Lúc ấy đúng là bởi vì Hạ Minh Tuyên không cho cô làm ca sĩ, mới dọn ra muốn cho anh vội vã và áp lực đồng ý, nhưng chuyện này không có nghĩa cô muốn chia tay với Hạ tam thiếu, đương nhiên càng không có nghĩa, cô nhìn thấy một người đàn ông có thể để cô ra đĩa nhạc, thì sẽ nhào lên thông đồng với người ta, sau đó bắt cá hai tay.
Cô không thích Hạ Minh Tuyên khống chế cô, lừa cô, đây là một chuyện, nhưng chuyện này không có nghĩ là cô sẽ vì xuất đạo, ở bên người đàn ông cô không thích mà?
Lâm Tố Tâm rõ ràng trong lòng, nhưng tới bên miệng lại giải thích không rõ ràng. Hoặc là nói, cũng không phải cô giải thích không rõ, mà là mỗi lần Hạ Minh Tuyên chỉ nghe một nửa, đã ngắt lời cô, làm lời sau đoạn “nhưng” của cô thế nào cũng nói không nên lời, lại nuốt vào, nghẹn trong cổ họng nghẹn thành nội thương.
Đặc biệt là, lần đầu tiên giải thích, cô còn logic rõ ràng, sau đó bị Hạ Minh Tuyên phản bác vài lần, cô một sốt ruột, càng thêm nói không rõ.
Sắc mặt Hạ Minh Tuyên càng ngày càng trầm, mặc quần áo xong, lãnh đạm nhìn cô gái nhỏ nôn nóng, nói: “Được, em muốn ở lại cứ ở lại đi, dù sao lưu được người, không lưu được trái tim, cũng không có ý nghĩa gì.”
Chuyện khác còn chưa tính, chiện tranh lạnh cô cũng không sợ, nhưng Lâm Tố Tâm không muốn để Hạ Minh Tuyên hoài nghi tình cảm của cô với anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3932-em-ve-cung-anh-con-khong-duoc-sao.html.]
Hai người vì việc sinh hoạt vặt cãi nhau, đều là việc nhỏ, một khi có hoài nghi với tình cảm đối phương, đó là chuyện lớn có thể trực tiếp dẫn tới chia tay.
Lâm Tố Tâm muốn kiên trì ý nghĩ của bản thân mình, nhưng càng không muốn để Hạ Minh Tuyên cho rằng cô muốn ở bên người khác.
Mắt thấy Hạ Minh Tuyên xoay người sắp đi, cô vội vàng duỗi tay kéo lại ống tay áo anh, nôn nóng nói: “Anh yêu, anh đừng như vậy! Em về cùng anh còn không được sao?”
Lúc này Hạ Minh Tuyên làm kiêu, nghiêng đầu qua một bên, ngạo kiều nói: “Không cần!”
Lâm Tố Tâm buồn bực, sao lại thế này? Vì sao lại biến thành cô sai? Vì sao cô lại phải dỗ Hạ Minh Tuyên!! Rõ ràng ngay từ đầu là cô quyết định, dù Hạ Minh Tuyên dỗ cô cô cũng quyết không nhượng bộ, vì sao lại ngược lại rồi??
Nhưng cô cũng không kịp nghĩ nhiều, sợ Hạ Minh Tuyên cho rằng cô thật sự có ý với Kỳ Vân Triệt, giận dỗi rời đi, hơn nữa, cô cũng cảm thấy ở ký túc xá đúng là có chút không an toàn, trời biết khi nào Kỳ Vân Triệt sẽ trộm mở cửa tiến vào?
Mê Truyện Dịch
Cho nên, cô đành phải bắt lấy cánh tay Hạ Minh Tuyên lắc lắc, nói: “Thôi mà, anh đừng nóng giận, mặc kệ anh cần hay không, em cũng muốn về nhà với anh. Nếu anh không thích em về nhà anh, vậy quên đi…… Dù sao em đã quen không có nhà để về……”