Anh ta chưa từng yêu một người con gái sâu sắc như Hạ Minh Tuyên, cho nên cũng không thể nào thấu hiểu hết được tâm trạng sợ hãi của anh.
Nhưng mà, anh ta cũng có thể hiểu ý của Hạ Minh Tuyên.
Bây giờ Lâm Tố Tâm đã trở thành điểm uy h.i.ế.p và điểm yếu của anh, nếu đối phương hạ quyết tâm phải làm quấy nhiễu sự an toàn của Lâm Tố Tâm, đó là chuyện mà Hạ Minh Tuyên sợ nhất.
Mê Truyện Dịch
Điều càng khiến người ta lo lắng hơn là Hạ Minh Phách và Kỳ Vân Triệt, một người là cậu hai Hạ hiểu rõ tình hình nhà họ Hạ như lòng bàn tay, một người thì nắm giữ tài nguyên nhà họ Kỳ, hai người họ mà đồng thời để mắt đến Lâm Tố Tâm thì tuyệt đối khiến người ta khó lòng phòng bị.
Ân Chính Lăng trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Nhưng mà, sao anh có thể chắc chắn, chỉ cần anh chia tay với Lâm Tố Tâm thì anh hai Hạ và Kỳ Vân Triệt sẽ tin tưởng? Có lẽ bọn họ đã nhìn thấu anh rồi, biết anh giả vờ chia tay với Lâm Tố Tâm thôi chứ thật ra trong lòng vẫn yêu cô ấy, dù sao anh cũng đã từng mạo hiểm cả tính mạng để đích thân đi cứu cô ấy mà”.
Hạ Minh Tuyên nói: “Tôi đã cân nhắc đến điều này rồi, tôi có cách cho họ tin tưởng”.
Sở dĩ anh bảo Giang Dịch Thâm nói lý do chia tay đó với Lâm Tố Tâm là dựa trên sự cân nhắc này, muốn giành được sự tin tưởng của mấy người Kỳ Vân Triệt.
Bởi vì cái lý do cảm thấy Lâm Tố Tâm không sạch sẽ tuy rằng khiến người ta cực kỳ đau lòng, nhưng bởi vì thế nên độ tin cậy sẽ cao hơn nhiều, hơn nữa bản thân Kỳ Vân Triệt là một người “không phải trinh nữ là không động vào”, anh ta sẽ cảm thấy lý do này là một điều tất nhiên.
Có một lý do có thể tạo niềm tin với mọi người như vậy, cộng thêm những thứ anh đã bố trí khác, trong một khoảng thời gian ngắn có thể che giấu bọn họ, nếu về lâu dài thì phải xem bản thân anh có thể giải quyết triệt để được hai người đó hay không đã.
Thấy Hạ Minh Tuyên đã quyết tâm, Ân Chính Lăng cũng không thể nào khuyên nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4362-khong-con-mat-mui-doi-dien-voi-co.html.]
Hơn nữa, nếu bảo anh ta nghĩ, anh ta cũng không nghĩ ra được cách gì tốt hơn.
Chỉ là, nghĩ đến cái giọng điệu nghẹn ngào chực khóc của Lâm Tố Tâm trong điện thoại, anh ta cũng không khỏi cảm thấy thổn thức.
Ân Chính Lăng do dự nói: “…Anh Tuyên, em đã đồng ý với Lâm Tố Tâm là sẽ nghe ngóng tin tức của anh giúp cô ấy, lần này em về, nếu cô ấy lại hỏi em, em nên trả lời cô ấy thế nào đây?”
Hạ Minh Tuyên nói: “Thì cậu nói với cô ấy…”
Vốn dĩ anh muốn nói mấy câu tàn nhẫn, để Lâm Tố Tâm hoàn toàn thất vọng với anh, nhưng vừa nhớ đến tiếng khóc vừa rồi trong điện thoại, bây giờ anh quả thâm không nỡ đổ thêm dầu vào lửa.
“Quên đi, chỉ cần nói thật cho cô ấy biết về thương tích của tôi, và nói tôi bận bịu, không bay về thành phố Thiên Hải được”.
Dù sao Giang Dịch Thâm cũng đã nói những điều không tốt rồi, Lâm Tố Tâm sẽ làm theo ý anh, không cần phải khiến cô đau khổ thêm một lần nữa. Chỉ mong rằng, cô sẽ không bị tổn thương quá nghiêm trọng, sẽ cảm thấy yên tâm một chút…
Mặc dù nghĩ ra lý do như vậy để giải thích cho mình, nhưng trong lòng anh vẫn loáng thoáng đau, không hề có dấu hiệu thuyên giảm.
Sau khi Ân Chính Lăng rời đi, Hạ Minh Tuyên lại ở trong phòng một mình suy nghĩ một khoảng thời gian rất lâu.
Nói thật, anh nghĩ Lâm Tố Tâm sẽ rất khó chịu, nhưng lại không nghĩ cô sẽ đau khổ như vậy!
Bởi vì trong một khoảng thời gian rất dài, biểu hiện của Lâm Tố Tâm đều thể hiện rằng tình cảm của cô dành cho anh còn lâu mới sâu đậm như là anh dành cho cô, mỗi lần chỉ cần có một chút biến động nhỏ thôi thì người muốn chia tay đều là Lâm Tố Tâm.