Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:54:51
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồi Tiểu Duệ Duệ mới học thường cô hai Lục Gia Anh dắt chơi. Lục Gia Anh là yêu mạt chược đến phát cuồng, nên một đợt, mỗi khi Lục Gia Anh chơi mạt chược đều mang theo Tiểu Duệ Duệ.
Cho nên câu đầu tiên Tiểu Duệ Duệ là , cũng chẳng là ba, càng là cô.
Là: “Bính." (*)
* Lại là từ trong mạt chược, chịu thôi T____T
Về khi Tần Dư Kiều và Lục Cảnh Diệu xác định mối quan hệ, Tần Dư Kiều đẩy bàn mạt chược do cô hai Lục Gia Anh tụ tập.
Đang lúc khó xử, Tiểu Duệ Duệ kéo áo cô: “Chị Dư Kiều đừng sợ, em giúp chị.”
Đàn ông thấy hứng thú với phụ nữ thường hai nguyên nhân, một là hiểu nổi cô , hai là trị cô . Đàn ông thích một phụ nữ thường cũng hai nguyên nhân, một là chiếm giữ cô , hai là chinh phục cô .
thường thì một đàn ông chiếm một phụ nữ sẽ tiếp tục chinh phục cô nữa. Có điều ngoại trừ ép buộc thì lẽ chỉ hứng thú chứ thích yêu cô .
Song, hiện giờ Lục Cảnh Diệu cũng chinh phục Tần Dư Kiều, bởi vì từng chinh phục cô, cũng cô chinh phục, hơn nữa cũng già đầu , cảm thấy những thứ là quan niệm tình yêu của đám thanh thiếu niên ngây thơ mới yêu.
Còn , mắt việc nhất chính là trói buộc: Buộc chặt Tần Dư Kiều bên .
Thực quan niệm tình yêu hiện tại của đơn giản, một đôi nam nữ ở bên thì thứ gì cũng sẽ , chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Trước khi ngoài ăn cơm, Tần Dư Kiều lấy từ trong túi một lọ kem cho trẻ em, đó gọi Lục Hi Duệ tới. Lục Hi Duệ thấy thứ đồ tay cô thì như thấy thuốc độc: “Em bôi.”
Tần Dư Kiều ngờ Lục Hi Duệ bôi, kéo nó đến mặt , nghiêm mặt : “Trời lạnh, nếu như bôi, da của Duệ Duệ sẽ nhiều đấy.”
Lục Hi Duệ lắc đầu như trống bỏi, cứ như cô sắp bôi thuốc độc lên mặt nó : “Trời lạnh da , hơn nữa ba bôi, con trai bôi cái …”
Ai với nó là con trai thể bôi , Tần Dư Kiều ngờ Lục Hi Duệ ghét bôi kem như , ngẩng đầu liếc Lục Cảnh Diệu: “Ba em da mặt dày nên cần bôi, Duệ Duệ cũng da mặt dày như ba em ?”
Lục Hi Duệ d.a.o động, đúng lúc , Lục Cảnh Diệu lập tức bên : “Dư Kiều, quan trọng . Trước cũng chuẩn đồ chơi cho Hi Duệ, con trai cần coi trọng cái ?”
Sáng sớm, Lục Cảnh Diệu mới xuống giường nên bất giác chuyện với Tần Dư Kiều bằng giọng điệu nịnh bợ, như đang chịu ảnh hưởng của hoóc-môn nam giới, vẻ trịch thượng cũng giảm bớt.
Tần Dư Kiều trừng mắt Lục Cảnh Diệu, đau lòng xoa mặt Hi Duệ: “Bởi vì bình thường chú ý nên Hi Duệ mới thể đen như .”
Tội nặng nề quá, Lục Cảnh Diệu lặng lẽ bên gì.
Lục Hi Duệ Lục Cảnh Diệu, xua tay với Tần Dư Kiều, : “Chị Dư Kiều, , da em đen thể là do di truyền, di truyền từ em.”
Tần Dư Kiều: “…”
Lục Cảnh Diệu khẽ, liếc Tần Dư Kiều với vẻ sâu xa, vui vẻ ung dung : “Cũng thể. Tốc độ đen mặt của con nhanh lắm, cho nên ảnh hưởng đến con .”
Chẳng liên quan! Khi Tần Dư Kiều đang định ngẩng đầu Lục Cảnh Diệu với ánh mắt căm tức, Lục Cảnh Diệu tươi rói với cô: “Mẹ mới, thôi.”
Hành vi tóm lấy điểm yếu khiêu khích trắng trợn của Lục Cảnh Diệu khiến cô cảm thấy như thịt cá thớt, mặc c.h.é.m giết. Tần Dư Kiều thích cảm giác như , nhưng Lục Cảnh Diệu nắm lấy điểm yếu của cô hết đến khác, cứ như đang nhân từ cho cô phạm vi hoạt động. phạm vi do vạch rõ, hơn nữa giới hạn của phạm vi còn liên quan đến tâm trạng của .
Có điều cùng một chuyện, sẽ góc khác . Ví dụ như câu trả lời của , chính là thêm mấy câu với Tần Dư Kiều, nhất cô nên tâm chú ý tới , nhất là cô thể quan tâm đến như quan tâm đến cô.
Người đàn ông bơ dễ lên cơn khó chịu mặt phụ nữ yêu, cho nên trêu chọc cô một chút. Chuyện giường chiếu cũng như , rõ Tần Dư Kiều vui, chỉ tiến cô, còn bắt cô thích việc tiến .
Cho nên đàn ông bá đạo vốn trẻ con, quy tắc, hơn nữa bao giờ nhận thức hành vi của thể quy “ phiền khác”. nếu một đàn ông khác hành vi tương tự như , hành vi tương tự đó sẽ lập tức biến thành “ phiền khác”.
Ví dụ Hi Duệ, khi ngoài lập tức bám dính lấy Tần Dư Kiều như cao dán, Lục Cảnh Diệu hận thể kéo nó xuống vứt sang một bên.
***
Bữa cơm “một nhà ba ” diễn tại một nhà hàng Tây. Khi chọn món, Tần Dư Kiều sẽ hỏi ý Hi Duệ, tuy rằng kết quả hệt như , Hi Duệ chỉ thể ăn thức ăn do Tần Dư Kiều chọn, nhưng đây cũng là điểm khác biệt giữa Tần Dư Kiều và Lục Cảnh Diệu.
Trước Lục Cảnh Diệu vui vẻ sẽ đưa Hi Duệ ngoài ăn, điều khi chọn món, Lục Cảnh Diệu cho con trai cơ hội lựa chọn mà bắt Hi Duệ ăn những món bổ dưỡng mà nó ăn. Nếu Hi Duệ kháng nghị ăn, Lục Cảnh Diệu nhất định ném cho nó một câu: “Nếu ăn thì về nhà ngay cho ba.”
Tần Dư Kiều giống , ví dụ Hi Duệ chọn món , Tần Dư Kiều sẽ vô cùng dịu dàng mà giải thích món ăn đó cho quá trình phát triển của trẻ con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-52.html.]
Lục Hi Duệ là một đứa trẻ lời, huống chi là lời của Tần Dư Kiều. Cho nên Tần Dư Kiều gì nó cũng gật đầu đồng ý, ngoan ngoãn bất ngờ.
Tần Dư Kiều chọn cho Hi Duệ phần ăn trẻ em, lúc món bít-tết đưa lên còn cắt cho nó. Khi Tần Dư Kiều cắt bít-tết xong chuyển cho Hi Duệ, Hi Duệ thật sự vui, đầu tiên nó hưởng thụ đặc quyền của trẻ con. Cho đến bây giờ, nó luôn cố gắng hết sức thành nhiệm vụ của trẻ con, ví dụ như bài tập đánh đàn piano. Quyền lợi của trẻ con là gì, nó từng thấy.
Tần Dư Kiều dáng ăn vui vẻ của Hi Duệ, thuận tiện dạy dỗ nó luôn, ví dụ như cái gì nên ăn, cái gì nên ăn, bắt dầu khuôn cách của : “Bây giờ đang là thời kỳ phát triển trổ mã của em, quan trọng nhất là kén chọn, ?”
Lục Hi Duệ gật đầu, đó hỏi chỗ khó hiểu: “Trổ mã là ạ?” Phát triển thì nó , còn trổ mã là gì?
Tần Dư Kiều: “…”
“Trổ mã chính là con sẽ trở nên giống ba.” Lục Cảnh Diệu thật sự tính chân chó của Lục Hi Duệ từ nữa, xen câu chuyện: “Dư Kiều, cuối tuần là tiệc mừng thọ của bác em, sẽ dẫn Hi Duệ qua.”
Tần Dư Kiều đang cắt gân bò cho Hi Duệ, ngẩng đầu lên, vẻ mặt dịu dàng: “Có thể đến ?”
Tần Dư Kiều uyển chuyển, mong rằng Lục Cảnh Diệu đừng loạn, cô còn chuẩn sẵn sàng công bố chuyện sinh con với một đàn ông từ năm mười chín tuổi.
Lục Cảnh Diệu chỉ liếc mắt cũng nhận tâm tư của Tần Dư Kiều, cảm giác ghét bỏ hề dễ chịu, hơn nữa còn một ghét bỏ cả đôi. Vừa nghĩ , Lục Cảnh Diệu cảm thấy Hi Duệ thuận mắt hơn chút, rút một tờ khăn ướt đưa cho Hi Duệ: “Lau miệng, đừng ăn như mèo hoang chứ.”
Tần Dư Kiều Lục Cảnh Diệu, cô thật sự sợ, quyết định giả bộ đáng thương với Lục Cảnh Diệu: “Lục Cảnh Diệu, sẽ cho em thời gian ?”
Nội dung cuộc chuyện của hai trừu tượng, Lục Hi Duệ hiểu họ đang gì, chỉ thể giương mắt lên ngó tiếp tục ăn, đó ngó…
Dù là ai cũng điểm yếu, điểm yếu của Lục Cảnh Diệu chính là dáng vẻ của Tần Dư Kiều, với bằng vẻ mặt và giọng điệu nũng nịu còn đáng thương như , thật sự cho chịu nổi. Dừng một chút mới : “Em đừng lo, bình thường cũng vài mối ăn với Bạch Diệu, cũng nên tham gia tiệc mừng thọ của ông .” Mà dẫn Hi Duệ nhận ông gì cả.
Cuối cùng Tần Dư Kiều cũng thở phào nhẹ nhõm, bởi vì áy náy nên đối xử với Lục Hi Duệ càng thêm , đối xử với Lục Cảnh Diệu cũng ôn hòa. Thật Lục Cảnh Diệu dễ dàng Tần Dư Kiều lấy lòng bằng nụ tươi rói sáng ngời đó. Cho nên bên ngoài đều thấy gia đình cửa sổ thủy tinh nơi đại sảnh hòa thuận bao, khiến ghen tỵ c.h.ế.t .
***
Sau bữa trưa, Tần Dư Kiều và Lục Cảnh Diệu cùng đưa Lục Hi Duệ đến lớp năng khiếu. Hi Duệ là đứa trẻ thích giao tiếp với bạn bè, thích đến lớp hơn là mời gia sư.
Lúc xuống xe, Lục Hi Duệ vui vẻ vẫy tay tạm biệt Tần Dư Kiều, khi còn ghé tai cô thầm một câu: “Chị Dư Kiều, nếu như chị em, em sẽ vui lắm.”
Tần Dư Kiều xoa đầu Hi Duệ, chất tóc mềm mại giống cô, tiếp đó hôn lên trán Hi Duệ, : “Tạm biệt.”
Sau đó Lục Hi Duệ đỏ bừng mặt trốn xuống xe.
Tần Dư Kiều định về nhà họ Bạch dọn đồ, Lục Cảnh Diệu Tần Dư Kiều nhất định chuyển nhà, điều cũng nóng vội cô dọn đến chỗ , nguyên nhân lớn nhất là nào huyên thuyên, bàn tán quan hệ của và cô.
Song Lục Cảnh Diệu thể cho phép Tần Dư Kiều tạm thời sống chung với , nhưng quyết cho phép chỗ ở của cô liên quan gì đến .
“Nhà của Bạch Quyên cách trường của Hi Duệ quá xa, em dọn đến khu chung cư Nhã Lâm , đặt mua một căn hộ ở đây, nội thất đầy đủ cả .”
Tần Dư Kiều kiểm tra vị trí của chung cư Nhã Lâm, ở đối diện vườn hoa trung tâm, hơn nữa còn gần trường tiểu học hai hơn cả vườn hoa trung tâm.
Đưa đón Hi Duệ từ chung cư Nhã Lâm đúng là thuận tiện, Tần Dư Kiều suy nghĩ: “Em trả tiền nhà cho .”
Lục Cảnh Diệu: “Giữ mua kẹo cho Hi Duệ .”
Tần Dư Kiều ghét nhất giọng điệu của Lục Cảnh Diệu, đầu ngoài cửa xe.
Lục Cảnh Diệu ấn còi, "Ê" một tiếng với phụ nữ ở bên cạnh, Tần Dư Kiều đầu : “Có chuyện gì hả?”
Lục Cảnh Diệu cũng Tần Dư Kiều, đó thu hồi tầm mắt: “Không gì.”
Thật hỏi Tần Dư Kiều xem cô nghĩ thế nào về chuyện của cô và . Quan hệ , con cũng , mà vẫn chạy theo hướng khác.
Tuy rằng quan tâm đến suy nghĩ của cô, dù gì cô cũng sẽ trở thành vợ của Lục Cảnh Diệu , nhưng vẫn hỏi ý kiến của cô. Còn nhiều chuyện cần cô tham dự, chẳng hạn như cô thích hôn lễ như thế nào, chụp ảnh cưới mang theo Hi Duệ , sinh thêm đứa thứ hai …
Có điều Lục Cảnh Diệu vẫn gì. Anh và Tần Dư Kiều còn một mâu thuẫn lớn, một quá gấp, còn một quá chậm chạp.
Thật cũng hiểu sự do dự của Tần Dư Kiều. Người phụ nữ cứ như , bao giờ điểm của . Vốn nên vui mừng hớn hở chấp nhận chuyện như trúng độc đắc , nhưng cô cảm thấy mất mặt.
Ngoài , cũng thấy gì gấp gáp. Trống rỗng mất mát trong bảy năm như , một việc chỉ hận thể chạy đua với thời gian. Anh đòi về tất cả những năm tháng và ấm mà ông trời nợ .