Trong lòng Lâm Tố Tâm vẫn còn hơi thấp thỏm, tuy cô có lòng tin với chính mình, nhưng tốc độ nhảy vọt thế này cũng quá nhanh rồi nhỉ? Không nói cái khác, ngay cả Thượng Thanh Hoa cũng sau bốn năm năm ra mắt mới làm tour diễn đầu tiên, hơn nữa chỉ diễn ở mười thành phố trong nước.
Theo lai lịch của cô mà nói, đây thật sự là hơi quá sức tưởng tượng rồi.
Có điều, nhìn gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Từ Tiêu Ý, Lâm Tố Tâm lại ngại nói mình có hơi không tự tin lắm, chỉ đành lặng lẽ nuốt lời nói trở vào.
Không dám nói với Từ Tiêu Ý, sau khi về nhà, trong lúc gọi điện thoại cho Hạ Minh Tuyên, Lâm Tố Tâm lại hoàn toàn không kiêng dè nói hết chuyện mình lo lắng.
Hạ Minh tuyên im lặng nghe xong thấp giọng cười: “Bảo bối, đây là em đang làm nũng với anh hả?”
Lâm Tố Tâm bất mãn bặm môi, nói: “Cái gì chứ? Người ta rất nghiêm túc nói chuyện với anh mà anh lại cười cợt em như vậy hả?”
Hạ Minh Tuyên vội vàng an ủi cô: “Anh không có, anh đâu dám? Anh cảm thấy dáng vẻ em lo được lo mất đáng yêu lắm. Thật ra, em căn bản không cần băn khoăn như vậy, người con gái của anh sao lại không thể chống đỡ được cảnh này? Có chồng em ở đây, sẽ không làm hỏng tour diễn của em đâu.”
Lâm Tố Tâm chớp mắt, nói: “Người con gái của anh và tour diễn thành công hay không thì có liên quan gì nhau chứ? Nói tóm lại là người ta lo lắng, lai lịch của em bày ra đó, thoáng cái muốn tổ chức 40 buổi diễn, 40 buổi!”
Hạ Minh Tuyên lắc đầu, cười nói: “Bảo bối, lượng tiêu thụ đĩa của em có thể bày ra đó, anh nghe nói lượng tiêu thụ album đầu tay của em đã gần đến ba triệu bản, mười mấy nước đều có hội fan của em, cộng thêm đến lúc thân phận của em được phơi bày ra ánh sáng sẽ có tính thời sự rất lớn, em thật sự không cần lo lắng gì đâu.”
Lâm Tố Tâm nói: “Em cũng biết chứ, em chính là... Ừm, đại khái là quá kích động rồi nhỉ? Cảm thấy hạnh phúc đến quá đột ngột rồi!”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5441-be-tho-khong-hieu-phong-tinh.html.]
Hạ Minh Tuyên đè thấp giọng nói: “Cảm thấy rất kích động, rất hưng phấn, rất bất an?”
“Hình như là vậy...” Lâm Tố Tâm một tay cầm điện thoại, một tay vô thức mà hà hơi lên cửa sổ vẽ vời.
Cậu ba Hạ thấp giọng cười: “Xem ra em cần chồng em an ủi một chút... có phải buổi tối ngủ một mình cảm thấy cô đơn quá nên mới suy nghĩ lung tung không?”
Lâm Tố Tâm đơ ra một lát mới hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh, bỗng chốc đỏ mặt, hét lên: “Nói cái gì vậy hả? Em... Em không có...”
Lúc nãy còn thảo luận vấn đề chính trực, không được vài phút, người đàn ông này lại bắt đầu giỡn cợt cô rồi. Thật là quá hư hỏng!
Hạ Minh Tuyên không muốn bỏ qua nói: “Vậy em có nhớ chồng em không? Hửm?”
Lâm Tố Tâm cắn môi, do dự một hồi mới nói: “Có hơi hơi... Khi nào anh về?”
Hạ Minh Tuyên dịu dàng nói: “Ngoan thật. Mấy ngày nay anh có thể làm xong công việc rồi, đến lúc đó anh có thể bên em suốt, muốn đi công tác cũng có thể mang em theo bên cạnh, không cần chia xa nữa.”
Lâm Tố Tâm lập tức nói: “A? Vậy sao được? Em còn phải chuẩn bị chuyện tour diễn nữa, không thể đi công tác với anh!”
Mặt Hạ Minh Tuyên lập tức đen lại.