ghế , mệt mỏi dựa ghế tựa, vươn tay chạm lên khoé mắt ẩm ướt, bảo tài xế mở cửa sổ, đó đầu ngoài. Cơn gió lạnh như băng lập tức lướt qua mặt , mặc dù lạnh nhưng thể giảm bớt nỗi bực dọc trong lòng.
Cuộc chia tay của và Tần Dư Kiều đơn giản đến bất ngờ, nhưng điều khiến bất ngờ hơn là lời chú nhỏ Lục Cảnh Diệu .
Thế là ? là sợ kẻ cắp trộm đồ, chỉ sợ kẻ cắp một lòng nghĩ tới món đồ của bạn.
***
Tần Dư Kiều nhận tin nhắn của Lục Cảnh Diệu, cho nên khi rời khỏi nhà họ Bạch cũng đến nhà họ Lục ngay lập tức, mà dạo ở quảng trường gần đó, điều cô chỉ chăm chăm lượn lượn các cửa hàng quần áo trẻ em. Khi Lục Cảnh Diệu gọi điện tới, tay cô hai túi quần áo trẻ em.
"Đang ở ?" Lục Cảnh Diệu hỏi.
Tần Dư Kiều liếc tòa nhà nổi bật giữa quảng trường: "Ở đường Hòa Dịch, đối diện cửa hàng độc quyền của EL."
Lục Cảnh Diệu cúp máy, Lục Hi Duệ rốt cuộc nén nổi mười vạn dấu hỏi, mở miệng: "Ba ơi, ba với chị Dư Kiều như từ lúc nào thế?"
Lục Cảnh Diệu thích lời , thong thả trả lời: "Từ lúc con sinh ."
" chị Dư Kiều nhận ba mà?" Lục Hi Duệ càng thấy lạ, giọng vẻ vui, "Hơn nữa con chị ..."
Ngón tay của Lục Cảnh Diệu khẽ nắm tay lái, thèm quan tâm tới phản ứng của con trai, một lúc mới cảnh cáo, "Lát nữa lung tung mặt Dư Kiều, nhất là chuyện tối hôm nay."
Lục Hi Duệ lập tức hỏi: "Tại ?"
Lục Cảnh Diệu: "Sao lắm tại thế chứ? Nếu như Tần Dư Kiều của con, đừng tại nhiều như ."
Lục Hi Duệ lẩm bẩm, cúi đầu xuống.
***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-49.html.]
Đường đông, lúc lái xe đến đường Hòa Dịch, Lục Cảnh Diệu trái , cuối cùng cũng thấy Tần Dư Kiều cầm hai túi đồ biển quảng cáo.
Lục Hi Duệ cũng thấy chị Dư Kiều của nó, đang định mở cửa sổ gọi, Lục Cảnh Diệu cảnh cáo lập tức ngậm miệng .
Lục Cảnh Diệu thả chậm tốc độ, lái xe tới mặt Tần Dư Kiều, đầu cô. Tần Dư Kiều vẫn ngơ ngẩn, đành vươn tay nhấn còi hai phát.
Tâm hồn đang treo ngọn cây của Tần Dư Kiều hai tiếng còi đinh tai gọi về, nhưng cái giá cho việc hồn là sợ hết hồn, bất mãn chiếc Cayenne mắt .
Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, giọng nhanh chậm của Lục Cảnh Diệu vang từ trong xe: "Lên xe."
***
Tần Dư Kiều mua cho Lục Hi Duệ hai chiếc áo và một cái quần, khi về đến nhà, Lục Hi Duệ hớn hở lên tầng, định mặc thử quần áo mới cho chị Dư Kiều xem.
Sau khi Hi Duệ lên tầng, Lục Cảnh Diệu thờ ơ : "Hi Duệ là con trai, mua nhiều quần áo cho nó như thế gì? Định coi nó là con gái ?"
Bởi vì Tần Dư Kiều chia tay, còn Diêu Tiểu Ái kích thích, tâm trạng vốn tệ, khó khăn lắm mới vui lên khi thấy Hi Duệ, kết quả lời gai của Lục Cảnh Diệu chọc tức.
"Lục Cảnh Diệu, thể đừng gây chuyện như thế ?"
Lục Cảnh Diệu vò đầu, đó mở miệng : "Xin ."
Tần Dư Kiều vốn cho rằng Lục Cảnh Diệu sẽ đáp theo kiểu mỉa mai, mà "Xin ", nhất thời phản ứng kịp, lặng yên một lúc khẽ : "Hôm nay vui lắm, là quá đáng."
Anh thừa cô vui. Thất tình nên khó chịu hả? Lục Cảnh Diệu lạnh trong lòng, nhưng vẻ mặt vẫn cảm xúc: "Không , em lên tầng xem quần áo cho Hi Duệ ."
Sau khi Tần Dư Kiều xem Hi Duệ mặc đồ, còn kiểm tra bài tập của Hi Duệ. Hi Duệ thuộc thơ cho cô , tốc độ nhanh, cứ như chậm chút sẽ quên mất.
Chuẩn bài tập xong xuôi, Tần Dư Kiều ký tên lên tờ giấy đánh dấu sách của Hi Duệ. Lục Hi Duệ vui vẻ dính chặt lấy cô, đó hỏi một vấn đề vẫn quẩn quanh lòng : "Nếu ngày mai cô giáo hỏi em ký tên cho em là ai, em trả lời thế nào?"
"..." Vấn đề đúng là gay go, Tần Dư Kiều nhất thời trả lời thế nào, đang lúc , Lục Cảnh Diệu thư phòng của Hi Duệ, "Con cứ là của con."
Tần Dư Kiều Lục Cảnh Diệu , cho rằng với Hi Duệ chuyện cô là của nó, đang lúc , giọng vui vẻ của Hi Duệ vang lên: "Chị Dư Kiều, chị đồng ý với ba mới của em ?"
Tần Dư Kiều quẫn bách, đối mặt với tình cảm Hi Duệ dành cho cô như thế nào, chỉ thể xoa đầu thằng bé.
***
Sau khi Hi Duệ ngủ, Tần Dư Kiều xuống nhà, Lục Cảnh Diệu tắm rửa sạch sẽ mặc áo ngủ đợi cô nhà. Anh đồng hồ mười .
" về đây." Tần Dư Kiều với đàn ông trong phòng khách.
Lục Cảnh Diệu buông tờ báo tay: "Anh đưa em về." Nói thì , nhưng ý định lên tiễn cô.
Tần Dư Kiều áo ngủ của Lục Cảnh Diệu, lắc đầu: "Không cần."
Lục Cảnh Diệu: "Nơi khó bắt xe lắm."
Tần Dư Kiều: " thể gọi xe."
Lục Cảnh Diệu im lặng, đó : "Thím Lưu xin nghỉ, ngày mai ai nấu bữa sáng cho Hi Duệ."
Tần Dư Kiều: "..."
Lục Cảnh Diệu quân tử mở miệng: "Nhà còn phòng khách."
***
Tần Dư Kiều ôm tâm tư ngày mai nấu bữa sáng cho Hi Duệ mà ngủ đây, kết quả vẫn một giấc "Mộng xuân" hỏng chuyện.
Trước cô cũng từng gặp "Mộng xuân" như , trong mơ cô nóng ran, lúc tỉnh , thể cảm giác trống rỗng khiến cảm thấy khó chịu. Trước ai thì .
, lúc cô khó xử nhất, mở mắt liền đối diện với tròng mắt đậm nét . Lục Cảnh Diệu hạ giọng hỏi cô: "Kiều Kiều, nãy em mơ thấy gì ?"
Tần Dư Kiều lúng túng quên hỏi tại Lục Cảnh Diệu xuất hiện trong phòng khách: "..."
"Em lúc đang mơ em gì ?" Giọng Lục Cảnh Diệu trầm thấp, ẩn chứa vẻ động tình đang đè nén.
Cô gì?
Tần Dư Kiều mới tỉnh dậy từ mộng xuân, mồ hôi đầm đìa, ửng hồng. Sau đó, đợi cô lên tiếng, Lục Cảnh Diệu áp lên, kề sát tai cô, phả nóng, : "Vừa nãy em rên rỉ..."