Lâm Tố Tâm hộc máu, ai là tình nhân với anh? Lại còn cố ý chuẩn bị vì muốn tốt cho cô? Hạ Minh Tuyên không biết cô không ăn nội tạng sao? Thế này chẳng phải là cố ý chỉnh cô sao?
Lâm Tố Tâm mất trí nhớ có chọn lọc, quên mất là trước đó mình cũng muốn chỉnh Hạ Minh Tuyên.
Hạ Min Tuyên buồn cười nhìn cô, ra hiệu cho người làm mang thức ăn lên: “Ngồi đi, ăn cơm, tôi sẽ ăn hết bữa cơm tình yêu của em, cho nên, em cũng phải ăn hết…”
Ban đầu Lâm Tố Tâm đã muốn chuồn rồi, nhưng nghe thấy câu này, cô lại ngồi xuống. Cô không tin là Hạ Minh Tuyên thật sự có thể ăn hết đống khổ qua này! Không phải là cố ý dọa cô chạy mất, rồi lén lút đổ sạch đấy chứ?
Lâm Tố Tâm nhìn chằm chằm đôi đũa trong tay Hạ Minh Tuyên, nói: “Được rồi, thế anh ăn trước đi, tôi vẫn chưa đói”.
Hạ Minh Tuyên tao nhã bưng đĩa tôm viên xào khổ qua tiêu đen để tới trước mặt mình, nói: “Thế này đi, tôi ăn một đĩa, em ăn một đĩa. Em chọn một đĩa trước đi!”
Lâm Tố Tâm tùy tiện chọn một đĩa mề vịt xào nấm sò, nói: “Thế anh ăn trước đi”.
Mê Truyện Dịch
Cô không tin là Hạ Minh Tuyên có thể ăn hết đĩa khổ qua đó.
Nhưng nào ngờ, Hạ Minh Tuyên cầm đũa lên, tao nhã gắp đồ ăn trong đĩa, chỉ chốc lát sau đã ăn xong đĩa khổ qua.
Cuối cùng, Hạ Minh Tuyên lấy khăn ăn lau miệng, nói: “Mùi vị cũng không tệ lắm, tôi còn sợ em nấu quá mặn, không thể ăn trực tiếp được. Được rồi, tới phiên em!”
Lâm Tố Tâm nhìn anh ăn mà tròng mắt sắp thòng ra ngoài. Bạn thân yêu à, nghe nói không ăn khổ qua cơ mà?? Anh có cần liều mạng như thế không, để chơi tôi, mà ngay cả món ghét nhất bình thường cũng có thể nuốt trôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1392-tam-chan-tinh-nay-that-su-khien-nguoi-ta-cam-dong.html.]
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn đĩa mề vịt, không nói gì.
Hạ Minh Tuyên lại nói: “Em nghe ai trong học viện nói à? Tôi không ăn khổ qua gì gì đó”. Anh nhếch môi một cái: “Chuyện này chẳng qua là mấy năm trước, tôi tham gia hoạt động của hội học sinh, lúc đó thịnh hành trò chơi “sự thật hay mạo hiểm”, để không cởi truồng chạy trong thao trường, tôi trả lời đại một câu, không ngờ mọi người đều tưởng thật”.
Khuôn mặt của Lâm Tố Tâm đã tái mét rồi, cái đồ Phùng Tư Tư không đáng tin cậy này, quả nhiên là không thể tin được, hại c.h.ế.t cô rồi!
Lâm Tố Tâm cười haha, vô tội chớp mắt một cái, nói: “Hạ Minh Tuyên, anh đang nói cái gì đó? Cái gì mà ăn với không ăn khổ qua, sao tôi nghe không hiểu gì hết? Tôi thật sự muốn anh hạ hỏa nên mới nấu những món này mà, anh rồi thì tôi cũng yên lòng, tôi đi trước đây…”
Lời còn chưa dứt, Hạ Minh Tuyên đã kéo cổ tay cô lại, kéo cô vào lòng.
Cái tư thế này vô cùng mất tự nhiên, Lâm Tố Tâm đang ngồi trên đùi anh.
Lâm Tố Tâm rất sợ dấy lên ngọn lửa của anh nên không dám lộn xộn, chỉ cẩn trọng nói: “Anh muốn làm gì? Được rồi, là tôi sai, tôi không nên đùa giỡn anh, anh đại nhân đại lượng, tha thứ cho tôi có được không?”
Hạ Minh Tuyên cười lạnh nói: “Muộn rồi, người dám trêu tôi, chưa bao giờ thoát thân toàn vẹn”.
Hạ Minh Tuyên ôm chặt cái eo thon của Lâm Tố Tâm, cảm giác cơ thể dưới tay mình thật mỏng manh và mềm mại, đôi môi đỏ mọng đó như đang dụ dỗ anh tùy ý xâm nhập.
Anh không khỏi thầm mắng một tiếng.
Cô gái này không thể để anh tiết chế một chút sao? Buổi sáng anh vừa quyết định là nên giảm tốc độ, trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không tiếp xúc thân thể với Lâm Tố Tâm quá mức, kẻo con nhóc quỷ như con thỏ này bị anh dọa chạy mất.
Nào ngờ, mới có mười hai tiếng mà anh đã không nhịn được muốn công phá rồi.