Phùng Tư Tư làm mặt quỷ, nói: “Tôi tự hào về cái sự trẻ con của tôi!”
Jacky: “…Cậu thắng”.
Lâm Tố Tâm đứng một bên cười trộm, thấy Jacky thua trận, lúc này mới cười nói: “Tư Tư, cậu đừng cười nhạo cậu ta. Anh trai nhỏ Jacky này là thực tập sinh của Băng Toản, nghe nói đến đây thực tập”.
Phùng Tư Tư trợn to hai mắt: “Phải không? Thì ra là một đàn anh”.
Jacky cười đắc ý, chờ Phùng Tư Tư nhìn mình với ánh mắt sùng bái.
Nào ngờ, Phùng Tư Tư xem thường chu miệng lên, nói: “Trông con nít như thế, không đẹp trai chút nào, cái thầy chọn cậu vào yêu thích trẻ con sao?”
Nụ cười của Jacky ngay lập tức vỡ vụn: “Có ý gì? Ông đây tuy tướng mạo bình thường, nhưng mà ông có tài! Tài hoa, hiểu không?”
Lâm Tố Tâm thấy bọn họ không đi đúng hướng thì nhanh chóng can ngăn: “Được rồi được rồi, Tư Tư, cậu thu âm xong rồi sao? Tôi cũng thu xong rồi”.
Phùng Tư Tư nghi ngờ nói: “Nhanh vậy sao?”. Không phải Lâm Tố Tâm thu âm hai bài sao? Một bài hát cho nhóm ca sĩ, một bài đàn cho nhóm sáng tác, sao lại còn nhanh hơn người thu âm một bài là cô ấy vậy?
Lâm Tố Tâm sợ cô ấy lại nghĩ đến chuyện hát hò, nhanh chóng kéo cô ấy một cái, cố ý lừa gạt cho qua, nói: “Đương nhiên là nhanh rồi, cậu đừng xem thường Jacky, cậu ta vô cùng chuyên nghiệp đấy! Hôm nay đúng là ít nhiều nhờ có cậu ta! Được rồi, chúng ta đi nhanh thôi!”
Thấy Lâm Tố Tâm định rời đi, Jacky gọi cô lại: “À, cái đó…bạn Lâm này, cậu cho tôi xin phương thức liên lạc của cậu đi, chờ đến lúc làm hậu kỳ, có chuyện gì tôi sẽ liên hệ với cậu”.
Lâm Tố Tâm đồng ý, hai người add wechat của nhau.
Sau đó cô vội vàng kéo Phùng Tư Tư rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-582-toi-tu-hao-ve-cai-su-tre-con-cua-toi.html.]
Phùng Tư Tư còn đang liều mạng quay đầu lại: “Ài, đừng nóng vội, tôi còn muốn hỏi cái tên Mickey gì đó một chút, cậu ta là người của nhóm nào? Lúc thi phải chú ý những gì? Tố Tâm…”
“Sau này hẵng hỏi, tôi đói rồi! Còn nữa, cậu ta tên là Jacky, không phải Mickey!”. Mickey hình như là con chuột!...
Kể từ cái ngày quen biết với Jacky, cậu quả nhiên tuân thủ lời hứa, lại mời Lâm Tố Tâm đến phòng thu Phi Việt mấy lần, vừa làm đĩa CD cho Lâm Tố Tâm, vừa vô tư dạy cô một số kiến thức về khâu hậu kỳ.
Sau khi móc nối với Jacky xong, Lâm Tố Tâm cũng gọi Phùng Tư Tư đi cùng.
Dù sao cũng giống như Phùng Tư Tư nói, khuôn viên âm nhạc nghệ thuật này nằm trong một khu vực tương đối vắng vẻ của thành phố Thiên Hải, người lui tới khuôn viên cũng tương đối tạp nham, quả thật khá nguy hiểm đối với những thiếu nữ tuổi vị thành niên như họ. Hai người đi cùng nhau, nhất định sẽ an toàn hơn một chút, hơn nữa nhà họ Phùng cũng cử tài xế đưa đón.
Mê Truyện Dịch
Phùng Tư Tư cũng chơi rất vui trong phòng thu, còn làm quen được không ít bạn bè yêu thích ca hát.
Sau khi quen thuộc với hai người họ, Jacky cũng muốn giới thiệu cho họ một số bạn bè là thực tập sinh, đặc biệt là nhóm ca sĩ.
Nhưng mà có một điều không ngờ tới là, thực tập sinh nhóm ca sĩ tương đối lạnh nhạt với hai người họ, thái độ hờ hững đó khiến Phùng Tư Tư suýt chút nữa nổ tung.
“Như thế là có ý gì? Không muốn làm bạn thì thôi, mắc gì không để ý đến người ta, lịch sự cơ bản cũng không có! Thấy các cô ấy cũng xinh đẹp, hát cũng không tệ, mà sao nhân phẩm lại kém thế!”
Lâm Tố Tâm khuyên cô ấy: “Quên đi, không cần tức giận, cùng ngành là oan gia, nếu chúng ta gia nhập vào Băng Toản thì sẽ cạnh tranh với bọn họ, sao bọn họ có thể thể hiện thái độ tốt với chúng ta được?”
Lâm Tố Tâm một lòng một dạ chuẩn bị cho kỳ thi, cảm thấy cuộc sống phong phú hơn rất nhiều, tâm trạng mỗi ngày cũng khá hơn.
Nhưng mà, trong lúc cô đang rất vui sướng thì đồng thời lại có một người vì cô mà phiền não đến mức ăn không ngon, ngủ không yên.
Cái người này…chính là trợ lý đặc biệt của Hạ Minh Tuyên – Giang Dịch Thâm.