Tin Trương Thiến nghỉ học nhanh chóng lan truyền khắp trường. Có   cô  bỏ  theo “đại gia,”    bảo cô   thể tiếp tục ở  đây nên  chuyển trường.
 xoay xoay cây bút  tay, trong lòng vẫn còn sợ hãi khi nhớ  chuyện hôm đó.
Nếu Trần Sóc  đến kịp... thì hậu quả sẽ như thế nào?
  dám nghĩ tiếp.
“Diệp Tử,   gì ? Nghe  gần đây Trần Sóc  qua  với Tống Kiên, lão đại khu  đấy.”
Tống Kiên, đại ca khét tiếng khu vực ,  đồn là dân xã hội, suốt ngày lông bông nhưng   tay bảo vệ  già yếu, thường xuyên đánh  với đám côn đồ thích bắt nạt kẻ yếu. Nói theo cách nào đó thì   cũng là   tình nghĩa.
 tại  Trần Sóc  dính dáng đến  như  ?
Thu Vũ Miên Miên
“Cậu  tin  ở  thế?”
“Trên diễn đàn cả trường đang đồn ầm lên ! Đây ,  xem.”
Đường Di đưa điện thoại cho  xem.
Trong bức ảnh, Trần Sóc đang dựa lưng lên ghế, tay thả lỏng  tựa ghế, chiếc khuyên tai đen ở vành tai  lấp lánh  ánh sáng. Tay còn  kẹp điếu thuốc, ánh đỏ  đầu t.h.u.ố.c lá như một điểm nhấn nổi bật.
Anh nghiêng đầu,   gì đó với Tống Kiên.
Bên  còn   nhiều ảnh khác của Trần Sóc và Tống Kiên. đó  một bức  tim  như chùng xuống. Trần Sóc  cạnh một cô gái tóc đỏ, hai  kề sát  , cúi đầu như đang trò chuyện  mật.
  những bức ảnh mà lòng bỗng thấy trống rỗng, nhưng vẫn cố gắng tập trung học hết buổi chiều.
Yêu đương thật sự  thể  ảnh hưởng đến việc học.
Trên đường về nhà,  thở dài  bầu trời  cúi xuống nhắn tin cho Trần Sóc.
“Hôm nay em  đến bệnh viện.”
“Sao ?”
 dừng bước, nhớ  tối nay nhà   sủi cảo bèn trả lời: “Mẹ em gọi về nhà gói sủi cảo.”
“Ừ.”
Về đến nhà,     xong hết cả một đống sủi cảo, chẳng đến lượt  động tay.
Sau một bữa ăn no nê,  bất ngờ lấy  một chiếc túi giữ nhiệt.
“Đây là sủi cảo cho  Trần Sóc và thằng bé. Con mang qua đó .”
 định từ chối, nhưng  ánh mắt của  thì chỉ  lặng lẽ đáp: “Vâng ạ.”
Khi  đến bệnh viện, chỉ   của Trần Sóc ở đó.
“Khanh Khanh đến ? Trần Sóc  mới , bảo là về nhà lấy chút đồ.”
“Dì ơi, con để sủi cảo ở đây nhé, con về nhà  bài tập ạ.”
“Ừ, Khanh Khanh ngoan lắm. Về nhanh  con.”
Ra khỏi phòng bệnh,  gọi ngay cho Trần Sóc.
Phải một lúc  đầu dây bên  mới bắt máy.
“Alô.”
Là giọng một  phụ nữ.
Lòng  lạnh  một nửa.
“Cho hỏi Trần Sóc  ở đó ?”
Cô gái  khẩy: “Anh  đang tắm.”
Xung quanh ồn ào náo nhiệt, rõ ràng là cô   dối.  thoáng  thấy giọng Trần Sóc giữa những tiếng  .
 cố gắng giữ bình tĩnh, hỏi   nữa: “Trần Sóc ?”
“Thôi nào, đùa chút thôi. Này, Trần Sóc,   tìm .”
Rồi   thấy giọng Trần Sóc. Có lẽ  uống chút rượu nên giọng   khàn: “Alô.”
“Anh đang ở ?”
“Quán bar XX.”
“Em đến tìm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-hplz/chuong-16.html.]
Nói xong,  cúp máy, gọi xe đến ngay.
  đến nơi   chặn  ở cửa quán.
Điện thoại  rung lên, là Trần Sóc gọi.
“Em đang ở ?”
“Quay ngược ,  thẳng 4 bước.”
“Vâng.”
“Thấy đường kẻ vàng ? Rẽ ,  thêm 10 bước nữa.”
 cúi đầu đếm từng bước theo đường kẻ vàng.
Bước thứ 9... thứ 10.
 đ.â.m sầm  một lồng ngực.
“Xin .”
 vội lùi  hai bước, ngẩng lên thì bắt gặp ánh mắt đầy ý  của Trần Sóc.
Anh vòng tay ôm eo , kéo   gần hơn.
Hơi rượu từ   phả  khiến   choáng váng.
“Người phụ nữ  nãy là ai?”
“Cô giáo Diệp ghen ?”
 cúi đầu,  đáp.
Anh bật ngón tay gõ lên trán .
“Trời tối thế , ai cho em  ngoài tìm ? Nhỡ nguy hiểm thì ?”
“Vậy còn , tối muộn thế  đến quán bar  gì?”
Trần Sóc giơ chứng minh thư lên,  vẻ đắc ý: “Anh đủ 18 tuổi .”
Nghĩ đến cảnh   bảo vệ chặn lúc nãy,  càng bực, lập tức dẫm mạnh lên chân  một cái    bỏ .
Chưa   mấy bước thì   đuổi theo, nhanh chóng nắm lấy tay .
“Người   máy là bạn gái của Tống Kiên, Tống Kiên cũng ở đó. Cô  chỉ đùa thôi.”
“Vậy mà  cũng để cô  nhận máy?”
“Đừng giận mà, từ nay điện thoại của   ai  đụng đến,  ?”
   gì, tiếp tục bước .
Anh kéo  , ôm chặt  lòng, cúi đầu áp mặt  vai , giọng buồn bã: “Vợ ơi,  sai , đừng giận nữa mà.”
Nói xong còn dụi đầu vài cái.
“Anh đừng nhúc nhích, nhột quá.”
Anh đưa tay luồn  trong áo hoodie của , đầu ngón tay lạnh buốt chạm  làn da , khiến  giật nảy.
“Thế  thì , còn nhột ?”
“Trần Sóc, em giận thật đấy!”
Anh vội rút tay , ôm  chặt hơn.
“Không chọc nữa, Khanh Khanh đừng giận nữa, nhé?”
 buồn bã dựa  lòng , khẽ “ừm” một tiếng.
Trên đường về,  kể   chuyện quen  Tống Kiên.
Hóa  là   việc vặt  trướng Tống Kiên, một vài công việc chân tay như sửa chữa, khuân vác. Năm mươi nghìn tệ  là tiền công  mấy tháng trời  việc.
Tống Kiên thường rủ   uống rượu, mà  cũng  từ chối nhiều , chỉ là hôm nay sinh nhật   nên  đành .
Chuyện điện thoại là do bạn gái của Tống Kiên tự tiện . Điện thoại của  rơi  ghế nên    . Sau đó,  cũng  trách cô .
 gãi gãi mũi, cảm thấy  áy náy.
Hóa  là  hiểu lầm  .