Cô tức giận trừng mắt nhìn anh, nói: “Cho dù thân thể khỏe mạnh cũng không thể bất cẩn như vậy chứ? Dù sao nếu anh bị bệnh, chắc chắn em sẽ không chăm sóc cho anh đâu!”
“Ừm, anh biết hết. Bảo bối không cần chăm sóc cho anh đâu, chỉ cần chăm sóc tốt cho mình là được rồi”. Hạ Minh Tuyên dịu dàng dỗ dành cô.
Được người ta ôn tồn dỗ dành như thế, Lâm Tố Tâm có tức sôi m.á.u cũng không nói ra được, lập tức mềm nhũn ra.
Cô suy nghĩ một chút, lập tức sáp cả người về phía cậu ba Hạ, ôm lấy hông anh cạ cạ, nói: “Anh yêu, anh làm gì mà tắm nước lạnh thế? Người ta…người ta cũng đâu nói là…không muốn đâu…”
Hạ Minh Tuyên ngay cả nhìn cũng không dám nhìn cô, trên trán đã chảy mồ hôi nhễ nhại.
Cô bé này…đúng là đang khiêu chiến giới hạn chịu đựng của anh mà!
Anh khó khăn lắm mới khống chế được chính mình, không giải quyết cô ngay tại chỗ, còn vọt vào tắm nước lạnh, mới dập tắt được ngọn lửa không kiểm soát được, kết quả mới có mấy phút mà con nhóc này đã tự mình xông tới, quả thật khiến anh muốn “kiếm củi ba năm đốt một giờ”…
Hạ Minh Tuyên nhắm mắt lại, nỗ lực nhắc nhở mình, con nhóc bên cạnh đang mang trong mình kết tinh tình yêu của họ, là một người chồng dịu dàng quan tâm, bây giờ anh tuyệt đối không thể xuống tay với cô.
Hơn nữa, sao vị hôn thê bé nhỏ của anh không ý thức được chút nào nhỉ, lúc này còn dụ dỗ anh, suy cho cùng vẫn còn nhỏ tuổi, cái gì cũng không hiểu…
Hạ Minh Tuyên vừa nghĩ vừa kiên quyết đẩy Lâm Tố Tâm ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6562-bi-cau-ba-ha-day-ra.html.]
Lần đầu tiên chủ động bị từ chối, Lâm Tố Tâm kinh ngạc trợn trừng mắt.
Hạ Minh Tuyên cười tà ma, nói: “Bảo bối, hôm nay sao em đói khát thế? Đúng là nhiệt tình khiến người ta chịu không nổi. Chồng em hôm nay mệt rồi, vốn dĩ muốn nghỉ ngơi một chút, nhưng nếu em thật sự chưa thỏa mãn dục vọng, không làm chút gì thì không ngủ được, anh cũng có thể thỏa mãn em, dù sao đây cũng là nghĩa vụ của một người chồng mà…”
“Anh đi c.h.ế.t đi!”
Lâm Tố Tâm đỏ mặt, lập tức cút khỏi người anh.
Mặc dù hơi khó chịu, nhưng lúc Lâm Tố Tâm ở bên cạnh Hạ Minh Tuyên thì trước nay đều không có phiền não gì, rất nhanh đã ôm gối ôm hình con thỏ ngủ mất.
Hạ Minh Tuyên nghe tiếng hít thở của cô trở nên đều đều mới sáp tới, nhéo khuôn mặt tức giận của cô, sau đó nhẹ nhàng rút cái gối ôm trong n.g.ự.c cô ra, kéo cô vào lòng.
Ban đầu Lâm Tố Tâm cho rằng, cậu ba Hạ bị động kinh đêm đó chỉ là một chuyện ngoài ý muốn thôi.
Mê Truyện Dịch
Nhưng mà cô không ngờ, liên tục ba ngày, cậu ba Hạ đều có thái độ quái lạ như vậy, ban đầy ân cần đẩy đủ với cô, hỏi han quan tâm, không nỡ làm cô tức giận, nhưng đến tối, anh trở nên hơi lạnh nhạt, thường xuyên hôn cô rồi đẩy cô sang một bên, thà đi tắm nước lạnh vào mùa đông giá rét còn hơn là gần gũi với cô, thậm chí Lâm Tố Tâm chủ động sáp tới cũng sẽ bị anh đẩy ra mà không chút do dự.
Liên tục ba ngày bị anh gạt sang một bên, Lâm Tố Tâm cảm thấy lòng tự tôn của mình bị tổn thương, đồng thời cũng sinh nghi với sức hấp dẫn của mình.
Lẽ nào cô lớn tuổi rồi? Xấu xí rồi? Da thịt bị chảy xệ rồi? Vóc người biến dạng rồi? Cho nên không có sức hút đối với cậu ba Hạ nữa?
Lâm Tố Tâm nhìn chòng chọc vào cái gương lớn trong phòng tắm, cảm thấy mình vẫn đẹp, không tìm ra được khuyết điểm gì, thật sự không biết tại sao cậu ba Hạ lại đột nhiên không có hứng thú với cô nữa”.