Quả nhiên,  gì   phụ nữ nào  thích   chứ?
Thấy  thật sự bê  một chậu dưa leo để đắp mặt nạ cho Hắc Lão Thái, ông già lập tức  vui.
“Con mụ già ! Không  bà   dọa dẫm con dâu mới một trận cho  trò ?”
  chằm chằm Boss Không Đầu, bĩu môi:
“Hóa   còn  vợ cũ .”
Sắc mặt  đàn ông lập tức trầm xuống, hắc khí cuồn cuộn bốc lên, thuận tay vặn luôn cái đầu lâu của Hắc Lão Thái xuống.
Thật là một đại hiếu tử mà!
Anh  khẽ nhếch môi  gượng, lộ  vẻ  tủi :
“Không , bọn họ còn   cửa,   Tư Tư g.i.ế.c .”
Hắc Lão Thái ngượng ngùng nhặt đầu  lên, gắn trở , vỗ vỗ mặt nạ dưa leo  mặt,  trừng mắt lườm ông già đầy âm u:
“Đồ già c.h.ế.t tiệt, lắm mồm  thôi, cút  bếp nấu cơm!”
Ông già tức khắc câm nín, lôi theo hai bao tải rắn, cùng đống ruột lòng thòng  bụng, kéo thẳng  bếp.
Ông   đến , mặt sàn liền nhuộm đỏ đến đó.
Tư Tư từ  đất bò dậy,   lễ phép, kiên quyết từ chối:
“Bà nội, con xin , nhưng con thấy đồ ăn của ông nội thực sự khó nuốt,  nhất là—”
Lời còn  dứt, ông già thò tay  bụng, rút  một đoạn ruột, quất mạnh một cái, lập tức cuốn chặt lấy Tư Tư lôi  trong bếp.
Ông   quái dị:
“Cháu gái ngoan,  đây phụ ông nấu cơm nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-kinh-di/chuong-9.html.]
  đống ruột vương vãi khắp sàn,   phòng lục lọi tìm kim chỉ:
“Haizz, ba ơi, áo len của ba xổ sợi   chịu vá  ?”
Đến lúc ông già nấu xong cơm,  cũng tìm thấy kim chỉ.
 niềm nở giúp ông  bày biện đồ ăn,  đó một phát tóm lấy ông già, nhiệt tình :
“Ba ơi, để con vá  quần áo cho ba nhé?”
“Ba xem, ba kéo lê sợi len đầy đất thế , bất tiện lắm, mà len còn phai màu nữa!”
“Sàn nhà con mới lau hôm qua đấy!”
Bốn con quỷ đồng loạt ngây   .
Bình luận trong livestream cũng sáng tỏ đại ngộ:
【Nãy giờ cứ tưởng Ninh Niệm gan lớn, định lực mạnh, hóa  là mù nặng?】
【Không,  cách cô  di chuyển,  thấy cô  vẫn  thể  rõ đường .  đoán chắc là cận thị nặng.】
【 xin gọi cô  là Ninh Thần,   mở  một lối  mới  từng  trong lịch sử vượt ải!】
【Cứ bình tĩnh quan sát ,  cảm thấy cô  thật   thông minh.】
Vừa lúc câu  lướt qua,  liền túm lấy đoạn ruột của ông già, bắt đầu khâu .
Vì tuân thủ lễ nghĩa giữa bố chồng và con dâu,  vẫn giữ  cách,   rõ đó là gì, chỉ cảm thấy nhớp nháp ướt át, thế là lẩm bẩm than phiền:
“Sao len  vẫn còn ướt ?”
Vịt Bay Lạc Bầy
“Ba ơi,   ba rửa rau  rơi  bồn nước ?”
Ông già cũng  phần lúng túng, gượng gạo đáp:
“À… Chắc… chắc …?”