Từ Tiêu Ý nhíu mày, không quá tin, nhưng Lâm Tố Tâm luôn kiên trì nói rằng giữa mình và Hàn Duệ vô cùng thuần khiết, chuyện bản nhạc thật sự rất quái lạ, thật sự không biết thực hư thế nào.
Từ Tiêu Ý hỏi tới hỏi lui, hỏi không ra vế sau, không thể làm gì khác hơn là tạm thời bỏ qua, nói: “Được rồi, tôi sẽ cho luật sự gửi công hàm đến giải trí Cửu Phong để chất vấn chuyện này. Lần này cô cũng quá kích động, cũng không bàn bạc với bất cứ kẻ nào trong công ty mà đã trực tiếp vạch trần sự việc rồi, làm náo loạn như vậy, e rằng không dễ kết thúc”.
Lâm Tố Tâm không nghĩ thế, cô vốn dĩ không muốn kết thúc dễ dàng, vạch trần Hàn Duệ đạo nhạc chỉ là khởi đầu thôi, chuyện này đã được định trước là càng xé càng to, căn bản không thể nào kết thúc như suy nghĩ của Từ Tiêu Ý được.
Nhưng mà để Từ Tiêu Ý không quá lo lắng, cô vẫn trấn an anh ta: “Yên tâm đi, sếp Từ, bất kể thế nào, chuyện này cũng sẽ không ảnh hưởng tiêu cực đến tôi và đến công ty, bởi vì Hàn Duệ thật sự sao chép tác phẩm của tôi, trong tay tôi có bằng chứng không thể chối cãi, tôi yêu cầu bản quyền, lấy lại công bằng cho mình, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa*, không ai có thể nói tôi sai ở đâu cả!”
(*) Thiên kinh địa nghĩa: chỉ những lí lẽ đúng đắn xưa nay, không có gì phải bàn cãi, nghi ngờ.
Từ Tiêu Ý bối rối trong chốc lát, không thể không thừa nhận cô đúng.
Từ góc độ của bản thân anh ta mà nói, anh ta cũng khinh thường người sao chép vô cùng, kiên quyết chống lại hành vi này, bây giờ Hàn Duệ không chỉ sao chép, mà con sao chép của nghệ sĩ trong công ty anh ta, chuyện này anh ta không thể nào tha thứ dễ dàng được.
Cho nên, cuối cùng Từ Tiêu Ý vẫn thầm chấp nhận cách làm của Lâm Tố Tâm, chỉ nhắc nhở: “Cô đã có chứng cứ thì nhanh chóng trình lên Hiệp hội Bản quyền đi, chuyện này vẫn nên xử lý càng sớm càng tốt, dù sao kế hoạch concert của cô cũng không thể bị ảnh hưởng, chúng ta còn phải tìm ca sĩ khác thay thế Hàn Duệ, việc này khẩn cấp lắm rồi”.
Lâm Tố Tâm gật đầu, nói: “Vâng, sếp Từ, tôi sẽ chú ý”.
Từ Tiêu Ý nhận được lời hứa của cô thì cũng không lập tức rời đi, mà im lặng trước mặt cô một lúc mới nói: “Đúng rồi, còn có chuyện…”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm ngạc nhiên nói: “Chuyện gì?”
Từ Tiêu Ý nói: “Chuyện của cô và Hàn Duệ ầm ĩ như vậy, cậu ba Hạ chắc chắn cũng sẽ biết, hai người…bất kể hai người có mâu thuẫn gì, tôi hy vọng bây giờ sẽ không ảnh hưởng đến công việc”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6391-binh-tinh-la-thuong.html.]
Lâm Tố Tâm ngẩn ra.
Từ Tiêu Ý nói xong thì liếc mắt nhìn cô rồi nhanh chóng xoay người rời đi.
Có được sự ủng hộ của Từ Tiêu Ý vốn dĩ là một chuyện tốt, nhưng mà Lâm Tố Tâm lại không vui nổi.
Bởi vì, những gì Từ Tiêu Ý nói lúc gần đi thật sự có ảnh hưởng đến cô.
Chuyện này…Hạ Minh Tuyên biết rồi thì sẽ nghĩ gì về cô đây?
Lần trước anh nhìn thấy hình của cô và Hàn Duệ trong tạp chí buôn chuyện mà đã giận dữ, suýt nữa chia tay với cô rồi, tuy sau đó không biết vì sao mà anh lại chủ động làm hòa với cô, nhưng điều này ít nhất có thể chứng tỏ rằng, cậu ba Hạ rất ghen.
Chuyện lần trước chưa minh bạch, bây giờ cô lại nhập nhằng với Hàn Duệ, có lẽ Hạ Minh Tuyên lại tức giận rồi!
Lâm Tố Tâm khẽ nhíu mày, suy nghĩ trong lòng, không biết lát nữa nên trấn an cậu ba Hạ như thế nào.
Vì trong lòng có chuyện nên Lâm Tố Tâm không về nhà đúng giờ, rề rề rà rà trong phòng làm việc đến hơn bảy giờ vẫn chưa đi, không muốn về nhà đối mặt với hiện thực cho lắm.
Nhưng mà, trong lúc cô đang lưỡng lự bất an thì cậu ba Hạ đã đích thân đến đón.
Lâm Tố Tâm nhìn thấy người đàn ông đang đứng bên ngoài cửa phòng làm việc thì kinh ngạc trợn trừng mắt.
Hạ Minh Tuyên quen cửa quen nẻo đi vào, gõ lên bàn cô một cái, nói: “Xin hỏi, đại minh tinh đã làm việc xong chưa? Có thể tan làm chưa?”