Hiển nhiên đây là lần đầu tiên Phùng Tư Tư đến những nơi như vậy. Trong khuôn viên hạng người gì cũng có, rất nhiều người làm nghệ thuật lôi thôi lếch thếch, hoặc là ăn mặc tương đối khác người, cô ấy tò mò hết nhìn đông lại nhìn tây.
Lâm Tố Tâm kéo cô ấy một cái, không để cô ấy nhìn loạn: “Rốt cuộc là nhà nào?”
Phùng Tư Tư nhìn thoáng qua danh thiếp trong tay: “Hình như phòng thu tên là Phi Việt, số 169 đường XXX”.
Lâm Tố Tâm ồ một tiếng: “Thì ra là phòng thu Phi Việt à, nó ở ngay phía trước, sang bên này”.
“Ấy? Tố Tâm, cậu từng tới rồi à?”
“Ừm…”. Lâm Tố Tâm thuận miệng đáp: “Trước đây tò mò, từng theo bạn tới đây chơi đùa”.
Phùng Tư Tư hưng phấn nói: “Cậu đã đến đây rồi? Mẹ tôi luôn nói chỗ này phức tạp, có nhiều người xấu, không cho tôi đến đây, nếu không thì…tôi đã muốn đến thử từ lâu rồi. Có người nói Phi Việt là phòng thu vô cùng chuyên nghiệp, danh tiếng tốt, tôi hỏi nhiều bạn bè thích âm nhạc, họ đều đề cử chỗ này!”
Lâm Tố Tâm nói: “Ừm, tôi cũng đã nghe nói qua”.
Phi Việt đúng là một phòng thu có kỹ thuật và thái độ phục vụ vô cùng tốt, nhưng nếu nói chuyên nghiệp thì chắc chắn không hơn các phòng thu dưới trướng các công ty giải trí lớn, nhưng đối với những người yêu thích âm nhạc bình thường và những ca sĩ nhỏ muốn tự tiến cử vào các công ty thu âm lớn mà nói, Phi Việt đúng là một nơi rất có tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-541-khong-chuyen-nghiep.html.]
Dù sao, tuy phòng thu âm của các công ty lớn có thiết bị và kỹ thuật đều tốt, nhưng lệ phí thì chắc chắn cao khiếp người, hơn nữa rất ít khi mở cửa cho người ngoài, nó thuộc cái kiểu người thường mong muốn nhưng không thể tiếp cận được.
Dưới sự chỉ dẫn của Lâm Tố Tâm, hai người nhanh chóng đi tới cửa phòng thu Phi Việt, bởi vì Phùng Tư Tư đã gọi điện thoại hẹn trước nên hai người được dẫn thẳng tới phòng thu âm.
Dịch vụ của Phi Việt vô cùng tốt, kỹ thuật viên thu âm cặn kẽ hỏi thăm kinh nghiệm biểu diễn của hai người, phong cách sở trường, bài hát họ muốn thu âm, còn cho hai người họ hát thử trước.
Phùng Tư Tư hát trước một đoạn, là ca khúc nổi tiếng “Yêu không cần lý do” của nhóm nhạc mỹ nữ đang nổi hiện nay – Goddess.
Lần đầu tiên Lâm Tố Tâm nghe Phùng Tư Tư hát, không ngờ cô ấy hát quả thật không tồi.
“Yêu không cần lý do” là một ca khúc dance với giai điệu sôi động, giọng của Phùng Tư Tư mượt mà sung sức, đồng thời cũng vô cùng ngọt ngào, lúc tiết tấu nhanh cũng hát rất ổn định, ngay lập tức thu hút được sự chú ý của tất cả mọi người có mặt ở đây.
Hát xong, kỹ thuật viên thu âm vỗ tay khen ngợi: “Cô Phùng, cô hát thật sự không tệ, cho dù thu âm giọng gốc cũng có thể trực tiếp ghi vào đĩa luôn, thật là hiếm có! Rất nhiều người đến chỗ tôi ghi âm đều tương đối nghiệp dư, kỹ năng hát không được tốt lắm, hoàn toàn phải dựa vào hậu kỳ của chúng tôi trộn âm. Một nữ sinh bình thường chưa từng được huấn luyện chuyên nghiệp như cô thật sự rất hiếm thấy đấy! Tôi có lòng tin rằng bài hát này của cô sẽ vô cùng thành công!”
Một nụ cười nở trên khuôn mặt tròn trịa của Phùng Tư Tư, cô ấy vui vẻ nói: “Thế thì nhờ cô giáo ạ! Nhưng mà, giải trí Băng Toản có quy định, âm thanh của chúng em phải cố gắng hết sức dùng âm thanh gốc, không được sử dụng công nghệ điều chỉnh kỹ thuật số quá nhiều, nếu không thì sẽ bị xem là gian lận”.
Kỹ thuật viên nói: “Yên tâm đi, tôi thường xuyên thu âm cho thí sinh, biết nắm giữ chừng mực”. Rồi cô ấy nhìn về phía Lâm Tố Tâm: “Cô gái này chuẩn bị hát bài gì? Nếu không thì hát thử một đoạn xem, để tiện cho chúng tôi căn cứ vào tình trạng của cô và điều chỉnh máy ghi âm”.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm lắc đầu, nói: “Chỗ của mọi người có phòng thu đàn piano chuyên nghiệp không?”