Cho dù có không cam tâm thế nào đi nữa, nhưng mọi thứ đều chẳng thấm vào đâu so với nỗi đau có thể mất đi Hạ Minh Tuyên.
Nghĩ như vậy, Lâm Tố Tâm kiễng chân lên, nghiêng đầu hôn lên mặt cậu ba Hạ.
Hạ Minh Tuyên nhận được nụ hôn của chú thỏ nhà mình, trong lòng lay động, nhưng trên mặt vẫn lạnh lùng, cố ý quay đầu đi nói: “Đừng tưởng là anh đã tha thứ cho em, hôm nay em vẫn phải rời khỏi đây cho anh! Chỉ là anh không thích nhìn thấy con gái khóc trước mặt anh thôi, em đừng nghĩ nhiều, chờ Ân Chính Lăng đến thì em đi cùng cậu ấy!”
Chết tiệt, nói cả nửa ngày, người đàn ông này vẫn cứng miệng như vậy!
Rõ ràng là không nỡ, nhưng vẫn không thừa nhận! Rốt cuộc muốn kiêu ngạo đến lúc nào vậy?
Lâm Tố Tâm ngẫm nghĩ, cảm thấy mấu chốt vấn đề giữa hai người chính là Hàn Duệ, chuyện này nếu không giải thích rõ ràng, cho dù hai người làm lành, trong lòng vẫn sẽ có một cái gai.
Cho nên, lần này tới đây, mười mấy giờ trên máy bay cũng đủ để cô suy nghĩ rõ ràng.
Dù thế nào đi nữa, cô vẫn nên thú nhận sự thật với cậu ba Hạ và giải thích rõ mọi vấn đề với anh.
Nếu anh không muốn tin, hoặc nghĩ cô là cô hồn dã quỷ rất đáng sợ, đó là vấn đề của Hạ Minh Tuyên. Nếu anh thực sự không yêu cô đủ nhiều và rời xa cô vì những điều này, thì ít nhất cũng chứng tỏ đoạn tình cảm này đã thực sự không chịu được thử thách, dù chia tay cũng là do tình cảm không đủ, cô đành chấp nhận số phận, chấp nhận sự thật này.
Tuy nhiên, nếu hai người chia tay nhau do hiểu lầm, sau này nhìn lại, có lẽ cô sẽ vĩnh viễn không thể buông bỏ được tất cả. Hơn nữa, điều này cũng không công bằng với cậu ba Hạ, cô không nói thật với anh liền nhận định anh sẽ không tin mình, nếu như cô nghĩ sai thì người đàn ông đó sẽ đau lòng đến mức nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6112-muon-kieu-ngao-toi-luc-nao.html.]
Tuy lý lẽ cô đã nghĩ thông suốt, nhưng trên đường đến đây, cô vẫn khá thấp thỏm.
Dù sao việc thú nhận bí mật lớn nhất trong cuộc đời mình với một người đàn ông, với cô mà nói…… thật sự là một việc rất rất nghiêm trọng.
Cô vốn nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ yêu bất kỳ người đàn ông nào nữa, kết quả cô vẫn rung động với cậu ba Hạ, hơn nữa ngày càng lún sâu hơn, thậm chí đến mức thú nhận tất cả bí mật của mình với anh……
Điều này đã chạm đến tâm hồn cô, nếu có, một khi cô nói ra, cô sẽ phơi bày tất cả những gì mình có, mọi điểm yếu, mọi vết thương, mọi yếu đuối cho người đàn ông này, không còn thứ gì thuộc về một mình cô nữa……
Đây là một việc rất đáng sợ đối với một người con gái từng bị phản bội như cô.
Tuy nhiên, bây giờ, nhìn thấy tất cả những hành động vô thức che chở cô của người đàn ông này, thấy anh dù tức giận dù cứng miệng nhưng vẫn ôm chặt cô trong lòng, cô đột nhiên cảm thấy trong lòng cuối cùng đã bình tĩnh lại rất nhiều……
Ít nhất, tình yêu trong giây phút này là chân thật, cô nên thử…….
Lâm Tố Tâm nghĩ vậy, không thể không nói ra: “Minh Tuyên, em…… em có một chuyện rất quan trọng muốn nói với anh…… Chúng ta vào nhà nói chuyện được không?”
Hạ Minh Tuyên liếc cô một cái rồi nói: “Anh không muốn nghe gì hết, em giữ sức đi!”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm giật giật tay áo anh: “Làm ơn đi mà, chỉ cần mấy phút thôi. Nếu anh nghe xong mà vẫn không tha thứ cho em, em sẽ không bám lấy anh nữa, được không?”