Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:30:16
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi nào mà tiêu chí kiểm nghiệm một đàn ông trẻ trung dựa tuổi ? (Chic: Không dựa tuổi thì dựa gì??) Không chỉ tiêu quan trọng nhất là còn thể cứng ? Mặc dù nghĩ , nhưng những lời Bạch Thiên Du cũng ảnh hưởng phần nào đến Lục Cảnh Diệu.

Buổi tối lúc tắm xong, Lục Cảnh Diệu ngắm trong gương nhiều , kết quả càng , Lục Cảnh Diệu càng thấy "Luận bàn về tuổi tác" của Bạch Thiên Du thật nực . Chắc là Bạch Thiên Du già cả mắt mờ nên mới thể già.

Về phần "Luận bàn về tuổi tác" đó, thấy càng càng vô lý, Bạch Thiên Du là cái gì, mưu mô thủ đoạn?

Nếu một đàn ông cưới phụ nữ yêu đều là mưu mô thủ đoạn, như tất cả đàn ông cưới vợ khắp đất nước đều chẳng lương thiện gì.

Cho nên khi Bạch Thiên Du lòng độc ác và mưu mô thủ đoạn, Lục Cảnh Diệu lập tức thanh minh cho bản , vẫn ngớt, giọng điệu cho phép khác xen : "Mẹ, đúng là con hơn Kiều Kiều nhiều tuổi, nhưng đàn ông càng lớn tuổi càng chứ , càng thương vợ ....?"

"Còn chòm , đó là những thứ nước ngoài tin, còn Trung Quốc chúng khuôn mặt. Lần một đại sư xem tướng cho con, con tướng của đàn ông chuẩn mực. Như huyệt thái dương đầy đặn là chín chắn chững chạc; trán cao thì thông minh, dám nghĩ dám , bỏ dở nửa chừng; còn sống mũi cao thẳng tắp, điều chắc cũng , là chính trực, là đàn ông đáng tin."

"Về phần cuối cùng, con mưu mô thủ đoạn, con cũng giấu , con sợ cho , đúng là con mưu mô, nhưng âm mưu của con chỉ một, đó chính là Kiều Kiều. Bằng lương tâm mà , con còn mưu đồ gì nữa chứ, cả nhà chúng con mau chóng đoàn tụ ?"

Sau đó Bạch Thiên Du Lục Cảnh Diệu chặn họng.

"Mẹ, cảm thấy con đúng ?" Lục Cảnh Diệu xong, khóe miệng nhếch lên. Sau đó đợi Bạch Thiên Du trả lời, thẳng lên, liếc cái bóng ở cửa sổ thủy tinh, chỉnh áo khoác của xuống. Cửa sổ thủy tinh in hình một đàn ông hình cao lớn, phong thái hiên ngang.

***

Bởi vì Bạch Thiên Du còn ở chỗ của Tần Dư Kiều, cho nên buổi tối Lục Cảnh Diệu cô đơn gối chiếc trằn trọc khó ngủ. Sau đó gửi cho Tần Dư Kiều một tin nhắn, cô cũng dài dòng, chỉ nhắn vỏn vẹn một chữ "Ừ". Anh gửi tiếp một tin nhắn, ngay cả "Ừ" cũng gửi .

Lục Cảnh Diệu dậy, tới phòng của con trai, quả nhiên nó vẫn ngủ. Lục Hi Duệ đang gọi điện thoại cho Tần Dư Kiều. Đây là điện thoại bàn dây, Hi Duệ mang từ lên từ phòng khách.

Lục Hi Duệ thấy Lục Cảnh Diệu , với tiếp tục báo cáo với Tần Dư Kiều: "Em đánh răng , tắm cũng tắm ."

"Tóc ạ?" Lục Hi Duệ sờ tóc của , "Cũng gội ạ."

"Kem dưỡng da ạ? Em bôi...." Hi Duệ khôn vặt, "Em buổi tối cũng bôi. Trước ban ngày ngoài bôi là mà."

"...."

Lục Cảnh Diệu xuống giường Lục Hi Duệ, đó đưa tay về phía nó, bảo nó đưa điện thoại cho . Hi Duệ nâng mí mắt lên, phần cam chịu, nhưng mà vẫn với Tần Dư Kiều, "Chị Dư Kiều, ba tới nè, ba chuyện với chị."

Lục Cảnh Diệu ho nhẹ một tiếng, lấy điện thoại mở miệng: "Kiều Kiều."

Lúc Tần Dư Kiều gọi điện thoại, Bạch Thiên Du vẫn chằm chằm cô. Tần Dư Kiều ngoài sân, với Lục Cảnh Diệu: "Có chuyện gì ?"

Phụ nữ thật đổi, còn nhỏ nhẹ như , bây giờ đổi giọng . Lục Cảnh Diệu suy nghĩ một chút, đắn đo hỏi: "Mẹ ở bên cạnh ?"

Tần Dư Kiều khẽ một tiếng: "Trước còn gọi là vợ, bây giờ thành hả?"

Đòi quyền lợi chuyện với cô, Lục Cảnh Diệu thèm ở trong phòng Lục Hi Duệ nữa, cầm điện thoại dây chuyện Tần Dư Kiều, khỏi phòng Lục Hi Duệ nhân tiện đóng cửa , đó còn trừng mắt hiệu cho con trai ngủ.

Sau đó Hi Duệ hậm hực giường, kéo chăn. Ngày mai nó nhất định kể cho ba đàn áp nó ác liệt như thế nào.

nghĩ tới , cũng chính là chị Dư Kiều, Hi Duệ vui vẻ.

Mẹ, Hi Duệ chu mỏ tập phát âm từ . Đọc hai , hạnh phúc đắp chăn, nó cảm giác đúng là đứa trẻ hạnh phúc. Điều ước bao năm cuối cùng thành hiện thực .

Cho nên sinh nhật năm thể đổi điều ước khác , còn là điều ước "Mong mau chóng trở " nữa. sang năm nó ước gì đây?

Hi Duệ bắt đầu buồn bực, đây chính là sự buồn bực trong hạnh phúc mà cô giáo ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-84.html.]

***

Tần Dư Kiều ngoài sân chuyện điện thoại xong , Bạch Thiên Du vẫy tay bảo cô tới cạnh bà.

Tần Dư Kiều Bạch Thiên Du chuyện với cô. Lâu đối mặt chuyện với Bạch Thiên Du như , nên cô mất tự nhiên.

Bạch Thiên Du đột nhiên nhắc tới Giang Hoa: "Thật tưởng con sẽ yêu Giang Hoa."

Tần Dư Kiều định giải thích với Bạch Thiên Du, nhưng vẫn nhắc nhở bà: "Giang Hoa và Hạ Nghiên Thanh sắp kết hôn ."

"Hạ Nghiên Thanh là con gái của Hạ Vân ?" Bạch Thiên Du bóp mi tâm, suy nghĩ của , "Kiều Kiều, thật năm đó con cần nước ngoài với . Nếu như con ở thành phố G, cuộc đời con sẽ thuận lợi hơn nhiều."

Bạch Thiên Du năng uyển chuyển, "Dù con cũng là tiểu thư nhà họ Tần, con sống ở thành phố S như cũng thích hợp...."

"Mẹ, cảm thấy bây giờ những lời thì còn ý nghĩa gì nữa ?" Tần Dư Kiều thật lâu, "Hơn nữa, ý của là để con sống bên cạnh ba, cuối cùng thể chiếm thêm một phần gia sản ?"

"Kiều Kiều." Bạch Thiên Du nghiêm mặt cô, "Nếu loại đàn bà yêu tiền thì ban đầu ly hôn với ba con ."

Tần Dư Kiều đầu . con nào như cô và Bạch Thiên Du, mấy câu giương cung tuốt kiếm .

, Bạch Thiên Du yêu tiền, bà yêu đất đá nham thạch.

Tần Dư Kiều nở nụ giễu cợt, nhưng sợ những lời tổn thương Bạch Thiên Du, Tần Dư Kiều lựa chọn im lặng gì.

Bạch Thiên Du Tần Dư Kiều, đổi đề tài: "Con suy nghĩ , thật sự cưới Lục Cảnh Diệu ?"

Tần Dư Kiều thẳng Bạch Thiên Du: "Thái độ của con vẫn rõ ràng ?"

Thật thì nãy Tần Dư Kiều kiềm chế với Bạch Thiên Du bằng giọng điệu đối địch nữa , nhưng mà bởi vì trong lòng còn trách cứ, nên giọng điệu khó tránh khỏi cứng rắn, như thể cố tình trái ý Bạch Thiên Du .

Mặc dù cô và Bạch Thiên Du đều dịu bầu khí giữa hai , nhưng trời sinh hai tương khắc, gì cũng dễ gây gổ với .

"Tần Dư Kiều, con thái độ của với hôn nhân là tuỳ tiện ?" Bạch Thiên Du mặt sang hỏi ngược .

" , con vẫn tùy tiện, nếu thì chuyện kết hôn mà con?" Mặt Tần Dư Kiều lộ vẻ châm biếm, " mà con thấy tính tình tùy tiện chắc di truyền từ . Năm đó thái độ của với hôn nhân nghiêm túc lắm ?"

"Tần Dư Kiều!"

Tần Dư Kiều ngẩng đầu, cô thấy Bạch Thiên Du giơ cao tay lên, Tần Dư Kiều chằm chằm bàn tay của Bạch Thiên Du vài giây: "Mẹ đánh con ?"

Bạch Thiên Du thả tay xuống, phiền muộn tới lui: "Kiều Kiều, con đừng đối xử với như nữa ? Chuyện năm đó thật sự cảm thấy với con, nhưng thật sự quan tâm tới con.... Bây giờ con cũng , con cũng thể hiểu mà, đừng chuyện với bằng giọng điệu gai góc như thế nữa ? Con như đau lòng."

Tần Dư Kiều khẽ một tiếng: "Con xin ."

trông cô vẻ gì là xin cả, Bạch Thiên Du cô, day huyệt thái dương: "Mẹ thấy chúng thể nào sống cùng một nhà nữa , chúng đều cần bình tĩnh . Như , đến chỗ bác con, nhất con nên nghỉ ngơi ."

Bạch Thiên Du xong, lấy cái túi ghế sofa: "Đi ngủ sớm một chút. Con yêu."

Tần Dư Kiều đầu , đưa mắt Bạch Thiên Du khỏi phòng. Sau khi Bạch Thiên Du rời , cô đầu , đó cầm bình hoa bên ghế sofa lên, đập mạnh xuống đất.

Lúc chuyện điện thoại ở ngoài sân, Lục Cảnh Diệu hỏi cô: "Kiều Kiều, thật cho , tình cảm giữa hai con em như thế nào?"

với Lục Cảnh Diệu thế nào đây? Thật thì hai ngày nay là thời gian hai con cô hòa hợp nhất , vẫn thể nhận mối quan hệ giữa hai con ư?

Bình hoa rơi xuống đất, "choang" một tiếng, lập tức vỡ thành nhiều mảnh. Dưới ánh đèn màu xanh nhạt, những mảnh vỡ phiếm nét u ám. Tần Dư Kiều lặng lẽ mảnh sứ rải đầy đất, đó từ từ xổm xuống, nhặt lên từng mảnh từng mảnh.

Loading...