Ngực  bỗng nhiên nóng lên. Một tấm thẻ học sinh màu đỏ xuất hiện  ngực,  đó  một hàng chữ đỏ như máu—
“Lớp 12A1: Miêu Gia Hồi.”
Là tên của .
Ở nơi    thấy, đạn mạc bùng nổ:
【Đệt! Người chơi mới  kích hoạt cốt truyện ẩn  ?】
【Vừa xem livestream bên chỗ Cố Nhạc về, cô   đám cương thi mất tích  lẽ  tự về nhà, manh mối  trong làng. Mọi  thấy ai đoán đúng hơn?】
 cảm nhận  vạt áo   kéo nhẹ. Giọng Hạo Hạo nghẹn ngào vang lên:
“Chị ơi,   em cũng  một tấm thẻ…”
Tống Khinh Khinh cũng hét toáng lên:
“Em cũng ! Em cũng !”
Thì , tất cả những  chơi còn ở  trường đều xuất hiện thứ ?
Xem , thứ ẩn nấp trong bóng tối đang cố dụ dỗ chúng   lớp học.
Đã , nhiệm vụ   là  thành việc đuổi xác, để linh hồn trở về quê hương.
Nếu bây giờ, ngoại trừ A Liễm, những cương thi khác đều mất tích—thì hẳn là bọn họ  ẩn nấp.
Có lẽ, bọn họ đang ẩn  giữa những học sinh .
Vịt Bay Lạc Bầy
Trong giới đuổi xác  một câu : “Người c.h.ế.t  nhắm mắt, vì tâm nguyện  thành.”
  tò mò, những cương thi … đang ôm tâm nguyện gì?
Nghĩ ,  tiến  gần A Liễm,  chằm chằm  những hoa văn dày đặc  gương mặt tím tái của , nhẹ giọng hỏi:
“A Liễm, tâm nguyện của  là gì?”
Thiếu niên khàn giọng, khó nhọc thốt  từng chữ:
“Trở… trở về bên chủ nhân…”
 hài lòng xoa mái tóc tổ quạ của , do  sét đánh mà bù xù  chịu nổi.
Không hổ là cương thi do  tự tay luyện chế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-kinh-di/chuong-64.html.]
Vậy thì, A Liễm  gặp  , xem như   thành tâm nguyện.
 còn những cương thi khác thì ?
Khi  còn đang suy nghĩ vẩn vơ, một bóng dáng còng cõi xuất hiện  mặt chúng .
Trong đôi mắt trắng dã của lão, dòi bọ bò lúc nhúc. Giọng  khàn khàn, u ám:
“Chuông  lớp  reo,  còn   học?”
Ngẩng đầu  lên, khuôn mặt lão  kỳ lạ—
Một bên đầu be bét m.á.u thịt, còn bên  thì   trống trơn.
Trên cơ thể lão,  mọc  hơn chục cánh tay.
Bộ quần áo lão mặc cũng chẳng giống giáp trụ, mà giống như vô  mảnh sắt gỉ sét  ghép , miễn cưỡng tạo thành một chiếc áo.
Trước n.g.ự.c lão, đeo một tấm thẻ đỏ máu—
“Bảo vệ.”
Lúc lão  chuyện với chúng , những cánh tay    ngừng giãy giụa.
Vô  giọng  tràn đầy oán hận vang lên bên tai:
“Mau  lớp!”
“Mau  lớp!”
“Học hành nghiêm túc.”
Đáng sợ hơn, sát khí   lão càng lúc càng mạnh mẽ.
Vừa  thấy lão, A Liễm lập tức kéo  bỏ chạy.
 thuận tay bế theo Hạo Hạo, túm lấy Tống Khinh Khinh, lao thẳng  tòa nhà dạy học sáng trưng.
Chỉ khi   trong, A Liễm mới chịu buông tay, cúi đầu lắp bắp:
“Không…  đánh …”
 vỗ vai an ủi ,  đầu  xuống—
Ông già quái dị  vẫn  lặng  lầu, gắt gao dõi theo chúng .