Từ Tiêu Ý suy xét vài giây, cuối cùng kiên định lắc đầu, nói: “Hạ tam thiếu, anh chịu đầu tư cho âm nhạc cổ phong bây giờ ít được lưu ý, tôi rất cảm kích, nhưng Lâm Tố Tâm có thể lưu lại hay không, có thể phát triển ở trên ngành âm nhạc không, phải xem thiên phú và quyết tâm của cô ấy. Nếu cô ấy thực sự có thiên phú như vậy, anh cố tình đi mai một cô ấy, là tổn thất của toàn bộ giới âm nhạc.”
Hạ Minh Tuyên không ngờ Từ Tiêu Ý từ chối lời đề nghị của anh.
Ở trong các thể loại hiphop, R&B và nhạc điện tử đang thịnh hành hiện nay, cho dù là Từ Tiêu Ý, cũng cần phải vì ích lợi công ty, thỏa hiệp với thị trường, hiện tại ca sĩ giải trí Băng Toản xuất đạo, phần lớn vẫn đi theo con đường âm nhạc nhanh, nhưng bản thân anh ta vẫn luôn có hứng thú hơn với âm nhạc cổ phong.
Hạ Minh Tuyên đúng là đã biết điểm này, mới đưa ra lời đề nghị rót vốn riêng cho đĩa nhạc âm nhạc cổ phong công ty Từ Tiêu Ý muốn tấn công. Anh tin tưởng, dưới sự dụ hoặc có thể thuận lợi thực hiện lý tưởng, cho dù là Từ Tiêu Ý nhìn như rất có nguyên tắc cũng không thể không nghe theo mệnh lệnh của anh.
Nhưng Từ Tiêu Ý do dự xong, lại không d.a.o động.
Vẻ mặt Hạ Minh Tuyên lạnh băng, nói: “Tôi không có hứng thú gì với tổn thất giới âm nhạc, cũng không phải thương lượng với anh, mong anh biết rõ ràng điểm này!”
Từ Tiêu Ý nhìn gương mặt Hạ Minh Tuyên trẻ tuổi tuấn tú, ánh mắt cũng âm trầm, không nói gì.
Uy h.i.ế.p từ Hạ tam thiếu, anh ta không thể phản bác và khiêu khích, dù sao công ty cha anh ta còn cần tài chính khổng lồ của Hạ gia viện trợ, nếu Hạ tam thiếu ngừng đầu tư giải trí Băng Toản, đối với Hạ tam thiếu, vài tỷ tổn thất không là chuyện lớn đáng kể chút nào, nhưng Băng Toản sẽ gặp phải nguy cơ phá sản.
Hạ Minh Tuyên đợi vài giây, thấy Từ Tiêu Ý không phản bác, lạnh nhạt nói: “Mong chúng ta đạt thành nhận thức chung vui vẻ, từ nay đến một năm sau, cô gái của tôi mong anh chiếu cố nhiều hơn!”
Từ Tiêu Ý nhíu mày, nhịn không được nói: “Hạ tam thiếu, có người từng nào từng nói chưa, dục vọng khống chế của anh thật biến thái!”
Hạ Minh Tuyên nheo mắt, độ ấm quanh thân dường như hạ thấp không ít.
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1422-anh-that-bien-thai.html.]
Hạ Minh Tuyên và Từ Tiêu Ý bí mật nói chuyện không có những người khác biết được.
Ngay cả chủ tịch giải trí Băng Toản, Từ Án Băng là cha Từ Tiêu Ý cũng không biết nội dung cụ thể hai người nói chuyện.
Ban đầu thời điểm Từ Tiêu Ý tìm tới Hạ Minh Tuyên, ông còn vô cùng lo lắng, sợ đứa con trai cứng nhắc cố chấp của ông ta sẽ đắc tội kim chủ lớn nhất của công ty, đến lúc đó sẽ không làm xong việc. Nhưng kết quả cuối cùng vẫn khiến ông thở phào, dù sắc mặt Từ Tiêu Ý khó coi, hơn nữa chống đối không chịu lộ ra nội dung nói chuyện, nhưng ít ra lúc Hạ tam thiếu rời đi còn vừa lòng, hai người hẳn là đạt thành nhận thức chung nào đó nhỉ?
Những chuyện phát sinh chỗ cao tầng giải trí Băng Toản, nhóm thực tập sinh trẻ tuổi sắp sửa đến Băng Toản báo danh đương nhiên không thể nào biết được.
Sau khi vẫy tay tạm biệt Hạ tam thiếu, Lâm Tố Tâm ngồi xe tiền về tòa nhà giải trí Băng Toản.
Phùng Tư Tư tới tương đối sớm, đang đứng ở cổng lớn chờ cô.
Sau khi nhìn thấy Lâm Tố Tâm ngồi trong chiếc siêu xe kim chủ đưa trong truyền thuyết, cô ấy hơi nhăn mày, nhưng nhanh chóng khôi phục bình thường.
Hai người cùng nhau tiến vào Băng Toản, dưới sự chỉ dẫn của tiếp tân trước sảnh, đến tầng bảy bộ quản lý nghệ sĩ báo danh.
Căn cứ theo thông tin trúng tuyển, tất cả thực tập sinh trúng tuyển cần tới trước phòng diễn thuyết bộ quản lý nghệ sĩ đánh dấu, viết một bản khai nhỏ.
Bởi vì Lâm Tố Tâm bị Hạ Minh Tuyên trì hoãn một chút thời gian, tới đã xem như tương đối trễ.
Hai người vội vội vàng vàng chạy đến phòng diễn thuyết, cửa có mấy nhân viên công tác đang vây trong một chỗ nói chuyện, trong đó một người cầm trong tay một chồng tài liệu thật dày, nhìn trông là người dẫn đầu.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm thở hổn hển nói: “Các thầy cô, ngại quá ạ, chúng em tới báo danh thực tập sinh, xin hỏi……”
Mỹ nữ tóc ngắn dẫn đầu ngẩng đầu nhìn các cô, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Cô là…… Lâm Tố Tâm?”