Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:54:54
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Dư Kiều vẫn dọn đến chung cư Nhã Lâm, bởi vì lúc xuống xe Lục Cảnh Diệu nhẹ nhàng một câu với cô: “Trong căn nhà đó ảnh chụp hồi bé của Hi Duệ.” Nói xong, Lục Cảnh Diệu vươn tay vuốt ve mặt cô, đó hôn lên trán cô như cô hôn Hi Duệ, và cả miệng nữa.

“Kiều Kiều, em xem ?” Lục Cảnh Diệu ngứa tay trêu chọc cái tai của Tần Dư Kiều: “Nếu như em chuyển tới, lập tức dọn sạch đống ảnh đó. Dù cũng xem ảnh , ngoài cũng định rửa thêm nữa.”

Tần Dư Kiều cảm thấy Lục Cảnh Diệu đôi khi đắn hơn , đôi khi , đúng là thành tinh .

“Anh em xem lắm, hồi bé Hi Duệ còn kháu khỉnh hơn bây giờ đấy.” Lục Cảnh Diệu giở đủ trò từ cứng đến mềm, vươn tay ôm eo Tần Dư Kiều, động tác dịu dàng nhưng thực siết chặt vòng tay. Như bắt con thỏ , nhẹ tay bắt, khi đến tay hận thể nắm chặt trong lòng bàn tay. Anh thể chấp nhận việc Tần Dư Kiều từ chối bất cứ chuyện gì.

“Như , tối nay em chỉ cần đóng gói vài bộ quần áo em thích mặc qua đây là , các nhu yếu phẩm khác chỗ đều đủ.” Nói xong, Lục Cảnh Diệu liên tục hôn môi mới bỏ qua, “Buổi tối tới đón em.”

***

Nhu yếu phẩm đúng là thiếu thứ gì, điều Tần Dư Kiều ngờ trong nhu yếu phẩm mà Lục Cảnh Diệu còn cả bảy hộp bao cao su đủ các vị.

Mà Lục Cảnh Diệu giải thích thế : “Em em kén chọn thế nào . Thứ bảy nhất định là vị cam, thứ hai nhất là vị chuối, thứ ba là…”

Tần Dư Kiều đau đầu như nứt: “Có thể đừng nữa …”

“Xấu hổ gì chứ? Em cũng mà.” Lục Cảnh Diệu cho Tần Dư Kiều một gáo nước lạnh.

Tần Dư Kiều tức giận đầu : “Lục Cảnh Diệu.”

Ánh mắt Lục Cảnh Diệu tràn đầy vẻ bỡn cợt, tiến lên ôm lấy eo cô, áp cô lên cánh cửa: “Bây giờ dùng một cái ? Dùng vị cam em thích nhất…”

Bị trêu trọc như , mặt Tần Dư Kiều lập tức đỏ lên, chẳng qua ánh mắt vẫn thản nhiên như cũ.

Thực cô cũng khác gì bây giờ. Tần Dư Kiều cũng đỏ mặt, điều bởi vì cô thích Lục Sáu, nên dù đỏ mặt cũng sẽ nhảy lên hông của , đó hì hì khẽ hôn lên môi : “Lục Sáu, vị sầu riêng ? Chúng nên thử một ?”

Lục Cảnh Diệu hậm hực buông Tần Dư Kiều , đó : “Anh lấy ảnh hồi bé của Hi Duệ cho em.” Nói xong, xoay rời .

Tần Dư Kiều bóng lưng rời của Lục Cảnh Diệu, gọi : “Lục Cảnh Diệu.”

Lục Cảnh Diệu đầu, ánh mắt lóe lên, đó yên lặng cô.

Tần Dư Kiều khó mở miệng: “Em xin nhớ chuyện của chúng , mấy năm nay khổ cực cho . Anh nuôi Hi Duệ… cũng dễ dàng.”

Lục Cảnh Diệu cúi đầu mỉm , lười biếng : “Thật Hi Duệ cũng dễ nuôi lắm.”

Tần Dư Kiều: “Em .”

Lục Cảnh Diệu phần hài lòng với câu trả lời của Tần Dư Kiều, ngừng chút: “ nhiều chuyện phiền lòng, nhiều chuyện quan tâm.”

“Em vất vả, chứ?” Tần Dư Kiều chợt , đó phất tay ý bảo Lục Cảnh Diệu mau lấy ảnh đây.

Lục Cảnh Diệu cũng bật , ôm tâm trạng nịnh nọt Tần Dư Kiều khuân mộtt cái hộp đựng đầy ảnh tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-53.html.]

Nhìn cái hộp đựng ảnh, Tần Dư Kiều thật sự kinh ngạc. Ảnh đầy trong hộp, Hi Duệ, cũng và cô.

“Em xem, lừa em chứ, khi đó chúng thật sự là một đôi.” Lục Cảnh Diệu đưa ảnh cho Tần Dư Kiều xem, đặt cằm lên vai cô: “Đừng tưởng rằng mập nhận em nữa.”

Tần Dư Kiều ghét điều gì nhất, đó chính là khác cô mập. Đang định giậm chân, Lục Cảnh Diệu hôn lên mặt cô: “Mập chút cũng , mập chút cũng .”

Tần Dư Kiều yên lặng tấm ảnh. Trong ảnh nam tuấn nhã nữ xinh , cảnh nền là tòa thành kiểu châu Âu phủ đầy tuyết. Hai mặc áo khoác cùng kiểu, ngay cả khăn quàng cổ cũng cùng một màu. Họ nở nụ rực rỡ khiến vật xung quanh đều mất sắc màu.

Nhìn dáng vẻ , đích thực là tình yêu cuồng nhiệt thể cuồng nhiệt hơn.

Tần Dư Kiều tấm ảnh chăm chú, bật thốt một câu: “Không ghép ảnh đấy chứ?”

, ghép đấy.” Lục Cảnh Diệu hừ lạnh một tiếng. “Hi Duệ cũng ghép mà .”

Tần Dư Kiều giận dỗi, lật bức ảnh khác xem. Phần lớn ảnh của cô và Lục Cảnh Diệu đều chụp mùa đông, lẽ bởi vì lạnh nên hai ôm vai thì ôm eo, thậm chí còn hôn môi.

“Tấm do em chụp.” Lục Cảnh Diệu bỏ cái khung , “Thật cũng thích chụp ảnh lắm, nhưng em thích, từ chối em.”

Anh từ chối em…

Rốt cuộc Tần Dư Kiều hiểu vì cảm giác “ là d.a.o thớt là thịt cá” mãnh liệt như , chuyện gì cũng do Lục Cảnh Diệu chiếm. Tuy nõi rõ cô đúng, nhưng từ câu chữ của cũng thể nhận khi đó Tần Dư Kiều là kiểu gì.

Xoi mói, yêu cái , khó chơi, thậm chí còn buông thả dục vọng quá độ.

Tần Dư Kiều cầm lấy bức ảnh chụp Hi Duệ lên xem. Khi đó nó một tuổi, nhỏ như nắm gạo nếp, miệng toe toét để lộ sáu cái răng nhỏ.

Tần Dư Kiều cảm thấy chuyện rời bỏ Lục Cảnh Diệu cũng khả năng, nhưng tuyệt đối chuyện cô vứt bỏ Lục Hi Duệ. Quay đầu mắt Lục Cảnh Diệu, “Xin thành thực cho em , nguyên nhân năm đó em rời bỏ .”

Ánh mắt Lục Cảnh Diệu lóe lên, : “Không cho em , khi đó em mắc chứng trầm cảm khi sinh, bỏ biệt tăm.”

Tần Dư Kiều nửa tin nửa ngờ: “Thật ?”

Lục Cảnh Diệu: “Lừa em gì.”

Thật một đàn ông tốn tâm tư lừa gạt một phụ nữ đôi lúc cũng bởi vì tình yêu càng sâu đậm, biến câu chuyện cổ tích càng thêm thần kỳ.

Mặc dù căn bản, nguyên nhân chia tay của các cặp đôi đều là cãi vã và chiến tranh lạnh.

chất vấn cô : “Quả Quả, em hối hận vì theo ?”

: “ , theo con heo còn hơn.”

Khi tình yêu của và cô đều lý tưởng, nhưng thế giới nào tình yêu nào lý tưởng. Cho dù tình yêu của và cô diễn tại Edinburgh với khung cảnh tựa như cổ tích, cho dù tất cả điều kiện đều thỏa mãn yêu cầu của chuyện cổ tích, nhưng đời thực là câu chữ, chỉ là một tình yêu tương tự cổ tích mà thôi.

Không mối tình nào hệt như thế giới hư cấu, bất cứ cặp tình nhân nào cũng mâu thuẫn, sẽ khắc khẩu, sẽ hiểu lầm, thậm chí sẽ mệt mỏi.

Sống bên lâu, cũng sẽ vài ngày hận thể bóp c.h.ế.t đối phương bóp chết… đó nhắm mắt ngơ.

Loading...