Tri Xuân - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-11-07 20:53:50
Lượt xem: 1,827
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về phần nữ tử đang ở viện phía tây, Trương ma ma chỉ nàng là an phận, lo toan.
Tân Vũ thì đang cãi với tiểu đồng bên là Xích Mặc.
Xích Mặc giận dữ : “Có ngươi Lý thị mua chuộc ? Đại công tử rõ ràng , trở về sẽ đưa nàng sang chỗ nhị công tử, thẳng rằng nàng nhận sai !”
Tân Vũ đành lòng, nhỏ giọng đáp:
“Nhị thiếu phu nhân là dung hạt cát trong mắt, mà nhị công tử phong lưu bạc bẽo, chẳng chút trách nhiệm. Nếu thật sự là như , con họ ai nương tựa, chỉ sợ sẽ c.h.ế.t lặng lẽ trong viện nhị công tử mất thôi.”
Triệu Chinh Bắc bọn họ cãi vã, liền sải bước rời .
Vừa bước viện quen thuộc ngày xưa, đập mắt là muôn hoa đua sắc.
Màu tím, màu đỏ, màu vàng... trong đêm tối càng rực rỡ chói lòa.
Triệu Chinh Bắc vốn ưa những gì náo nhiệt, mấy đóa hoa khiến mắt cũng thấy nhức.
Nữ tử họ Lý trồng hoa, dường như chỉ chọn những loại sắc màu sặc sỡ, chẳng hề quan tâm là quý tiện.
Ngay cả liên kiều, loài hoa dại mọc đầy ven đường, nàng cũng trồng ở góc tường.
Kế bên là một mảng bìm bìm tím leo kín bờ tường.
Đưa mắt qua, vàng, tím, đỏ rực lẫn lộn, quả thực là phô trương đến mức khó coi.
Hắn nghĩ, chắc ít hơn một nàng vét sạch cả chợ hoa để gom đủ màu sắc như .
Chưa hết, trong viện còn treo năm sáu chiếc đèn lồng đủ cỡ.
Màu sắc hoa văn càng diêm dúa lòe loẹt, kiểu nào cũng .
Triệu Chinh Bắc thầm nhủ, nếu sống ở đây hơn mười năm, e là chính cũng chẳng nhận nổi nơi nữa.
Hắn thấy trong phòng còn ánh đèn, tưởng Lý thị còn ngủ.
Đẩy cửa bước , mùi hương ấm áp lập tức ập tới, mơ hồ như quấn lấy ba hồn sáu vía .
Căn phòng từng ở bao năm, khi xưa chỉ duy nhất một chiếc giường.
Còn nay, cũng đầy ắp đồ đạc.
Triệu Chinh Bắc vòng qua chiếc bàn khắc hoa, vén rèm hạt châu, bước trong.
Vô tình liếc mắt một cái, liền dời nổi ánh .
Một thiếu nữ dung mạo dịu dàng mềm mại đang giường , hàng mi khẽ rũ, đổ xuống gương mặt một mảng bóng mờ mờ.
Nàng đắp chiếc chăn thêu hoa, ngủ ngon lành.
Có lẽ nóng, nàng lẩm bẩm một tiếng, khẽ đá chăn .
Lộ đôi bàn chân trắng nõn như ngọc.
Mềm mại uyển chuyển mà lộ khỏi màn giường.
Triệu Chinh Bắc rũ mắt, định thần , khẽ liếc xuống chỗ thắt lưng .
Từ khi trúng độc hồi thiếu niên, đây là đầu tiên thể phản ứng như .
Ngoài cửa vang lên giọng của Tân Vũ và Xích Mặc.
Xích Mặc : “Thấy , đèn vẫn sáng! Công tử chắc chắn đang đuổi phụ nữ đó !”
Tân Vũ thở dài: “Công tử là cứng rắn, phu nhân sợ là giữ nổi .”
Triệu Chinh Bắc chau mày, thấy nữ tử giường cựa quậy, sợ nàng đ.á.n.h thức.
Hắn theo phản xạ liền thổi tắt đèn, nghĩ rằng nàng thể ngủ yên hơn trong bóng tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tri-xuan/chuong-3.html.]
Nào ngờ ánh sáng bên tắt, ánh sáng bên trong màn lập tức sáng lên.
Lần , thấy nàng rõ ràng đến từng đường nét.
Nàng mặc một chiếc áo ngủ mỏng màu hồng phấn, chăn trượt xuống, hình ẩn hiện rõ mồn một.
Triệu Chinh Bắc mắt tinh, từng tấc xuân sắc đều thu hết mắt.
Hắn vội dời mắt , kéo chặt áo choàng che kín nửa .
Triệu Chinh Bắc khẽ nuốt nước bọt, cố giữ bình tĩnh :
“Ban đêm tắt đèn mà ngủ, dễ sinh hỏa hoạn.”
Nói , âm thầm hận chính , mở miệng mà câu , thực đúng là tẻ nhạt vô vị.
Nếu là Triệu Vinh An, e rằng dùng ba câu khiến nàng xiêu lòng.
Ý nghĩ đó lóe lên, Triệu Chinh Bắc sững .
Trên giường, khẽ : “Phu quân .”
Nàng gọi là “phu quân”.
Thế nhưng nàng vốn là của Triệu Vinh An mà.
Bên ngoài, Xích Mặc đến gần, giọng rõ ràng truyền phòng.
Hắn lớn tiếng gọi: “Công tử, ngài thương lượng xong ? Ta tìm một căn viện thích hợp, đêm nay thể đưa con họ ngay!”
04
Ta sớm đoán việc đầu tiên Triệu Chinh Bắc khi trở về, chính là đuổi và Lý Cảnh khỏi phủ.
Dù thì, một nam nhân còn chút tự tôn, thể dễ dàng tiếp nhận thê tử và hài tử của ?
Chỉ là giờ đây Triệu Vinh An vẫn còn sống, hầu phủ tan rã, tuyệt đối sẽ .
Trên hương hoa mê tình, thể khiến Triệu Chinh Bắc huyết khí dâng trào, tâm thần xao động.
Rất nhiều phân rõ giữa động tâm vì sắc và nhất kiến chung tình.
Chỉ cần Triệu Chinh Bắc nhầm tưởng động tâm với , thì nhiều chuyện sẽ dễ bề xoay chuyển.
Ta giả vờ như thấy tiếng cãi vã bên ngoài.
Khoác thêm áo ngoài, chậm rãi bước đến bên , giọng nhẹ như tơ:
“Phu quân suốt một đêm dài, hãy rửa mặt nghỉ ngơi sớm một chút.”
Nào ngờ đúng lúc , Tân Vũ bước .
Nàng với ánh mắt đầy áy náy, nhỏ: “Phu nhân, nô tỳ tiễn .”
Trong phòng bỗng trở nên tĩnh lặng.
Ta thoáng thấy Lý Cảnh cũng gọi dậy, đang ngoài cửa.
Ta cụp mi mắt, giọng nhỏ dần: “Nhiều năm qua một nuôi lớn Cảnh nhi, vốn định tìm phụ cho nó, nhưng thực sự…”
Nói đến đây.
Lệ như chuỗi châu đứt dây, từng giọt từng giọt rơi xuống.
Ta ngẩng đầu chằm chằm Triệu Chinh Bắc, nghẹn ngào:
“Phu quân, những lời chỉ riêng với . Có thể cho lui , để giữ chút thể diện ?”
Ta hiểu rõ bộ dạng khi rơi lệ động lòng thế nào.
Hồng Trần Vô Định
Bàn tay đang buông thõng của Triệu Chinh Bắc khẽ động, dường như đưa tay dỗ dành .