Cũng là hiểu rõ điều này nên cũng đã chuẩn bị tư tưởng trước.
Nhưng khi chuyện thực sự xảy ra, Từ Tiêu Ý cũng phát hiện ra bằng, bản thân anh không thể duy trì vẻ bình tĩnh như ngày thường.
Không phải mọi người vẫn nói thiếu gia hào môn sẽ không thích kết hôn sớm sao? Vì sao Hạ tam thiếu lại cầu hôn sớm như vây? Hai người họ không phải mấy ngày trước mới cãi nhau đến mức chia tay sao? Nhanh như vậy đã làm lành, mà Lâm Tố Tâm lại còn đồng ý với lời cầu hôn của Hạ Minh Tuyên.
Nhìn thấy cái nhẫn kim cương tạo hình độc đáo trên tay Lâm Tố Tâm, trong lòng anh lập tức có cảm giác ngũ vị tạp trần.
Kỳ thực, Từ Tiêu Ý cũng đã từng nghĩ tới, nếu không có một vị Hạ tam thiếu mạnh mẽ đến không có đối thủ cạnh tranh nổi, có phải anh sẽ có khả năng ở bên cạnh Lâm Tố Tâm không?
Câu trả lời là…
Rất có khả năng.
Bởi vì anh cùng Lâm Tố Tâm có công việc, sự nghiệp như nhau, cùng theo đuổi đam mê. Cái loại cảm xúc này khó có thể nói trước.
Hơn nữa, so với Lâm Tố Tâm, anh là người đi trước, dẫn dắt cô vào niềm đam mê sản xuất âm nhạc này, hơn nữa, bản thân anh cũng là cổ đông của một công ty lớn, vẻ bề ngoài cũng không tồi, tuy rằng tuổi tác của hai người có chút chênh lệch nhưng hơn kém 12 tuổi cũng không phải là quá lớn.
Nếu không có Hạ Minh Tuyên, anh sẽ có khả năng.
Nhưng mà, trên đời này không có chữ nếu như. Lúc Hạ Minh Tuyên đứng trước mặt anh, anh liền biết, mình đã thua rồi.
Một người đàn ông giống như Hạ tam thiếu, một người có khả năng làm hết thảy mọi thứ, dùng sự chân thành quỳ gối trước mặt người phụ nữ, xác thực là không ai có thể cạnh tranh nổi. Có những người, lúc sinh ra đã được khẳng định ở vị trí cao vút, khiến người khác không có dũng khí cạnh tranh.
Nhưng mà, nếu không có Hạ Minh Tuyên, anh chính là người thích hợp nhất với Lâm Tố Tâm. Chính vì khả năng này lại khiến Từ Tiêu Ý không thể nào bình tĩnh nổi.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4691-khong-the-chien-thang-doi-thu.html.]
Có những lời tuy rằng không nên nói ra, nhưng cũng không có nghĩa là anh không được phép suy nghĩ.
Bởi vậy, cảm xúc của Từ Tiêu Ý có chút mất khống chế, nên mới nói ra những lời nói khiến Lâm Tố Tâm sợ hãi, vội vàng chạy khỏi phòng như vậy.
Thượng Thanh Hoa hiểu điều này, âm thầm thở dài, đi tới bên cạnh Từ Tiêu Ý, vỗ vỗ lên vai bạn nói: “Nếu đã biết, sao cậu còn có vẻ mặt như vậy chứ? Cậu như vậy không chỉ dọa sợ Lâm Tố Tâm hiện giờ mà còn khiến cô ấy coi cậu như thú dữ, chỉ sợ sau này cô ấy không dám nói chuyện với cậu nữa. Nếu như vậy thật, cậu khóc không nổi đó.”
Từ Tiêu Ý lạnh lùng nói: “Không sao, ở trong lòng cô ấy tôi vẫn là một giáo viên nghiêm khắc.”
Thượng Thanh Hoa thỏa dài: “Vậy cũng không nhất định, tôi cảm thấy Lâm Tố Tâm vô cùng tôn kính cậu.”
Từ Tiêu Ý hờ hững: “Tôn kính? Nếu Tiêu Vân cũng tôn kính cậu, cậu có vui không?”
Thượng Thanh Hoa lắc lắc đầu: “Chuyện này không phải tôi có vui hay không, nếu cô ấy thật sự không thích tôi tôi cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật, nhưng tôi vẫn sẽ hy vọng, lúc cô ấy nhìn thấy tôi có thể vui vẻ mà cười, chứ không phải nơm nớp lo sợ. Chẳng lẽ, cậu không muốn Lâm Tố Tâm mỗi ngày đều có thể vui vui vẻ vẻ sao?”
Từ Tiêu Ý nhìn anh, chậm rãi nói: “Tôi không cho rằng cô ấy cần tôi khiến cô ấy vui vẻ. Tôi đương nhiên hy vọng cô ấy có thể sống tốt, cho nên, tôi chỉ có thể giúp cô ấy, chỉ có thể đẩy cô ấy lên đỉnh cao trong giới âm nhạc.”
“Tiêu Ý, cậu…” Thượng Thanh Hoa ngẩn người nhìn Từ Tiêu Ý.
Từ Tiêu Ý nói: “Cậu bận thì đi làm đi, tôi muốn an tĩnh một lát.”
Thượng Thanh Hoa nhíu mày, trong lòng anh cũng hiểu.
Từ sau khi bạn gái của Từ Tiêu Ý qua đời, anh ta cũng đã cô độc một mình 6-7 năm rồi. Ngay từ lúc Thượng Thanh Hoa biết được Từ Tiêu Ý thích một nữ sinh xinh đẹp có thiên phú về âm nhạc trong công ty, anh đã vô cùng vui mừng, đặc biệt để mắt tới Lâm Tố Tâm. Ngay lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Tố Tâm, ấn tượng của Thượng Thanh Hoa đối với cô cũng rất tốt, còn tưởng rằng lần này bạn anh có thể có được niềm vui.
Thật không ngờ, cuối cùng lại có cái kết quả này.