Lâm Tố Tâm đã có một giấc mơ rất kỳ lạ.
Trong mơ cô gặp một người đàn ông vô cùng đẹp trai, người đàn ông hoàn hảo đến mức khiến cô cảm thấy động lòng. Nghĩ đến dù sao cũng là mơ, cô cũng không kiềm chế gì mà nhào đến bắt đầu chạm vào chân anh ta, hôn hôn sờ sờ.
Đáng tiếc là người đàn ông này dường như không chịu phối hợp, giữ tay cô lại ép hỏi: "Em thích tôi sao?"
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm bị đôi mắt đen như màn đêm kia hấp dẫn, ngây ngốc gật đầu.
Thế là người đàn ông đổi sắc mặt trong chớp mắt, cười lạnh nói: "Em thích tôi, nhất định nguyện ý c.h.ế.t vì tôi?"
Nói xong, anh ta dùng sức đẩy Lâm Tố Tâm ngã xuống đất.
Lâm Tố Tâm cố gắng muốn đứng dậy, nhưng phát hiện ra cô đã bị trói từ lúc nào không biết, khó thở, không thể động đậy, thậm chí không khí xung quanh cô dường như cũng càng ngày càng nóng. Cô quay đầu sang bên cạnh xem xét mới nhận ra, xung quanh đã có ngọn lửa lớn cháy rực, trong nháy mắt ngọn lửa đã thiêu đốt cô...
Lâm Tố Tâm thở dốc giật mình tỉnh lại từ cơn ác mộng.
Khi mở mắt ra, cô chợt nhớ ra mình đã không còn ở trong căn phòng cháy rực nơi mà cô đã táng thân ở kiếp trước, cô cũng đã không còn là một cô gái tài năng của học viện âm nhạc từ lâu rồi, mà là một sinh viên bình thường của học viện Ngân Diệu.
Đối với cảm giác không thể cử động và nhiệt độ vừa rồi ... Cô ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ một chút rồi lại nhìn chính bản thân mình.
Ở thành phố Thiên Hải vào tháng chín thời tiết vẫn nóng, bên ngoài mặt trời đã lên cao, cô bị quấn chặt trong một lớp chăn, nắng đã chiếu đến m.ô.n.g rồi không nóng mới lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1551-uong-ruou-thuc-su-se-hong-viec.html.]
Lâm Tố Tâm giật chăn mền ra, ngồi dậy, cảm thấy hơi đau đầu. Cô xoa mạnh hai bên thái dương để cảm thấy tỉnh táo hơn một chút, nhưng cô lại rất nhanh phát giác ra dường như có gì đó không đúng lắm --
Nơi này hình như không phải phòng ngủ của cô, mà là, -- nếu cô không nhầm thì đây là phòng ngủ của Hạ Minh Tuyên?? Cô cô cô, sao cô lại ở trong phòng ngủ của Hạ Minh Tuyên được?
Cô vô thức quay đầu lại nhìn, vẫn may bên cạnh cô không có ai cả nhưng cô nhìn dấu vết nếp gấp trên khăn trải giường bên cạnh, rõ ràng là đêm qua có người đã ngủ ở đó!
Sắc mặt Lâm Tố Tâm lập tức trở nên lúc trắng lúc xanh, ký ức tối hôm qua cũng dần hiện về.
Đêm qua vì để cho Hạ Minh Tuyên có thể dễ dàng ký hợp đồng thực tập sinh của mình, cô còn cố ý làm một bàn đồ ăn muốn làm cho anh vui lòng. Không ngờ là hình như quản gia Tiền đã hiểu lầm ý của cô, bố trí sân thương thành một nơi có bữa tối dưới ánh nến, sau đó bọn họ uống rượu, trò chuyện vô cùng vui vẻ, bầu không khí rất hài hòa và đẹp đẽ, và sau đó ...
Sau đó, chuyện gì đã xảy ra? ?
Ký ức Lâm Tố Tâm nhớ đến những thứ nhỏ nhặt này, cô cũng không thể nhớ được chuyện gì đã xảy ra sau đó. Chẳng lẽ dường như cô tới như thế, sau khi cô say rượu đã động lòng, đối xử với Hạ Minh Tuyên như vậy?
Không đúng, cho dù cô uống say thì chắc chắn cũng là Hạ Minh Tuyên lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, say rượu mất đi lý trí!
Lâm Tố Tâm từ trên giường bật dậy, lao vào phòng tắm trong phòng ngủ, cởi áo ngủ ra.
Trong tấm gương lớn toàn thân phản chiếu thân hình mảnh mai và cân đối của cô, tại vị trí trên xương quai xanh có mấy quả dâu tây được trông rất dễ thấy ở trên đó. Sắc mặt Lâm Tố Tâm khó coi kiểm tra những vị trí khasc, phát hiện ngoại trừ mấy quá dâu tây bị trồng bên ngoài ra thì những nơi khác dường như không có dấu vết bị xâm phạm.
Trong lúc Lâm Tố Tâm nhẹ nhàng thở ra lại nghĩ ngay đến một vấn đề khác, lúc ăn xong cô vẫn còn đang mặc váy, rốt cuộc đã thay váy ngủ lúc nào, ai thay cho cô?? Còn có cô đến phòng ngủ của Hạ Minh Tuyên vào lúc nào, Hạ Minh Tuyên cũng không thể bế cô tới đấy chứ?