lên xe Thư kí Vương  đợi sẵn ở đó. Lúc  đầu  , Chu Tỉ đang ở  ban công vẫy tay chào tạm biệt .
Mái tóc rối bù, khuôn mặt  ngây thơ  quyến rũ.
Ánh nắng chiếu lên mặt  , giống như thần Cupid trong thần thoại Hy Lạp cổ đại.
Cũng  mặc quần.
Ghê thật.
"Chị, về sớm nhé."
 ôm trán  khổ.
Tuyệt đối  thể để  khác   bao nuôi loại  .
  xem tài liệu,  : "Thư kí Vương, tìm vài bộ đồ xuân hè phiên bản giới hạn gửi cho  ."
Cậu   hợp mặc kiểu áo sơ mi trắng như Thời Cẩn. Cậu  suốt ngày mặc mấy đồ fake đó, đúng là  mất mặt .
Thư kí Vương ngẩn ,  .
Họp xong.
Đối phó với một đám  già,  kiệt sức,  vật  ghế văn phòng.
Trước đây cũng  mệt như , nhưng hôm nay mệt vô cùng.
Chắc là do tối qua  ngủ .
Nhà họ Thôi cũng giống như hầu hết các gia đình giàu  khác. Bố và   kết hôn do mai mối, mỗi  chơi một kiểu.
Quan hệ của họ khá .
Nếu  cũng   ba  em chúng .
Anh trai vô dụng, em gái não tình yêu, và ,   hảo.
Từ khi sinh , cuộc đời    sắp đặt sẵn.
Nếu    nhiều hơn, thì  tự  tranh thủ.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
  tranh thủ .
 đây  thật sự là điều   ...
"Chị."
Mông  lạnh toát.
Suy nghĩ vu vơ còn  dứt,  thấy một cái đầu thò  từ gầm bàn.
"... Cậu đang  gì ?"
Chu Tỉ hôn lên đùi  một cái.
Mặt   cảm xúc   .
Khuôn mặt  tạo hình tỉ mỉ của Chu Tỉ hiếm khi đỏ ửng. Cậu   chút  hổ, nhưng lời    khiến   kinh ngạc.
"Em mới học chiều nay,   tổng tài và thư ký đều thích chơi kiểu ."
Một tên trai bao tự giác cầu tiến.
Chu Tỉ tưởng  đồng ý.
Những đám mây trắng ngoài cửa sổ lắc lư, nhất thời   nên lời.
Rốt cuộc là  bao nuôi  ,    bao nuôi  ?
Cậu  thật sự   giới giải trí.
Ba tiếng , thư kí Vương gọi điện thoại nội bộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-bao-nuoi/p3.html.]
"Sếp Thôi,  Thời đến ."
5
Mặt trời mọc đằng tây .
Hôm nay là ngày  và Thời Cẩn hẹn gặp  mỗi tuần một . Cậu  đến tìm  cũng  lạ.
 mà,   thường xuyên cho  leo cây, hơn nữa, bây giờ  mười một giờ đêm .
 châm một điếu thuốc,  với  đầu dây bên : "Hôm nay  rảnh gặp  , bảo   về ."
Thư kí Vương im lặng một lát, : " cũng   như  với  Thời,   nhất quyết  đợi cô xử lý xong công việc  mới gặp."
"Bây giờ   đang ở phòng họp bên cạnh phòng cô."
 cau mày, đang định  gì đó thì một khuôn mặt nhỏ nhắn áp sát , mượn ngón tay  hút một  thuốc.
Sau đó,    sặc, ho sặc sụa.
 cúp điện thoại.
"Chị, chị đừng hút thuốc nữa."
 cứ tưởng Chu Tỉ đột nhiên đổi chiến lược,  bắt đầu  hoa hậu  thiện an ủi , thì     :
"Chị hút xì gà , trông sẽ ngầu hơn."
Tàn thuốc rơi xuống, rớt  nền gạch đá cẩm thạch.
 : "Cậu về  ,  xử lý chút việc."
Chu Tỉ  hỏi nhiều, vỗ m.ô.n.g  .
Thời Cẩn  đưa , vẫn là bộ áo sơ mi trắng quần jean đó.
 xem mà thấy  nhàm chán.
Cậu    mặt , giọng điệu chất vấn: "Thôi Vân Đàn,   đuổi việc ."
Dường như   cho rằng,   bảo quản lý đuổi việc  . Dù  quán cà phê đó cũng là của . Cậu  ôm mức lương thực tập năm vạn một tháng, ở đó  học  .
 nhướn mày: "Vậy thì ?"
Sắc mặt Thời Cẩn  khó coi. Cậu  vẫn  thẳng , hai tay nắm chặt thành quyền, giọng điệu trở nên gay gắt hơn.
"Có    trong quán   gì với chị ?"
"Hà Nguyệt Nguyệt chỉ là sư  của ,  cũng chỉ  những việc mà một nhân viên nên , chị  thể tùy tiện đuổi việc  như !"
"Mấy  giàu  luôn cao cao tại thượng như thế…"
 cắt ngang lời  : "Vậy  bảo quán cà phê tuyển  ."
Lời Thời Cẩn đột ngột dừng . Cậu   ngờ   dễ  chuyện như .
"Vậy...  thì  ..."
 mỉm , tiếp tục : "Giống như những thực tập sinh khác, một tháng ba ngàn,   đồng ý ?"
Thời Cẩn trừng mắt  , như thể  sỉ nhục. Cậu  im lặng vài giây.
"Thôi Vân Đàn, đừng đùa nữa."
"   với chị ,  và Hà Nguyệt Nguyệt   là  yêu!"
Ánh mắt   hiện lên vài phần mất kiên nhẫn.  đánh giá  , đột nhiên cảm thấy  chút thô kệch xỉn màu.
Da    mịn màng bằng Chu Tỉ, mắt  sáng bằng Chu Tỉ, môi  hồng bằng Chu Tỉ, sống mũi  cao bằng Chu Tỉ, chân  dài bằng Chu Tỉ, cơ bụng cũng  săn chắc bằng Chu Tỉ... kỹ thuật cũng  kém.
Mà thôi, Chu Tỉ cũng chẳng khá hơn là bao.
 ít    còn chịu khó học hỏi.