Hái nấm còn  nhẹ nhàng cẩn thận, chỉ sợ  dập những cây nấm quý giá vì chúng  mềm.  măng thì khác.
Một bên là “da thịt” mịn màng, một bên thì thô ráp,   mấy lớp vỏ dày bao bọc bên ngoài, cứ thế mà bẻ tuốt.
Bẻ măng cứ như bật chế độ tua nhanh gấp ba .
Nhanh hơn hái nấm  nhiều.
Chẳng mấy chốc, Hứa Chi  chất đầy một giỏ.
Cô nghĩ,  là  gửi  cho Lê Mộng một ít. Tối nay  thể thưởng thức món nấm trứng ngỗng và kim măng tươi ngon nhất.
Nghĩ là , Hứa Chi lựa mấy cây nấm và búp măng ngon nhất  gửi cho Lê Mộng.
“Lê Mộng,  đang ở Khu Hồ hái đồ đây. Gửi cho cô nấu ăn, tối nay  ăn món  nhé.”
Lê Mộng  thấy nguyên liệu tươi rói cũng vui  mặt, dù  chế biến món ăn mới cũng giúp cô tăng điểm thông thạo nấu nướng.
Hơn nữa, dạo  cứ ăn  ăn  mấy món cũ, cô cũng  đổi vị.
“Được thôi, cô ở Khu Hồ một  ? Trưa nay  gì ăn ? Có    chút đồ ăn ngon gửi qua cho ?”
Hứa Chi  ăn bánh bao xong, bụng  no căng, nhưng   cô  thể từ chối mỹ thực của Lê Mộng .
“Trưa nay cô ăn gì thế?”
“Hôm nay  thu  hai con gà rừng, định  món gà ăn mày!”
Hứa Chi: “Wow! Tuyệt vời!”
Lê Mộng  một vị khách sộp,  mê đồ ăn cô nấu. Người  học kỹ năng săn bắn, là một tay thợ săn cừ khôi, thường xuyên  rừng sâu săn thú. Hôm qua may mắn bắt  hai con gà rừng,   liền tìm đến trao đổi với Lê Mộng.
Anh   dùng hai con gà rừng đổi lấy đồ ăn trong hai ngày, ăn gì tùy Lê Mộng sắp xếp, mỗi ngày hai bữa.
Lê Mộng thấy mối  ăn  cũng hời, liền đồng ý. Dù  ngày nào cô cũng  nấu cơm, chỉ là thêm một miệng ăn, tiện tay  thêm một suất là .
Mà đây  còn là hai con gà rừng  béo  to.
Hứa Chi: “Gà rừng còn sống ?”
Lê Mộng: “C.h.ế.t ,  trúng tên.”
Lúc bắt  thì gà rừng  tắt thở.
Hứa Chi cũng đoán là  còn sống, nhưng vẫn  chút tiếc nuối. Nếu còn sống thì  thể mang về nuôi.
Gà rừng tương đối dễ nuôi,  to con,   còn đẻ trứng nữa.
  c.h.ế.t  thì thôi,  thịt ăn cũng ngon.
Hứa Chi: “Nấm trứng ngỗng   thể dùng để hầm gà, chắc chắn sẽ ngọt nước lắm.”
“ , hôm nay ăn gà ăn mày  , hôm nào   gà hầm, cho thêm ít măng  thì càng tuyệt.”
Hứa Chi: “Ừm ừm.”
Nói đến đây, cô bất giác nuốt nước miếng. Hứa Chi   thể tưởng tượng  nồi canh gà hầm nấm trứng ngỗng và măng sẽ thơm ngon đến nhường nào.
Ngôn Trầm: “ sắp đến , cô cho  xem cảnh vật xung quanh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-114.html.]
Đang trò chuyện hăng say thì Ngôn Trầm nhắn tin tới.
Hứa Chi vội chụp mấy tấm ảnh gửi cho .
Ngôn Trầm  thấy rừng trúc là  ngay   hướng nào.
Trong ảnh còn  chiếc giỏ của Hứa Chi, bên trong chất đầy kim măng, xem  cô  thu hoạch   ít.
Ngôn Trầm: “Được,  đến ngay đây.”
Thấy Ngôn Trầm sắp đến, Hứa Chi liền  dậy phủi đất cát  .
Cô   ba lô, hơn hai tiếng đồng hồ  thu hoạch  80 cây nấm trứng ngỗng và hơn 300 búp kim măng, trong giỏ còn mười mấy búp nữa, tổng cộng cũng xấp xỉ 400.
Thành quả  tồi.
Ngôn Trầm đến  thì việc bẻ măng sẽ giao  cho , còn Hứa Chi   tìm các điểm đào kho báu.
Rừng trúc  ước chừng còn  hơn 300 búp kim măng nữa. Nếu  thu hoạch hết, chúng sẽ già  mất. Lần  đến đây, Hứa Chi cũng    sẽ  dịch chuyển đến ,  chắc     khu rừng .
  lẽ cô  nghĩ nhiều , dù  đây cũng là trò chơi,   những búp măng  sẽ mãi tươi non như , chờ  chơi đến thu thập.
Nghe tiếng bước chân, Hứa Chi  đầu .
Là Ngôn Trầm.
Trông   chút khác so với  gặp .
Anh   một bộ đồ mới, gồm chiếc áo khoác đen gọn gàng và quần rằn ri năng động.
Mái tóc  vẻ  dài  một chút, cằm lún phún một lớp râu mới nhú. Chắc hẳn    dụng cụ phù hợp, dùng kéo chỉ  thể cắt tỉa chứ  thể cạo sạch.
Trông   vẻ chững chạc hơn, da cũng rám nắng  nhiều.
Hứa Chi thoáng sững , bởi vì bộ đồ  đang mặc trông y hệt của cô.
Chắc là do vật tư mở  từ hòm đồ đều na ná .
Hết cách, Hứa Chi cũng  từng gặp  chơi nào khác, đột nhiên thấy   mặc đồ đôi với ,  khỏi cảm thấy buồn .
Ngôn Trầm cũng phát hiện , bèn : “Hôm qua  dùng thịt cá đổi  bộ quần áo .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hứa Chi: “Ha ha ha, cũng  đấy.”
Lần gặp thứ hai của hai   khá hơn  đầu  nhiều, ít nhất sẽ    nửa ngày trời mà chẳng   câu nào.
Ngôn Trầm  Hứa Chi: “Có cần giúp gì ?”
Hứa Chi: “Giờ    đào kho báu,  ở  đây bẻ măng nhé?”
Ngôn Trầm: “Nếu cô  măng , hôm nào  bẻ  chia cho cô là .”
Dù  ngày nào  cũng ở đây, lúc nào bẻ mà chẳng .
Hứa Chi thầm nghĩ, cũng đúng.
 gần đây, ngày nào Ngôn Trầm cũng chỉ gửi thịt cá  kho đội, chẳng thấy  gửi thứ gì khác.
Ngày nào mở kho đội ngũ , Hứa Chi cũng thấy Ngôn Trầm sáng tối mỗi  gửi năm con cá.