Ngọn nến lay động, ánh lửa chập chờn. Bên trong tòa tháp cổ rộng lớn, phong cách chẳng khác gì Trấn Yêu Tháp trong phim truyền hình.
Dọc theo chân tường là vô  bộ xương trắng hếu, bức tường  xây từ những tảng đá lởm chởm, bên  loang lổ màu đỏ chói mắt, còn  những vật hình cầu tròn tròn.    rõ, nhưng thoạt   vẻ  giống… đầu .
 lon ton trèo lên tầng tám, nhưng khi bước đến bậc thang cuối cùng, một cánh cửa đỏ như m.á.u chắn ngay  mặt.
Cánh cửa tỏa  mùi tanh nồng nặc, lạnh lẽo đến thấu xương.
Thiếu niên tự xưng là Thanh Mộc rũ mắt xuống, khẽ hỏi:
“Chị… chúng     đây? Không   tầng tám, đến tối sẽ  hệ thống xóa sổ mất.”
 nhướng mày: “Đừng vội, để chị thể hiện cho mà xem.”
Vịt Bay Lạc Bầy
Nói xong,  lục trong balo, lấy  một sợi dây thép.
Dán mặt  lỗ khóa của cánh cửa đỏ, chổng m.ô.n.g lên,  hì hục ngoáy tới ngoáy lui.
Cuối cùng, ổ khóa kêu “cách” một tiếng, cửa mở .
 nghênh ngang đẩy cửa bước ,    hét:
“ về  đây!!!”
Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức bùng nổ:
[Đồ ngu hả trời?! Còn dám tự tiện đột nhập  nhà của quỷ?]
[ sắp suy sụp , định xem để học hỏi kinh nghiệm, ai dè gặp ngay một con điên…]
[Phải  thật, trình mở khóa  cũng đỉnh đấy chứ? Không lẽ hồi còn sống chị  là trộm chuyên nghiệp?]
Nếu   thể  thấy những bình luận ,  nhất định sẽ phản bác.
Nói bậy  bạ! Đây là kỹ năng  bỏ tiền  học đàng hoàng đấy nhé! Mất tận 1000 điểm lận đó!
Thanh Mộc cũng ngớ , bám chặt lấy vạt áo , run giọng hỏi:
“Chị… chị  sợ ?”
 phất tay, hạ giọng ghé sát  tai  . Đôi mắt cận nặng lóe lên tia ranh mãnh.
“Sống sót bảy ngày thì dễ, nhưng  tiêu diệt quỷ thì khó.”
“ nghĩ thử xem – nếu  giành  lòng tin của bọn chúng, để bọn chúng xem  là  nhà,  bất ngờ  tay kết liễu thì ?”
“Thế chẳng  đơn giản hơn nhiều ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-kinh-di/chuong-29.html.]
“Dùng vũ lực là hạ sách, đánh  tâm lý mới là thượng sách.”
Đã xác định coi quỷ là  nhà, thì về đến nhà, dĩ nhiên  thoải mái tự nhiên .
Gõ cửa? Lịch sự? Không tồn tại!
Thanh Mộc  , trong mắt lóe lên sự sùng bái.
  bước  cửa, một bé gái mặc váy đỏ, sát khí đằng đằng đột ngột lao về phía chúng .
Bình luận trong phòng live nổ tung:
[Đậu má! Cô bé váy m.á.u mất tích bao năm nay!]
[Sao…  nó  xuất hiện trong phó bản mới ?!]
[Vậy ba con BOSS còn  của phó bản “Gia Đình Hạnh Phúc” tầng 30 năm đó… cũng ở đây ?]
Mơ hồ,  thấy  hai cái “vật thể dài, đen” quấn chặt quanh  và Thanh Mộc, chẳng khác gì hai con trăn khổng lồ.
Chúng siết chặt đến mức   rõ cả tiếng xương cốt  gãy răng rắc.
Trong cơn đau thấu xương,  ngước  cô bé váy máu, cố gắng nặn  một nụ , dù khóe miệng  rướm máu.
Vươn tay,  khẽ chạm  b.í.m tóc dài, thô cứng của cô bé, giọng khàn đặc gọi khẽ:
“Tư Tư,  váy con  bẩn nữa ? Mau   … …  … bảo ba con giặt cho.”
Bình luận live chat gào thét trong cơn điên loạn:
[A a a!!! Còn dám nhận  ?! Nghĩ  là Ninh Thần chắc?!]
[Dám bắt chước Ninh Thần? Những năm qua ai bắt chước phong cách của cô  đều c.h.ế.t thê thảm đấy!]
[Nói mới nhớ, Ninh Thần mất tích lâu lắm …    xảy  chuyện gì?]
[Xúi quẩy! Mong con đàn bà đạo nhái  c.h.ế.t  cho !]
Gương mặt nhỏ nhắn, dữ tợn của cô bé váy m.á.u thoáng hiện vẻ hoang mang và giằng xé.
Hai b.í.m tóc quỷ dị cũng vô thức thả lỏng .
Cô bé lẩm bẩm:
“Mẹ…”
Lực siết mất ,  mất thăng bằng, ngã thẳng xuống đất.