đưa cho bố  nuôi của em gái một khoản tiền, để họ rời xa nơi đau buồn , tìm một nơi khác để sống.
 
Với tư cách là bố  nuôi, họ    .
 
Nếu em gái còn sống, chắc hẳn cũng mong họ  thể  về phía .
 
Tạ Mẫn dùng quan hệ của , chôn cất em gái  tại nghĩa trang  phong thủy  nhất Lịch Thành.
 
Trên bia mộ  thể  Trần Uyển, vì Trần Uyển  danh nghĩa vẫn  chết.
 
 suy nghĩ một chút, bảo thợ khắc lên bia mộ chữ A Hoa.
 
Sau khi bố mất,  đưa chúng  đến công viên giải trí.
 
Mẹ  sẽ  mua kẹo bông gòn,   bao giờ  .
 
 và em gái đợi  ghế đá hai ngày.
 
Em gái chớp chớp mắt: "Chị ơi,     cần chúng  nữa  ?"
 
Đôi mắt em đen láy và sáng ngời, như một vũng nước sâu, phản chiếu khuôn mặt   nhưng   của .
 
Thật đáng  hổ.
 
 đưa tay áo lên, lau mạnh mắt:
 
"Không    cần chúng , mà là chúng   cần  nữa."
 
"Không cần gì cả, ngay cả cái tên  đặt cũng  cần!"
 
Em gái ngơ ngác:
 
"Không  tên,    chúng  gọi là gì ạ?"
 
  đầu  xung quanh.
 
Trong khe tường cạnh thùng rác, một bông hoa dại cứng cỏi vươn lên.
 
Vài chiếc lá xanh thưa thớt, cố gắng che chở cho bông hoa màu vàng ở giữa.
 
 chỉ bông hoa dại cho em gái xem:
 
"Này,   em tên là A Hoa, chị là A Diệp. Chúng  sẽ  bao giờ xa rời."
 
Nhẹ nhàng đặt bó hoa vàng xuống,  từ từ áp đầu  bia mộ lạnh lẽo.
 
Thời gian lúc  trôi ngược về quá khứ, trở về cái ngày chúng  mới đến trại trẻ mồ côi,  đánh  với  .
 
Nửa vầng trán em dính máu, em nắm c.h.ặ.t t.a.y .
 
"Chị ơi, em   sắp  đến một nơi  xa ? Chị ôm em , em sợ."
 
 nhắm mắt , dòng nước mắt nóng hổi trào dâng.
 
"A Hoa, đừng sợ,  chị đây."
 
***
 
Chuyện ở Lịch Thành cuối cùng cũng kết thúc.
 
Việc kết án Trương Đức Xương và đồng bọn, Tạ Mẫn hứa sẽ giúp  theo dõi.
 
Đã hơn một tháng kể từ khi rời trại,   nhanh chóng  về.
 
  bỏ bê các khóa học về cổ thuật cấp cao quá lâu .
 
Tạ Mẫn  chút quyến luyến.
 
Anh  cứ bám lấy ,  học cổ thuật từ .
 
Bất đắc dĩ,  đành  lừa  ,  rằng cổ thuật Nam Cương từ xưa đến nay chỉ truyền cho nữ chứ  truyền cho nam,   từ khi sinh     cơ hội.
 
Thật , mấy đời , dòng dõi Cổ Vương từng  một truyền nhân nam, tư chất cực phẩm, tài năng xuất chúng.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Chỉ là    một chuyện cực kỳ sai trái, suýt chút nữa  kéo cả Cửu Hương Thập Bát Trại  vực sâu.
 
Từ đó về , Cổ Vương khi tìm truyền nhân đều cố ý tránh các  tử nam.
 
Chỉ là những chuyện cũ kỹ và khúc mắc bên trong , Tạ Mẫn là  ngoài thì  cần .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-di-san-cuoc-tra-thu-cua-co-vuong/chuong-14.html.]
 
 lúc , chuông cửa đột nhiên reo lên.
 
Tạ Mẫn  chút khó hiểu.
 
Đây là nhà riêng của  ,  bình thường  hề  địa chỉ .
 
 lặng lẽ tháo chuông đồng xuống, tiến  trạng thái cảnh giác.
 
Tạ Mẫn một tay trấn an , một tay chuẩn   mở cửa.
 
Chưa kịp đến gần, cửa đột nhiên  va mạnh bật tung.
 
Một bóng xanh như cơn lốc lao về phía .
 
"Nam Anh!"
 
Động tác lắc chuông trong tay  khựng .
 
Là Chúc Thanh Thanh, truyền nhân của Chúc Do Thập Tam Khoa, cũng là   gây chuyện nhất trong Cửu Hương Thập Bát Trại.
 
  thở phào nhẹ nhõm,   câu  tiếp theo của cô   cho tim đập loạn xạ.
 
Cô  đột nhiên ngẩng đầu lên, mắt đỏ ngầu, trông như  mấy ngày mấy đêm  ngủ:
 
"Nam Anh, trại  chuyện !
 
"Kẻ thù của chúng   đến."
 
Ngoại truyện:
 
 tên là Phùng Chân, học tại trường cấp ba Đồng Thành  3.
 
Nửa cuối năm lớp 11, lớp   một học sinh mới chuyển đến, tên là Tề San,   là chuyển từ Lịch Thành đến.
 
Trong lòng  thầm hiểu,  lẽ là học sinh của trường trung học Thịnh Bồi .
 
Nửa đầu năm, vụ bê bối của Thịnh Bồi ồn ào  mạng.
 
Phụ  và nhà trường cấu kết, dung túng hành vi bắt nạt.
 
Nghe  phụ  học sinh và chủ nhiệm giáo vụ còn tổ chức tiệc thác loạn ở núi  trường.
 
Kết quả  may mắn,  cảnh sát và truyền thông cùng bắt quả tang.
 
Chỉ  thể , những   thật  cách chơi.
 
Ngày Tề San chuyển đến, cả trường cấp ba Đồng Thành  3 đều sôi sục.
 
Đây chính là  trong cuộc của vụ Thịnh Bồi.
 
Ai cũng   cô  kể, rốt cuộc ở Thịnh Bồi  xảy  chuyện gì.
 
Lời nguyền  mạng ,  thật sự tồn tại ?
 
Chỉ là Tề San dường như   là  dễ gần.
 
 tiếng chuông reo mới  lớp, tan học    tiếng chuông  vội vã chạy  khỏi cổng trường.
 
Cứ thế một thời gian, ai cũng bắt đầu thắc mắc.
 
Chẳng ai  lấy mặt nóng dán  m.ô.n.g lạnh.
 
Chẳng  chỉ  tiền thôi , cô  kiêu ngạo cái gì?
 
Biết  cũng chẳng giàu  gì, nếu  thì tại  học sinh khác của Thịnh Bồi đều chuyển đến trường trung học Đồng Thành  1, riêng cô   đến trường trung học hạng ba vô danh tiểu  của chúng  chứ?
 
Học sinh trường  3  mấy nhiệt tình với việc học, nhưng   nhiệt tình với chuyện buôn chuyện.
 
Nói thật thì, Tề San quả thật  chút kỳ lạ.
 
Khi cô  chuyển trường, đúng  giữa mùa hè.
 
Trong khi những  khác đều mặc áo phông quần đùi, càng mát mẻ càng , Tề San  mặc áo dài quần dài, quấn  kín mít.
 
Mồ hôi  ngừng lăn dài  trán, nhưng cô  vẫn cứng miệng   thể hàn,    thấy nóng.
 
Các bạn học thì thầm, nghi ngờ cô   vấn đề về tâm thần, đua  chạy đến hỏi .