Phải nói rằng phương pháp của bà Hạ rất hiệu quả, Lâm Tố Tâm cảm thấy tình trạng sức khỏe của mình được cải thiện đáng kể, tuy vẫn bị ốm nghén nhưng những lúc khác, cảm thấy tốt hơn rất nhiều.
Thời gian ốm nghén kéo dài khoảng ba tháng, đúng lúc Lâm Tố Tâm cảm thấy sự nhẫn nại của mình sắp đạt đến giới hạn, một buổi sáng khi tỉnh dậy, cô đột nhiên không nôn nữa, hơn nữa còn lập tức có khẩu vị, nhìn cái gì cũng muốn ăn.
Cậu ba Hạ cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm, trong thời gian này, bộ dạng đáng thương của Lâm Tố Tâm khiến anh cảm thấy rất đau lòng, còn lo lắng hơn chính Lâm Tố Tâm.
Tâm trạng của Lâm Tố Tâm cũng tốt lên, sau khi ăn uống được vài ngày, toàn thân cô sảng khoái, cũng không cảm thấy khó chịu chỗ nào, cân nặng cũng nhanh chóng trở lại mức bình thường của giai đoạn đầu thai kỳ, các chỉ số cơ thể cũng trở nên rất chuẩn.
Nhưng ngay sau đó, đả kích thứ hai lại ập đến.
Sau một lần khám lại, bác sĩ phụ trách siêu âm chế độ B của cô nói với cậu ba Hạ với nụ cười trên môi: “Chúc mừng gia chủ, phu nhân đã mang thai một bé trai, nhà họ Hạ đã có người thừa kế rồi.”
Hạ Minh Tuyên nhướng mày và không nói gì.
Mê Truyện Dịch
Sắc mặt Lâm Tố Tâm lập tức trùng xuống.
Cô rõ ràng muốn có con gái, tại sao lại là con trai??
Con gái tốt biết bao, vừa dễ thương vừa thân thiết, lúc nhỏ có thể coi như búp bê để chơi, lớn là áo bông nhỏ của mẹ, thật đáng yêu làm sao!
Con trai thì khác, nhỏ thì nghịch ngợm, không dễ dàng gì nuôi lớn, lại trở thành chồng của người ta. Vả lại, nhỡ con trai họ lại nham hiểm như cậu ba Hạ, vậy không phải là cô sẽ khóc c.h.ế.t mất sao?
Tuy nhiên, sự thật sẽ không thể thay đổi theo ý chí của cô.
Lâm Tố Tâm túm lấy bác sĩ hỏi cả nửa ngày, liên tục nhấn mạnh: “Anh nhìn kĩ lại xem, có phải là nhìn nhầm không? Phải là tiểu công chúa mới đúng? Vừa rồi nhất định là nhìn nhầm rồi!”
Bác sĩ dở khóc dở cười nói: “Phu nhân, tôi đã làm nghề y được hơn 20 năm rồi, trai gái còn có thể nhìn nhầm sao? Chắc chắn là một bé trai! Phu nhân, cô yên tâm, mặc dù cô ốm nghén nghiêm trọng, nhưng cơ thể vẫn rất tốt, lại còn trẻ, tiểu thiếu gia vô cùng khỏe mạnh. Cô và gia chủ đều đẹp như vậy, tiểu thiếu gia chắc chắn cũng sẽ rất đáng yêu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7632-ngoai-truyen-su-ra-doi-cua-banh-bao-nho-4.html.]
Bác sĩ chỉ thiếu điều vỗ n.g.ự.c bảo đảm, tiểu thiếu gia cũng có thể xinh xắn như tiểu tiểu thư.
Nhưng Lâm Tố Tâm vẫn xụ mặt.
Hạ Minh Tuyên bất lực bước tới, ôm cô vào lòng, đồng thời đưa mắt ra hiệu với bác sĩ, bảo anh ta rời đi trước.
Anh cúi đầu hôn lên mặt Lâm Tố Tâm, nói: “Bé con, em không thích con trai như vậy sao? Nếu em bé của chúng ta biết được, chắc chắn nó sẽ rất buồn.”
Lâm Tố Tâm bĩu môi, nhìn anh từ dưới lên một lúc, dùng ngón tay chơi đùa cúc áo trên n.g.ự.c anh, nói nhỏ: “Cũng không phải là em không thích con trai, nhưng…… không phải con gái sẽ dễ thương hơn sao? Người ta luôn muốn có một cô con gái?”
Hạ Minh Tuyên cầm lấy tay cô, cười nói: “Vậy thì lần sau chúng ta sẽ sinh con gái không phải là được rồi sao? Sinh trước cho nó một người anh trai, để sau này có thể bảo vệ nó?”
Nếu thực sự sinh ra một cô con gái có tính cách giống Lâm Tố Tâm, vậy phải làm thế nào mới được?
Nếu mỏng manh như cô mà không có anh trai che chở, bị người ta bắt nạt thì sao?
Lâm Tố Tâm nghĩ thấy cũng đúng, sau này cô còn có thể sinh tiếp mà!
Con trai thì con trai, ít nhất…… nếu con trai giống Hạ Minh Tuyên, vậy thì cô có thể bắt nạt nó rồi, cảm giác giống như bắt nạt Hạ Minh Tuyên hồi còn nhỏ!
Ai bảo người đàn ông này lúc nhỏ từng bắt nạt cô, vậy cô sẽ bắt nạt con trai anh để trả thù!
Nghĩ đến đây, cô thầm mỉm cười.
Cậu ba Hạ nhìn cô không rõ vì sao, hoàn toàn không hiểu tại sao thỏ con vừa rồi còn ủ rũ lại đột nhiên trở nên vui vẻ như vậy? Tâm trạng thay đổi cũng quá nhanh đi?
Tuy nhiên cậu ba Hạ cũng không nghĩ nhiều, chỉ cần tiểu nha đầu này không để tâm vào chuyện vụn vặt là được, những chuyện khác đều có thể tùy cô vui vẻ.
Cứ như vậy, bụng của Lâm Tố Tâm lại lớn hơn một chút.