Nghĩ đến đây, vẻ mặt Lâm Tố Tâm dần trở nên lạnh lùng.
Cô nhắm mắt lại, khi mở ra, đáy mắt đã khôi phục được phần nào bình tĩnh, cô nói với Hạ Minh Tuyên, “Đây là anh có ý gì?”
Hạ Minh Tuyên quan sát sự thay đổi biểu cảm trên mặt cô, thần sắc không đổi, vẫn nói với giọng điệu trêu chọc không nghiêm túc: “Cái gì gọi…… là ý gì? Có người ghen rồi, tôi đương nhiên phải tới an ủi cô ấy, nếu không một mình cô ấy khóc trên đường, giống như một chú thỏ con bị bỏ rơi, có phần cũng quá đáng thương rồi.”
“Ai ghen chứ?! Ai muốn anh thương hại?!” Lâm Tố Tâm lập tức bùng nổ khi nghe những lời miêu tả chẳng ra cái gì cả của anh, “Tôi biết là cậu ba Hạ anh có sức hấp dẫn lớn, cho dù là thiên kim tiểu thư như Delano hay là người mẫu nổi tiếng như Tiêu Ni, tất cả đều xoay quanh anh. Anh không cần đặc biệt đến xem tôi đáng thương như nào đâu, cho dù tôi khóc, thì cũng là vì gió cát quá to bay vào mắt, không liên quan gì đến anh!”
Hạ Minh Tuyên lặng lẽ nhìn cô, thấy cô giống như một con thú nhỏ bị thương, cong lưng làm động tác phòng thủ, cố gắng dùng lời lẽ sắc bén để che đậy sự băn khoăn và bất lực trong lòng.
Anh lập tức mềm lòng, cảm thấy bản thân tự nhận là trưởng thành và thận trọng, nhưng mỗi lần đều bị tiểu nha đầu này dễ dàng chọc tức, thật sự là không nên.
Lẽ ra từ lâu anh nên nhận ra rằng tuy cô nói năng hung hăng, nhưng thật ra, ánh mắt và phản ứng mỗi lần nhìn thấy anh của cô sớm đã để lộ bí mật trong lòng.
Như việc vì thấy anh quá gần gũi với người phụ nữ khác như thế này, căn bản còn không quan tâm đến việc tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra liền đau lòng quay người bỏ đi, còn trốn đi khóc thầm, phản ứng này…… Nếu Lâm Tố Tâm không có tình cảm với anh, chính anh cũng không thể tin!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2091-bo-dang-ghen-tuong-rat-dang-yeu.html.]
Nghĩ đến đây, Hạ Minh Tuyên cảm thấy có chút đắc ý, không khỏi cong môi nói: “Được rồi, nếu em không ghen, vậy thì tôi cũng không cần lãng phí thời gian ở đây an ủi em nữa, một khắc đêm xuân đáng ngàn vàng, tôi vẫn nên đi tìm người phụ nữ vừa rồi, tên là Tiêu gì đó, để cùng trải qua một đêm vui vẻ?”
Lâm Tố Tâm nghĩ thầm, quả nhiên, Hạ Minh Tuyên đến để xem trò cười của cô. Một người phụ nữ, cho dù anh ta đã không muốn, khi thấy cô đau buồn vì anh ta, cũng sẽ đến để trêu chọc cô.
Thật là quá biến thái! Sao cô có thể động lòng với loại đàn ông xấu xa chuyên chơi đùa với tình cảm của người khác!
Mê Truyện Dịch
Cô miễn cưỡng đè nén cảm giác chua xót trong lòng, cười lạnh nói: “Vậy anh đi đi, vừa hay tôi cũng không muốn nhìn thấy anh. Nếu anh muốn nhìn bộ dạng thảm hại của tôi thì anh đã thấy rồi, còn gì chưa hài lòng sao? Còn không mau đi tìm Tiêu Ni mà ngủ với cô ta!”
Lâm Tố Tâm nói xong, dùng sức đẩy mạnh vai Hạ Minh Tuyên.
Cô vốn tưởng rằng Hạ Minh Tuyên sắp rời đi rồi, bị cô đẩy như thế sẽ thuận thế ngồi dậy, nhưng bàn tay mềm mại của cô dường như va phải một viên đá cứng, khiến bàn tay nhỏ bé của cô đau đớn, người đàn ông đang đè lên cô vẫn không di chuyển.
Hạ Minh Tuyên cười nói: “Tiêu Ni đã bị tôi đuổi đi rồi, tôi bây giờ là một người đàn ông không ai cần, hay là em thay cô ta an ủi tôi?”
Sao cô có thể làm vật thay thế của loại phụ nữ đó? Bị Hạ Minh Tuyên coi là đối tượng có thể chơi đùa đè trên người đã đủ đau lòng rồi, lại còn bảo cô làm vật thay thế?