Thật  là bọn họ  hiểu tư duy của .
Đã là nhập vai,  cùng đám quái trở thành gia đình, thì đương nhiên  cư xử  cho tự nhiên nhất chứ.
Chẳng lẽ ngoài đời, về đến nhà  còn  lễ phép : “Xin chào,  ai ở nhà ? Làm ơn mở cửa giúp  với.” ?
Tiếng gõ cửa  dứt, cánh cửa phát  một tiếng “kẽo kẹt”,  từ từ mở .
Luồng khí lạnh bên trong quét qua  , mát lạnh đến tận xương.
 thoải mái thở dài một —chỗ  đúng là thiên đường tránh nóng, mùa hè chắc chẳng cần bật điều hòa luôn!
 cúi xuống, trông thấy một cái bóng đỏ nhỏ nhắn.
Dù thị lực mờ mịt, nhưng hai b.í.m tóc cứ đong đưa qua , chắc hẳn là một đứa trẻ mặc váy đỏ.
Đứa bé nở nụ  quái dị, đột nhiên lao đến, hai bàn tay lạnh buốt bóp lấy cổ !
 thuận thế ôm chặt con bé  lòng, chạm tay lên váy nó, phát hiện quần áo ướt sũng, lập tức cau mày  hài lòng:
“Trẻ con   mặc đồ ướt thế ? Cởi  ngay! Để  dắt con   đồ sạch!”
Mũi  khẽ động, ngửi thấy một mùi m.á.u tanh nồng nặc, vội vàng hỏi tiếp:
“Con   thương ở  ? Hộp cứu thương ? Mẹ băng bó cho con!”
Khán giả trong livestream tức đến mức  đập màn hình:
【Chị gái ơi, mở to con mắt chó của chị  mà  ! Đây là một trong những Boss của “Nhà Chết Chóc” đó! Váy của con bé    ướt, mà là nhuộm đỏ bởi m.á.u của những  chơi  nó g.i.ế.c và chặt xác!】
【Không  , đợi “ ” về nhà, cô  chắc chắn chết.】
Đáng tiếc,    thấy mấy bình luận .
  bế đứa bé  nhà,  cởi váy đỏ ,  lục trong căn phòng công chúa xinh xắn của nó để tìm một chiếc váy trắng mới cho con bé .
Bàn tay nhỏ đang siết cổ  từ từ buông lỏng.
Cảm nhận  sự bối rối của con bé,  cầm khăn ấm, nhẹ nhàng lau sạch vết m.á.u  mặt nó.
Lúc ,  mới thấy rõ—hóa  là một bé gái đáng yêu!
  tít mắt, chỉ  mặt , :
“Là  một nhà thì giúp đỡ  là chuyện đương nhiên.  mà, con   nên thơm  một cái để cảm ơn ?”
Vịt Bay Lạc Bầy
Bé gái ngượng ngùng níu lấy váy trắng, rón rén ghé sát  gần—
“Chụt!”
Rồi lập tức lùi  xa, giọng  mềm mại vang lên:
“Cảm ơn .”
…Hả? Mẹ?
TÔI VỪA MỚI LÊN CHỨC MẸ MÀ KHÔNG TỐN CHÚT CÔNG SỨC NÀO?!
Quá tuyệt vời !!!
Phải  rằng, ngoài đời    quá nhiều câu chuyện sản phụ c.h.ế.t  bàn sinh.
  khao khát một gia đình, nhưng điều  sợ nhất chính là sinh con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-kinh-di/chuong-3.html.]
Vậy mà giờ đây, con gái  tự động tìm đến !
Sau khi dỗ dành Tiểu Loli ngoan ngoãn  ngủ trưa,  bỗng  thấy giọng  máy móc kỳ dị vang lên bên tai:
[Số  chơi ban đầu: 30;   còn sống: 20.]
Không ngờ, mới chỉ chọn phòng thôi mà   10  chết.
 mở điện thoại, đưa sát lên mắt, cố gắng  rõ chữ  màn hình.
Thì    đang trao đổi thông tin trong nhóm chat  chơi, chủ yếu là về cách mấy   chết.
Nghe , tên tóc vàng nóng tính cùng ba gã đàn ông khác tranh giành tầng 3, kết quả đánh  kịch liệt. Cuối cùng, tóc vàng giành chiến thắng,   ở tầng 3.
Thế nhưng, ngay khi   gõ cửa—
Cánh cửa bật mở.
Một con quái vật   đầu chó bước , há cái miệng đầy máu, trực tiếp nuốt chửng tên tóc vàng.
Nó còn nhai rộp rộp mấy cái,  nhả  vài khúc xương trắng dính thịt vụn.
Trong cánh cửa còn đang hé mở, những   ngoài  thấy một đống xương trắng chất chồng.
Bọn họ đoán,  lẽ đó đều là hài cốt của những  chơi .
Chứng kiến cảnh , tuyến thượng thận của tất cả tân thủ bùng nổ, chỉ  kinh dị tăng vọt.
Ngoại trừ Hồng tỷ và Tuấn ca, ai nấy đều  chạm mốc 50 kinh dị, mà đây mới chỉ là ngày đầu tiên!
Ngoài , còn  một ông chú trung niên—
Ngay khoảnh khắc bước  tầng 10, chỉ  kinh dị của ông  lập tức nhảy lên 100,  c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Những  khác thì c.h.ế.t đủ kiểu:
_ Bị dọa đến phát điên mà chết.
_ Bị hù đến mức tim ngừng đập.
Tóm ,  chẳng quan tâm.
  dậy, nhân lúc Tiểu Loli còn đang ngủ, chăm chỉ  phòng tắm lấy cây lau nhà, bắt đầu dọn dẹp cả căn hộ.
Sàn gạch đỏ thẫm   kỳ cọ sạch bong thành màu trắng—
 đúng là siêu đảm đang!
Những vệt đỏ đông cứng  tường khó mà lau sạch,  bèn lấy cái xẻng cạo hết chỗ màu đỏ đó .
Bận rộn cả buổi, đến khi xong xuôi, trời  về chiều.
 mệt đến mức đau cả lưng, bèn  vật  ghế sofa cạnh Tiểu Loli  ngủ  .
Đến khi tỉnh —
 phát hiện  đang  một luồng khí lạnh bao trùm.
Trong phòng tối mịt,  mặt  là một cái bóng đen mơ hồ.
Dù   rõ, nhưng ngay câu đầu tiên  cất giọng—
 lập tức  giọng  đó  cho c.h.ế.t lặng.