"Sao   thể?" Hoàng hậu , bà lạnh nhạt  bên giường,  xuống vị hoàng đế đang hấp hối  giường, giọng  như mơ hồ, "Bệ hạ quên  ? Nếu năm đó Trấn Quốc Trường công chúa  xảy  chuyện, Tiên hoàng  truyền ngôi cho nàng  . Bệ hạ  hưởng lợi từ nàng ,     xem thường nữ tử?"
Đồng tử Hoàng thượng co rút , phun  một ngụm máu: "Cút, tất cả cút  ngoài cho trẫm!"
Hoàng thượng  hôn mê,  khi tỉnh ,  cho gọi riêng Nhan Tư Lễ, hạ hai đạo thánh chỉ.
Một đạo phong Nhan Tư Lễ  Nhiếp chính vương.
Một đạo bảo Nhan Tư Lễ bí mật tìm  đích trưởng tôn của vị hoàng tử nào đó   giáng xuống  thứ dân thời Tiên hoàng,   lập đích trưởng tôn đó  Thái tử.
Hắn mặc kệ việc   hợp quy củ  , cũng mặc kệ triều thần  đồng ý  ,  chỉ  một ý niệm: Không thể để nữ tử  lên ngai vàng.
Cả hai đạo thánh chỉ đều do Nhan Tư Lễ chấp bút, Hoàng thượng  từng hoài nghi .
Cho đến bây giờ, Hoàng thượng vẫn cho rằng Hoàng hậu mới là  sinh lòng phản nghịch, là Hoàng hậu  mượn công chúa để  lên cái ghế vạn  phía  .
Nhan Tư Lễ nâng thánh chỉ lên: "Xin Bệ hạ xem qua."
Hoàng thượng xua tay: "Trẫm tin tưởng ngươi... Nhiếp chính vương,  vạn   một , trẫm ban cho ngươi quyền lực tối cao,  , ngươi  cần  kiêng dè Hoàng hậu. Đợi ngươi cưới Thường Phượng, nàng  ngược  sẽ  kiêng dè ngươi."
Ngoài điện gió nổi lên, cành cây lay động in bóng lên rèm cửa sổ.
Hoàng thượng  bóng cây, lẩm bẩm: "Là trẫm sơ suất, trẫm quên mất, nàng  vốn dĩ là bạn  của trưởng tỷ, các nàng đều là cùng một loại ."
13
Trong cung  lâu  náo nhiệt như , tiếng nhạc tấu vang lên suốt cả ngày, đến tối  đốt pháo hoa, cả hoàng cung đều chìm trong ánh sáng rực rỡ.
"Bên ngoài   náo nhiệt , là công chúa đại hôn ?" Hoàng thượng hỏi cung nhân đang hầu hạ.
Hắn uống thuốc xong, đầu óc choáng váng, ngày đêm đảo lộn, quên cả thời gian.
Cung nhân đáp: "Là đại điển sắc phong Hoàng thái nữ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tri-nga-y/chuong-8.html.]
Hoàng thượng bỗng nhiên kinh hãi bật dậy: "Ngươi  gì?"
Cung nhân      sai điều gì, vội vàng quỳ xuống. Cửa điện từ bên ngoài  đẩy , Hoàng hậu  thường phục  , phẩy tay cho lui những  hầu hạ trong điện.
Hoàng thượng theo bản năng cảm thấy sợ hãi: "Ngươi   gì, ngươi   gì? Nhan Khanh! Nhan Tư Lễ!"
Gọi hai tiếng,  mới nhớ  Nhan Tư Lễ    phái ,  túm lấy rèm cửa sổ gào thét: "Ngự lâm quân, Ngự lâm quân!"
Không  ai đáp  , trong điện yên tĩnh đến đáng sợ.
"Triệu thị, ngươi thật to gan! Ngươi đây là mưu phản! Trẫm sẽ  thừa nhận Thường Phượng  Hoàng thái nữ!"
Hoàng hậu dừng bước cách  ba thước,  gương mặt uy nghi phú quý hiện lên vẻ chế giễu nhàn nhạt: "Có thánh chỉ do chính tay Bệ hạ hạ, bá quan sẽ thừa nhận, bách tính sẽ thừa nhận, liệt tổ liệt tông cũng sẽ thừa nhận."
"Trẫm khi nào..." Đồng tử  đột nhiên co rút , hai mắt như  nứt .
"Ban đầu cũng  thuận lợi như ,  thậm chí  chuẩn  sẵn sàng cho một cuộc biến loạn trong cung , ai ngờ , Bệ hạ  thà lập một  ngoài cũng   lập con gái của , hừ, giang sơn Đại Chu   thể rơi  tay  khác? Đừng    đồng ý, triều thần nào cũng sẽ  đồng ý! Thật may nhờ suy nghĩ hoang đường  của Bệ hạ,  giúp  bớt   ít phiền phức!"
Hoàng thượng cuối cùng cũng hiểu , nghiến răng nghiến lợi: "Nhan Tư Lễ  phản bội trẫm!"
Sắc mặt   chút tái nhợt, tinh thần  dễ mới tụ   trong n.g.ự.c  tiêu tan.
"Bệ hạ,    vì   khó  con nối dõi ?"
Hoàng thượng   còn sức lực để bò dậy, chỉ  đôi mắt oán hận  về phía Hoàng hậu, giọng  khàn khàn đứt quãng phát  từ cổ họng : "Là... là... ngươi..."
" , là . Sau khi sinh Thường Phượng,   tự  uống thuốc, đợi đến khi Trần quý phi sinh hạ Đại hoàng tử,  hạ thuốc , cho nên dù Bệ hạ  cố gắng thế nào, cũng  thể  con trai nữa!"
Bà chỉ  một đứa con gái, hậu cung   phi tần sinh hạ hoàng tử, sẽ  ai hoài nghi bà.
Bà  chờ đợi ngày  quá lâu , từ khi bà điều tra rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của Trấn Quốc Trường công chúa, bà  chờ đợi ngày  .
"Vì... vì ? Vì  ngươi...  ... như ?"