Sáng hôm ,    bàn ăn sáng như  ngày.
Mẹ  đột nhiên mở lời: "Từ giờ con  học chung với thằng nhóc nhà bác Trần nhé. Mẹ  nhờ bác  ."
Tay đang cầm thìa của  bỗng khựng  giữa  trung.
"Mẹ, như ...  kỳ lắm ?"
"Kỳ cái gì mà kỳ? Hôm qua chẳng  thằng Trần Sóc đưa con về đấy ? Mẹ  cả . Thằng nhóc   đấy,  hợp  con rể của ."
"Mẹ!"
"Rồi , ăn nhanh lên. Đừng để Trần Sóc chờ lâu."
 tiện tay cầm thêm một hộp sữa,  cà nhắc   khỏi cửa.
Trần Sóc đang   bậc thềm  cửa nhà chờ .
Nghe tiếng mở cửa,   dậy, bước đến đỡ   lên yên  chiếc xe đạp của .
Hôm qua còn   cái yên   .
Thu Vũ Miên Miên
 khẽ kéo áo : "Mấy  con trai   đều  thích lắp yên  ?"
Mấy  con trai tuổi mới lớn đều thích kiểu "cool ngầu", đạp một chiếc xe địa hình  yên   thể khiến bao cô gái  thầm thương trộm nhớ.
Anh giơ tay gõ nhẹ lên đầu .
"Con gái thì  gì. Là tại bọn họ  ... khụ,   ai để chở thôi."
  ngay ngắn  yên .
"Ngồi chắc  đấy."
"Ừm...  ..."
Chưa  hết câu, chiếc xe  phóng  như một cơn gió,  tự do  ngông cuồng, giống hệt như chính con   .
Cú đạp xe mạnh mẽ bất ngờ    vội vàng ôm chặt lấy eo Trần Sóc.
"Trần Sóc,   chậm thôi!"
"Ừ, chậm thôi."
Tốc độ xe thật sự chậm .  thả tay , chỉ giữ nhẹ  yên .
Chiếc xe đạp cứ thế bon bon tiến  sân trường.  cảm nhận  ánh mắt ghen tị từ các nữ sinh xung quanh.
Mặt  nóng bừng, ngượng ngùng  đầu sang chỗ khác, giả vờ như  thấy, chỉ dám  chiếc áo sơ mi trắng của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-hplz/chuong-5.html.]
Mười phút  xe thôi mà   dài đến .
"Xuống ."
“Không  vững .” Cả hai đầu gối  đều  thương.
Trần Sóc thở dài một : "Thật là chẳng     với ."
Anh đỡ   lớp học,   lưng  là đám bạn nữ trong lớp  xúm  quanh .
"Diệp Tử,  và Trần Sóc là gì của  ?”
"Hàng xóm, chỉ là hàng xóm thôi. Mấy ngày  tớ  thương nên nên bác Trần mới bảo   đưa tớ  học."
Mấy cô bạn tiếp tục hỏi thêm vài câu nữa, nhưng thấy  khai thác  gì nên họ cũng dần tản .
Tan học,  ở  dọn vệ sinh. Hai mươi phút trôi qua, cũng   Trần Sóc  về .
 tập tễnh bước  ngoài,  ngờ   chặn ngay góc tường.
Trương Thiến đưa ngón tay lướt qua má ,  đột nhiên bóp mạnh cằm : "Nói , mày với Trần Sóc là gì của ?"
"Hàng xóm."
Cô   tin, ánh mắt càng lúc càng độc ác,  đó    lệnh cho đám đàn em lấy chai dung dịch sát khuẩn đang đặt  đất.
Nhân lúc cô  lơ là,  dùng hết sức đẩy mạnh  hét toáng lên: "Cứu với! Cứu với!"
 cố chạy, nhưng chân  thương nên sức cùng lực kiệt.
Quay đầu ,  thấy Trương Thiến  mở nắp chai nước và hắt về phía .
 vội nhắm tịt mắt,  đầu tránh  theo phản xạ.
 giây tiếp theo,   đ.â.m sầm  một vòng n.g.ự.c ấm áp.
 ngẩng đầu lên, từ từ mở mắt, mái tóc của  lướt qua chiếc cằm lún phún râu của .
Anh nhẹ nhàng giữ đầu .
"Đừng cử động, nhột đấy."
Là Trần Sóc.
Anh cởi áo khoác đồng phục   phủ lên  . Phần lớn dung dịch sát khuẩn đổ lên chiếc áo đó.
 vùi mặt  lòng ,  thấy giọng  của  vang lên: "Từ giờ, nếu còn dám động  cô  nữa thì... thử xem."
Kể từ ngày hôm đó.
Tin đồn "Diệp Khanh Khanh là  của Trần Sóc"  lan khắp cả trường học.