Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 375:2 Liệu sự như thần... Mới lạ!

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:16:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người trở lại ký túc xá, Phùng Tư Tư mới cười ra tiếng, nói: "Tố Tâm, cậu thật lợi hại! Cậu viết thêm mấy đồ trang sức này lúc nào vậy? Không ngờ rằng cậu còn có thủ đoạn này, lão đàn ông ghê tởm kia lúc bắt đầu còn dương dương đắc ý, sau đó mặt mày tái mét, buồn cười muốn chết."

Lâm Tố Tâm nói: "Chính là viết lúc cậu đang kiểm kê đồ, cậu không chú ý sao?"

Phùng Tư Tư lắc đầu.

Lâm Tố Tâm duỗi ngón tay ra chỉ vào trán của cô, nói: "Sao cậu lại chậm chạp như vậy chứ!"

Phùng Tư Tư giải thích: "Mình chậm chạp ở chỗ nào? Là do cậu quá thông minh rồi? Nói ra thì, từ sau khi cậu cùng cậu ba Hạ kết giao, quả thật là biến thành người khác, so trước kia thông minh tài giỏi hơn gấp trăm lần! Là học cùng với cậu ba Hạ sao?"

Lâm Tố Tâm liếc nhìn cô ấy một cái: "Cái gì? Mình sinh ra đã thông minh lanh lợi lại còn đáng yêu, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở!"

Mê Truyện Dịch

Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng Lâm Tố Tâm Tâm đối với lời nói của Phùng Tư Tư cũng có chút tán đồng. Cô ở bên cạnh Hạ Minh Tuyên lâu cũng mưa dầm thấm đất, quả thực có xu hướng càng ngày càng trở lên xấu bụng như thế....

Phùng Tư Tư làm bộ dạng hộc máu, nói: “Chẳng qua, ngày mai thầy Tôn sẽ thật sự trả lại đồ đạc của chúng ta sao? Hôm nay tuy ông ta bị cậu dọa sợ, nhưng nếu như ông ta trở về nghĩ lại, rồi cảm thấy là cậu đang lừa ông ta, kiên quyết không trả đồ, chẳng lẽ cậu thật sự muốn báo cảnh sát sao?"

Lâm Tố Tâm không để bụng nói: “Mình cũng không phải nói giỡn, nếu ông ta thật sự không đem đồ trả lại, ngày mai mình liền báo cảnh sát."

Phùng Tư Tư mở to hai mắt nhìn, không nghĩ tới Lâm Tố Tâm có lá gan lớn như vậy.

"Không phải chứ? Tố Tâm, cậu phải suy nghĩ cho kỹ. Nháo đến cục cảnh sát, khẳng định sẽ có người tới điều tra tỉ mỉ, chúng ta ban đầu chỉ muốn đổ oan cho bọn họ, vạn nhất bị điều tra ra thì làm sao bây giờ ?"

Lâm Tố Tâm cười cười, nói: "Không có việc gì, mình đã nghĩ ra là nên làm như thế nào rồi, không có khả năng bị người khác điều tra ra. "Phùng Tư Tư suy nghĩ một chút, cảm thấy phía sau Lâm Tố Tâm còn có cậu ba Hạ, coi như bây giờ hai người đang cãi nhau, thật sự đến lúc Lâm Tố Tâm bị bắt đi tạm giam, anh còn có thể không đứng ra can thiệp sao? Vừa nghĩ như thế, cô ấy cũng yên lòng, không tiếp tục hỏi nữa.

Kỳ thật, Lâm Tố Tâm thật sự không có ý định đi nhờ Hạ Minh Tuyên giúp đỡ.

Cô viết những châu báu đó vào bản liệt kê, đều đã có chọn lọc qua, bây giờ không có ở trong tay cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3752-lieu-su-nhu-than-moi-la.html.]

Lần trước lúc Giang Dịch Thâm đưa hành lý cho cô, đem hộp trang sức của cô đặt lên đầu giường, bên trong có rất nhiều những châu báu có giá trị không nhỏ, Lâm Tố Tâm cảm thấy các biện pháp bảo vệ trong ký túc xá đều không có cảm giác an toàn, cho nên chỉ chọn lấy mấy món mà bản thân hay dùng, để phòng khi trường học có tổ chức vũ hội sẽ phải dùng, những cái khác đều giao cho Giang Dịch Thâm đem về biệt thự.

Nếu như cảnh sát có tới trường học điều tra, vậy cũng tra không ra những đồ trang sức này ở đâu, dù gì trong tay của Lâm Tố Tâm cũng không có, Giang Dịch Thâm chắc chắn cũng sẽ không bán đứng cô, vậy nên những món đồ trang sức này liền biến thành bí ẩn chưa có lời giải đáp.

Do ban quản lý ký túc một mình tiến vào ký túc xá của học sinh, lại còn lấy đi đồ dùng của các cô, đây là họ sai trước, những việc khác bọn họ cũng không thể giải thích rõ ràng, bị truyền đi, phần lớn mọi người đều sẽ cảm thấy bọn họ chính là mượn gió bẻ măng.

Uy tín của ban quản lý ký túc cũng sẽ bị tụt xuống đáy cốc, vì giữ gìn hình tượng của bản thân, khẳng định sẽ trả lại đồ điện cho các cô.

Lâm Tố Tâm nghĩ rất rõ ràng, cho nên tuy rằng chuyện khiến người ta buồn nôn, nhưng trong lòng cô không có bất kỳ một gánh nặng nào, buổi tối vẫn có thể ngủ ngon.

Bảy giờ hơn sáng sớm ngày thứ hai, đã có người tới gõ cửa phòng của các cô rồi.

Phùng Tư Tư cười trộm nói: "Tố Tâm, cậu quả nhiên liệu sự như thần!"

Lâm Tố tâm cố ý hù dọa cô ấy, nói: "Mình làm sao có thể liệu sự như thần được? Nói không chừng không phải đến trả đồ cho chúng ta mà chính là đến xử lý chúng ta."

Phùng Tư Tư vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ: "Cậu đừng dọa mình, mình không dám mở cửa."

Lâm Tố Tâm cười cười, tự mình đi ra mở cửa.

Sự thật chứng minh rằng, có gì mà xử lý, hoàn toàn chỉ là Lâm Tố Tâm b.ắ.n tiếng đe dọa, lần này rõ ràng là ban quản lý ký túc thừa nhận sự hèn nhát, sáng sớm liền sử người tới trả lại toàn bộ đồ cho các cô.

Thầy Tôn còn đích thân tới cúi đầu khom lưng, vẻ mặt cũng khác hẳn ngày hôm qua.

"Bạn học Lâm, tôi có mắt mà không thấy núi thái sơn, vậy mà lại không biết em cùng với vị kia cũng có quan hệ, thật là hiểu lầm, hiểu lầm. Kỳ thật tôi cũng là thay vị kia làm việc, em yên tâm, về sau có chuyện gì cứ việc phân phó tôi, sau này cũng sẽ không xuất hiện tình huống như vậy nữa."

"Vị kia? Vị kia là vị nào? Phùng Tư Tư một mặt mờ mịt, Lâm Tố Tâm lại hơi nhíu lông mày.

Loading...