Lúc , hai phe đang giằng co.
Cố Nhạc rõ ràng   bỏ qua A Liễm—con tử thi .
Cô  liên tục xúi giục đám  chơi mới  trướng  khiêu khích , thỉnh thoảng còn  nũng với hai gã to con,  rằng   tử thi chắc chắn  manh mối, mà bây giờ trông con tử thi  cũng chẳng mạnh mẽ gì, chẳng đáng lo ngại.
Nói thì  , nhưng chính Cố Nhạc  trốn  xa.
Hai gã cao to liếc mắt  , ánh mắt lóe lên tia sáng tính toán. Sau một thoáng suy nghĩ, bọn họ mở kho hàng trong hệ thống, lấy  một đống đạo cụ,  lao thẳng về phía  và A Liễm.
“Yên tâm , Nhạc Nhạc. Bọn  nhất định giúp em g.i.ế.c con thế  , khiến nó  sống  ,  c.h.ế.t  xong!”
Bọn họ nở nụ  cưng chiều với Cố Nhạc.
  những lá bùa trong tay họ,  cau mày.
Không  chứ? Trình độ bùa khóa xác trong trò chơi  kém đến thế ?
Thủ pháp  vụng  tạp,  mà cũng dám mang  dùng?
Trong tộc đuổi xác của Tương Tây bọn , trẻ con ba tuổi cũng vẽ  hơn thế .
Từ ngày xuống núi,    thể vẽ bùa từ hư .
Trước đây   dùng nó lên  Hứa Triết, chẳng qua vì vẫn mong   thể trở thành cương thi của , nên còn giữ  chút kỳ vọng.
 giờ   tìm thấy A Liễm.
 sẽ  nương tay với bất cứ ai nữa.
Khi  còn đang thầm chê  trong lòng, chợt cảm thấy  một d.a.o động kỳ lạ từ chân trời xa, như thể  ai đó bất mãn với suy nghĩ của .
Lẽ nào là kẻ   trò chơi ?
“Chị ơi, tránh mau!”
“Gia Hồi! Đừng thất thần!”
Tiếng hét của Hạo Hạo và Tống Khinh Khinh đồng thời vang lên.
 lập tức cắn đầu ngón tay, vẽ một lá bùa m.á.u mạnh mẽ giữa  trung.
“Chết ! Tử thi là của bọn tao!”
Anh em Đại Vương, Tiểu Vương  nham hiểm, tự tin rằng phần thắng   trong tay.
 khi bùa của  chạm  bùa của bọn họ, nó lập tức nuốt chửng  bộ.
Sau đó, ngọn lửa dữ dội bùng lên, lao thẳng về phía hai gã.
Trong khoảnh khắc nguy cấp, Đại Vương nghiến răng đẩy em trai Tiểu Vương  lửa.
Rất nhanh, gã đàn ông tên Tiểu Vương  ngọn lửa nuốt chửng, đến cả một mẩu xương cũng  còn sót .
Lửa bùa bay về phía , hòa  cơ thể , biến thành một luồng tinh thần lực khổng lồ, khiến sức mạnh  tăng lên rõ rệt.
 thoải mái vươn vai, hờ hững :
“Hạng 101 và 150 bảng đỉnh cao? Hừ, cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Đôi mắt tím mê mang của A Liễm sáng lên vài phần,   đầy sùng bái.
Hạo Hạo và Tống Khinh Khinh cũng khiếp sợ   chằm chằm.
“Không thể nào! Không thể nào! Cô dám g.i.ế.c  Tiểu Vương ư?! Hội Hợp Hoan bọn  sẽ  tha cho cô!”
“Anh Đại Vương,  A Triết! Giết nó ! Giết con tiện nhân  cho !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-kinh-di/chuong-63.html.]
Cố Nhạc gào lên điên cuồng.
Đại Vương  thoát chết,  mất  em trai, tức giận đến mức vung tay tát thẳng  mặt Cố Nhạc, nghiến răng quát:
“Câm miệng! Đi thôi! Quan trọng nhất vẫn là nhiệm vụ!”
Nói xong, cả nhóm lập tức   bỏ .
Hứa Triết   cam lòng, còn  đó răn dạy :
“Miêu Gia Hồi, cô… cô học   cái tính thủ đoạn độc ác ? Phụ nữ thì  dịu dàng,  lo toan nhà cửa mới đúng.  thôi,  cũng  chấp nhặt cô. Chỉ cần cô ngoan ngoãn  theo , bảo vệ  và Tiểu Nhạc,   thể bỏ qua  chuyện.”
Ánh mắt  quét qua  giữa  và Cố Nhạc, dường như đang do dự xem  thuyết phục Cố Nhạc thế nào.
Bình luận dày đặc châm chọc:
【Anh trai ,  nghĩ  còn cơ hội chọn chắc?】
【Hài ghê, cái tên Hứa Triết  đúng là thích diễn thật đấy.】
【Nói gì thì , Miêu Gia Hồi ngầu quá ! Cô   thể áp chế cả đạo cụ của hệ thống luôn kìa!】
Cuối cùng,  ánh mắt lạnh lùng như  xác c.h.ế.t của  và tiếng giục giận dữ của Cố Nhạc, Hứa Triết vẫn đầy tiếc nuối xoay , cùng đội  rời khỏi trường, tiến về phía ngôi làng xa xa.
Tống Khinh Khinh lập tức bám lấy , nịnh nọt:
“Chị ơi! Mình  nên  theo ? Em  chị hết! Em nhất định  ôm chặt đùi chị! Đợi lúc vượt ải xong  ngoài, em nhất định giới thiệu chị  công hội bọn em! Nếu lão đại nhà em mà  thấy chị, chắc chắn sẽ thích lắm luôn!”
A Liễm khẽ lắc đầu,  đó vội vàng mở miệng:
Vịt Bay Lạc Bầy
“Chủ nhân, đừng theo—”
Chưa kịp  hết câu, một tia sét bất ngờ giáng xuống, đánh trúng A Liễm một cách chính xác.
 nhẹ nhàng động ngón tay, vẽ  một lá bùa dịch chuyển ngay trong  trung, thoáng cái né xa.
Tử Thi  đánh trúng thì  còn  thể sửa .  nếu   đánh,  thì   .
A Liễm ngã ầm xuống đất, mái tóc rối tung như tổ quạ. Đôi mắt tràn đầy ấm ức,  ngẩng đầu  , giống như trách móc vì   chịu đỡ .
 chột   mặt .
Tống Khinh Khinh cẩn thận ghé sát  gần, thấp giọng giải thích:
“Hình như boss Tử Thi  phạm  quy tắc của phó bản. Mỗi phó bản đều  chỉ  quy tắc dành cho  chơi, mà còn  cả giới hạn đối với NPC. NPC   phép trực tiếp tiết lộ manh mối cho  chơi.”
 gật đầu:
“Nơi   giống quê . Những cương thi mất tích  đây, khi còn sống chắc đều là  trong làng gần đây. Người đuổi xác vốn định đưa họ về nhà, nhưng khi  ngang qua trường , bọn họ  đột nhiên biến mất. Chắc chắn vấn đề  ở đây.”
“Lời A Liễm  kịp  hết, hẳn là ‘đừng theo Cố Nhạc. Nếu  , chúng  nhất định  điều tra trường học  thật kỹ.”
Cùng lúc đó, một hồi chuông chói tai đột nhiên vang lên trong ngôi trường vắng lặng.
Ngay  đó, những dãy hành lang trống trơn lập tức đông nghẹt học sinh.
Ngôi trường cấp ba  một Miêu Cương bỗng chốc sáng trưng, huyên náo hẳn lên.
Học sinh   rôm rả, ghé tai thì thầm, các thầy cô cũng ôm giáo án vội vã bước  lớp.
…
Nếu quan sát kỹ đôi chân của họ—
Sẽ phát hiện rằng…
Tất cả bọn họ đều  bằng mũi chân   .
Ngôi trường ,    sống.