Hạ Minh Tuyên vẫn nghiêm mặt như cũ, dáng vẻ lạnh lùng.
Lâm Tố Tâm vẻ mặt ngoan ngoãn, lại nhanh chóng hôn thêm mấy cái, còn dùng ngón tay đè lên khóe môi thẳng tắp của anh.
Hạ Minh Tuyên bị cô làm ngứa ngáy, thực sự không kìm được mà nở nụ cười, nhưng ngay sau đó anh nhận ra sơ suất của mình, lập tức rút nụ cười lại, tiếp tục duy trì vẻ mặt lạnh lùng.
Lâm Tố Tâm cảm thấy người đàn ông này thật sự quá buồn cười, càng đắc ý sáp tới, cọ tới cọ lui trên n.g.ự.c anh.
Hạ Minh Tuyên bị cô làm loạn không có cách nào, trực tiếp “bép” lên m.ô.n.g cô một cái, hừ lạnh nói: “Tỏ ra đáng yêu cũng vô dụng, ngày hôm nay em không ngoan như thế, về nhà anh phải chỉnh đốn em mới được”.
Lâm Tố Tâm không có cảm giác gì với sự uy h.i.ế.p của anh, nhưng mà cô chợt nhớ ra, bây giờ hai người đang ở trong công ty, trước mặt mọi người, thế mà cô lại quên mất, trực tiếp nhào tới “ăn đậu hủ” của người đàn ông này, mà cậu ba Hạ còn đánh m.ô.n.g cô…
Cô quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện mỗi nhân viên đi ngang qua đều tò mò nhìn về phía cô, trong đó còn có không ít đồng nghiệp quen thuộc đã từng cộng tác với cô.
Lâm Tố Tâm than khóc trong lòng một tiếng, chôn mặt vào cần cổ Hạ Minh Tuyên, quyết định làm con đà điều, không ngẩng đầu lên nữa.
Đây đúng là…ném hết mặt mũi vào sọt rác mà…
Cậu ba Hạ dễ dàng ôm con thỏ về nhà, đặt cô lên ghế salon, sau đó cũng không liếc nhìn cô thêm cái nào nữa, lập tức rời đi.
Lâm Tố Tâm thấp thỏm bất an nhìn bóng lưng anh, có chút không chắc chắn, không biết Hạ Minh Tuyên có phải đang tức giận hay không? Không phải anh vừa mới bảo cô giải thích chuyện ngày hôm nay sao? Sao còn chưa hỏi đã chạy?
Nhưng mà hai phút sau, cậu ba Hạ đã trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6491-quyet-tam.html.]
Anh ngồi bên cạnh Lâm Tố Tâm, lấy ra một cái khăn lông ướt ấm áp, lau lên khuôn mặt trắng nõn và bàn tay nhỏ bé của cô, lau sạch những vết bẩn mà cô dính phải dưới hầm để xe, rồi mới thả cô ra.
Một lát sau, đầu bếp nhà hàng năm sau đích thân đưa đồ ăn đến, nhanh chóng bày đầy một bàn.
Lâm Tố Tâm tập trung nhìn, phát hiện đồ ăn đưa tới là của nhà hàng mà cô và Phùng Tư Tư định đi, không khỏi sửng sốt một chút, lập tức cảm thán nhìn người đàn ông bên cạnh một chút.
Cậu ba Hạ thật sự quá lớn mạnh, sao anh cái gì cũng biết hết vậy? Lâm Tố Tâm cảm thấy người đàn ông này đã hoàn toàn nắm giữ suy nghĩ của cô, còn mình thì hoàn toàn trong suốt trước mặt anh, chuyện gì cũng không giấu được.
Ngoại trừ…
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm chợt nhớ đến chuyện của Hàn Duệ, cảm xúc lại hơi chùng xuống.
Lúc ăn cơm, cậu ba Hạ vẫn dịu dàng quan tâm trước sau như một, cũng không nói gì thêm.
Nhưng đến khi hai người cơm nước xong, Lâm Tố Tâm đã bị vị hôn phu nhà mình dẫn vào thư phòng, còn bị ấn xuống ghế salon đối diện bàn làm việc của anh.
Cậu ba Hạ ngồi trước bàn làm việc, ngồi ngay ngăn, tư thế vô cùng chuyên nghiệp và nghiêm túc, khẽ gõ mặt bàn một cái, nói: “Được rồi, em đã ăn cơm rồi, chúng ta có thể nói chuyện một chút không?”
Lâm Tố Tâm bị ánh mắt thâm trầm của anh đảo qua, nhất thời căng thẳng, luôn cảm thấy ý của Hạ Minh Tuyên là: Con thỏ này đã cho ăn no nuôi cho mập rồi, có thể làm thịt được rồi, hơn nữa chọn ngày không bằng gặp ngày, dứt khoát hôm nay luôn đi…
Hạ Minh Tuyên nhìn cô chằm chằm, lạnh nhạt nói: “Vậy thì, anh hỏi em mấy vấn đề trước…”
Anh còn chưa dứt lời thì đã bị Lâm Tố Tâm cắt ngang.
Con thỏ nhỏ vẫn biểu hiện vô cùng căng thẳng, vô cùng bất an, nhắm tịt mắt lại, hít một hơi thật sâu, lúc mở mắt ra lại, cô bỗng nhiên như hạ quyết tâm, ánh mắt trở nên kiên định.