Hứa Chi vẫn luôn tò mò về Khu 2, hôm nay gặp   đầu tiên  là một  chơi từ đó,  thì  thể tranh thủ hỏi thăm chút tin tức.
Tuy nhiên, đối phương  khi khoa trương la lên hai câu thì lập tức trở nên cảnh giác.
Bởi vì   thấy tên và điểm tích lũy của Hứa Chi.
Và cả vũ khí  tay cô nữa.
Bản   mới  3 điểm, trong khi Hứa Chi  hơn 100 điểm, kẻ ngốc cũng    mắt    dạng tầm thường.
Thanh kiếm  tay cô ít nhất cũng là phẩm chất Lam.
Khu 10, Hứa Chi… hình như   qua cái tên . Mấy  lợi hại của Khu 10 đều  lên bảng xếp hạng, nhưng    .
Đặng Trường Văn nhớ rõ tên tất cả  chơi  bảng xếp hạng tổng.
 nghĩ  cũng bình thường, bảng xếp hạng tổng chỉ  bấy nhiêu suất, lên  đó đều là những cao thủ hàng đầu, hiếm  khó tìm. Người   lẽ do may mắn, hoặc cũng  chút bản lĩnh mà thôi.
Có khi mấy vị cao thủ  bảng xếp hạng giờ   400 đến 500 điểm  cũng nên.
Tuy nhiên,  gì thì ,   vẫn mạnh hơn .
Đặng Trường Văn cất tiếng: “Chào cô,  lòng vòng ở đây cả buổi trời mới thấy  một  cô. Cô  thấy ai khác ?”
Hứa Chi đáp: “ cũng  đầu gặp   chơi khác.”
Đặng Trường Văn  xòa: “Này, điểm của cô cao quá .  mạn phép hỏi một câu,   để kiếm điểm thế?  mới  3 điểm, kém xa quá.”
3 điểm  của Đặng Trường Văn là do nhặt  một cây linh chi, chứ một con quái vật sương mù  cũng  gặp.
“G.i.ế.c quái sẽ  điểm,” Hứa Chi  giấu giếm, vì chuyện  sớm muộn gì  cũng sẽ .
Tiện thể đáp , Hứa Chi cũng  thể hỏi  vài vấn đề,  lẽ cô trả lời  mà   im re.
“À, cảm ơn cô.” Đặng Trường Văn cũng đoán , đ.á.n.h quái chắc chắn  tác dụng, nhưng    cơ chế tăng điểm cụ thể.
Hắn còn định hỏi thêm thì Hứa Chi  mở miệng : “Anh là  Khu 2,  chắc   Nghiêm Từ chứ.”
“Đương nhiên , đó là   đầu khu của chúng  mà.”
“Lần tổng kết    chẳng  là   đầu  máy chủ , thật lợi hại. Tổng điểm đ.á.n.h giá cao như ,   mà đạt  thế?”
“Ha ha, cao thủ Khu 10 của các cô cũng  ít , mấy   lên bảng tổng . Cô cũng  lợi hại đó, nhanh như    điểm tích lũy cao .”
Lời của Đặng Trường Văn mang theo ý khen ngợi, thái độ vô cùng khách sáo.
Hứa Chi   hỏi thẳng, Đặng Trường Văn  cô tò mò điều gì, nhưng chuyện của Nghiêm Từ,  cảm thấy  nên tiết lộ cho  chơi khu khác thì hơn.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hứa Chi nhận      nhiều, liền đổi chủ đề, dù  cũng chỉ là bèo nước gặp .
“ định  g.i.ế.c quái tiếp đây, còn  thì ?”
“ ?  cũng   g.i.ế.c quái, điểm tích lũy vẫn  quan trọng. Hay là chúng  lập đội  chung?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-137.html.]
Hứa Chi  từ chối: “ vẫn thích  một  hơn.”
“Vậy ,   , thế thì… Tạm biệt.”
Hứa Chi gật đầu, thấy   , cô cũng đổi sang hướng khác  rời .
Ai ngờ cô    hai bước   thấy tiếng la thất thanh của Đặng Trường Văn từ phía .
“Trời ạ! Trời ạ, nhiều thế … Ai  chơi kiểu chia   hợp  đ.á.n.h hội đồng thế ! Các  cùng  lao lên thì quá đáng lắm !”
Đặng Trường Văn gặp  một đám sương mù khổng lồ, bên trong tụ tập mấy con quái vật lớn. Hắn vốn định  một mẻ lớn để tăng điểm.
Thế nhưng   quá khinh địch. Đám sương mù  vẫn  hợp nhất  , con quái vật bên trong   một đao c.h.é.m tan, liền tách  thành bốn, năm con. Một   căn bản  xử lý nổi.
Biết thế     tách khỏi Hứa Chi!
Đặng Trường Văn hối hận đến xanh cả ruột.
Hiện tại mấy con quái vật cùng lúc tấn công,  một  chống đỡ  nổi,   thương.
Bị thương ở đây đồng nghĩa với việc sẽ trúng độc. Khói độc sẽ từ vết thương ngấm  máu, một khi trúng độc thì coi như xong.
Đặng Trường Văn vội vàng bịt lấy vết thương, tính đường bỏ chạy. Hắn chỉ  thể nghĩ đến việc  tìm Hứa Chi, nhưng  lẽ     xa .
Hắn tuy  linh chi, nhưng tình hình hiện tại  chỉ đơn giản là trúng độc, đám quái vật sương mù  trông như  nuốt sống .
Quá kinh khủng!
Trước đây  cũng  từng đến Vùng Hồ  lúc trời mưa, nào ngờ  hung hiểm đến .
Hắn  chạy trốn  la hét, hy vọng  ai đó  thể  thấy.
Mưa như trút nước, mặt đất ẩm ướt trơn trượt  bùn lầy, cực kỳ khó . Hắn  đang hoảng loạn, chạy   bao xa liền trượt chân ngã sõng soài. Khi thấy đám quái vật sương mù  đuổi đến ngay  mặt,  giơ đao lên  cú phản kháng cuối cùng.
“Mẹ kiếp, đến cả cơ hội tan thành tro bụi cũng chẳng .”
"Hứa Chi bất ngờ xuất hiện ngay  lưng Đặng Trường Văn. Gương mặt cô vẫn bình thản, giọng  nhẹ nhàng vang lên: “Anh  cần giúp một tay ?”
Tuy Đặng Trường Văn  thể xử lý nổi đám quái sương mù , nhưng xét cho cùng, chúng vẫn là “con mồi” của  . Nếu Hứa Chi  hỏi mà cứ thế xông  giải quyết, đến lúc chia chiến lợi phẩm sẽ  khó xử.
Tốt nhất là nên  rõ ràng  chuyện ngay từ đầu.
Đặng Trường Văn trông thấy Hứa Chi cứ như vớ  cọc cứu mạng, vội vàng gật đầu như gà mổ thóc: “Có,  chứ!”
“Vậy   tay, lát nữa  bộ điểm và vật phẩm rơi  đều thuộc về .”
Đặng Trường Văn chỉ mong giữ  cái mạng quèn ,  còn tâm trí nghĩ đến chuyện khác, liền đáp ngay: “Tất nhiên , đó là điều tất nhiên.”
Hứa Chi  chắn  mặt Đặng Trường Văn, : “Vậy  lùi sang một bên .”
Đao kiếm   mắt,  ở đây chỉ thêm vướng chân vướng tay,  dễ  vạ lây.
Đặng Trường Văn vội vàng lùi sang một bên, chỉ thấy  hình Hứa Chi nhẹ lướt như chim én, vung thanh trường kiếm trong tay c.h.é.m phăng hai chiếc xúc tu của con quái sương mù. Ngay khi xúc tu rơi xuống đất, cô  tay nhanh như chớp, bổ thêm hai nhát kiếm, c.h.é.m chúng thành từng khúc, khiến chúng   bất động.