Lâm Tố Tâm nhẹ nhàng thở ra, kiểm tra thì cô không sợ, kiểm tra nhạc lý lần trước, cô được hơn 90 điểm, tuy lần này không ôn tập nghiêm túc như lần trước, nhưng phần lớn tri thức đã khắc ở sâu trong đầu cô, muốn quên cũng rất khó.
Từ Tiêu Ý nâng nâng cằm, ý bảo Hồ giám đốc phát xuống bài thi đã chuẩn bị.
Lâm Tố Tâm cầm bài thi, mới bắt đầu còn tin tưởng tràn đầy, nhưng sau khi làm mấy đề, cô dần dần cảm thấy không quá thích hợp.
Vào lần kiểm tra nhạc lý thi vòng hai, tuy cô được điểm cao hiếm thấy, nhưng có một ít nội dung cô không hiểu rõ lắm, chủ yếu tập trung ở phương diện lý luận âm nhạc hiện đại lưu hành, bởi vì kiếp trước cô học tập đều là âm nhạc cổ điển, phương diện này cô không có cơ sở.
Nhưng trong lúc kiểm tra, cơ sở lý luận chiếm đa số, âm nhạc cổ điển cũng chiếm phần nhiều, cho nên nhìn tổng hợp, phần đề mục cô không biết rất nhỏ, cơ bản không ảnh hưởng đến thành tích kiểm tra của cô.
Nhưng bài thi hôm nay lại hoàn toàn không giống, gần như tất cả các đề mục đều tập trung ở phương diện nhạc hiện đại lưu hành, trong mười đề mục, có bảy tám đề mục đều là phần cô không biết hoặc không quen.
Lâm Tố Tâm nhìn một lần các đề mục, càng xem càng cảm thấy kinh hãi.
Bởi vì đề mục này đều là thiên hướng âm nhạc hiện đại lưu hành, hơn nữa phần lớn cô không làm được!
Lâm Tố Tâm hơi ngẩng đầu, nhìn nhìn bốn phía, biểu cảm các thực tập sinh khác cũng không khác cô, mỗi người đều là dáng vẻ khổ đại cừu thâm, hung tợn nhìn chằm chằm bài thi, trạng thái minh tư khổ tưởng.
Tình hình này là thế nào? Không phải nói, Từ Tiêu Ý khá có hứng thú với âm nhạc cổ điển sao? Tại sao lại ra bài thi như thế? Là vì thỏa hiệp thị trường, ám chỉ về sau trong học tập bọn họ sẽ hoàn toàn vứt bỏ âm nhạc cổ điển ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1492-tu-giai-quyet-cho-tot.html.]
Lâm Tố Tâm khẽ nhíu mày, đột nhiên bàn cô bị ai đó gõ ba cái, sau đó nghe được trên đỉnh đầu truyền đến một giọng nam trầm thấp: “Lâm tiểu thư, thời gian kiểm tra đừng nhìn đông nhìn tây, vừa rồi cô thi vòng hai bị người khác báo gian lận, tuy sau đó chứng minh được là hiểu lầm, nhưng hẳn cô nên học được bài học này.”
Lâm Tố Tâm xấu hổ đỏ mặt, nói: “Vâng, tôi xin rút kinh nghiệm, Từ tổng giám!”
Nhận ra có thí sinh dùng ánh mắt khác thường nhìn về Lâm Tố Tâm, Từ Tiêu Ý lại lạnh giọng nói: “Những người khác cũng đừng nhìn xung quanh, bài thi của mọi người đều không giống nhau, thấy cũng vô dụng.”
Nghe xong lời Từ Tiêu Ý nói, tất cả mọi người không dám ngẩng đầu, trong phòng học chỉ còn lại tiếng ngòi bút cọ xát loạt soạt trên bài thi.
Chẳng mấy chốc, hai giờ đã trôi qua, Từ Tiêu Ý tự mình thu bài thi.
Lâm Tố Tâm vô cùng buồn bực nhìn bài thi còn nhiều chỗ trống, vẫn căng da đầu đưa cho Từ Tiêu Ý.
Đây là lần đầu tiên cô biểu hiện kém đến vậy trong kiểm tra liên quan tới âm nhạc, có cảm giác có sức nhưng không dùng được. Cô rõ ràng nắm giữ 99% tri thức, nhưng cố tình kiểm tra đều ở trong 1% cô không hiểu, đây rốt cuộc là trùng hợp, hay là……
Mê Truyện Dịch
Từ Tiêu Ý cười lạnh nhìn lướt sáu phần bài thi, chỉ chốc lát sau đã phê chữa xong.
Hồ giám đốc phân phát bài thi chấm điểm xuống, Lâm Tố Tâm nhìn thấy số “30” đỏ tươi bên trên, trước mắt tối sầm. Đậu má, Từ Tiêu Ý không phải là cố ý chỉnh cô, muốn vào ngày đầu tiên báo danh đã đưa cô ra Băng Toản đấy chứ? Điểm này thấp đến thái quá, quả thực làm người ta không nỡ nhìn thẳng.
Làm một thiên tài từ trước đến nay lấy âm nhạc xưng làm thiên phú, lúc này Lâm Tố Tâm hận không thể có cái hầm ngầm chui xuống ngay và luôn.