Chỉ trong một  thời gian ngắn, chênh lệch điểm  của hai    kéo xa, đó là còn  kể đến  vật liệu nhận  khi diệt quái. Xem  chỉ dựa  thu thập thì khó mà chiếm  ưu thế, nhất định   săn quái.
“Chúng  tìm một chỗ nhóm lửa nấu chút gì ăn ,  đó  sẽ đưa cô  diệt quái.” Thích Dung .
Lê Mộng  từng g.i.ế.c quái nên  hiểu ý của Thích Dung, chỉ nghĩ là   đói bụng: “Được,   ăn nấm nướng  canh trứng nấm? Vừa   còn đào  hai quả trứng chim nữa.”
Chẳng trách cả  Lê Mộng lấm lem, hóa  là  trèo cây moi trứng chim.
“ ăn gì cũng .” Thích Dung đáp.
“Ừm, lát nữa xem  tìm  hồ nước ,  thể câu cá, tối nay chúng  sẽ  cá nướng ăn.” Lê Mộng .
Thích Dung  Lê Mộng, vẻ mặt  chút kỳ lạ: “Được.”
Hai   về phía  vài bước thì gặp  mấy đám sương mù.
Thích Dung cau mày, chắn  mặt Lê Mộng: “Cô   vũ khí thì nấp  lưng , lát nữa  sẽ chừa  mấy cái xúc tu nhỏ cho cô giải quyết.”
Ai ngờ Lê Mộng  lắc đầu: “  vũ khí.”
Chỉ thấy cô tháo cán chảo , rút con d.a.o săn giấu bên trong, “Anh xem, vũ khí của  ở đây .”
Thích Dung kinh ngạc: “Còn  loại vũ khí  ?”
“Ừm, đa chức năng mà.”
Cô một tay cầm chảo  khiên, tay  nắm chặt d.a.o săn,  thế sẵn sàng chiến đấu.
Thích Dung  ngờ Lê Mộng   thể liên tục mang đến cho  hết bất ngờ  đến bất ngờ khác.
“Được,  cô cẩn thận một chút.”
Sức mạnh của Lê Mộng  cao, nhưng đối phó với mấy con quái nhỏ   đ.á.n.h tan thành xúc tu thì  khó. Cô chỉ cần nhắm chuẩn, đ.â.m một nhát là xong.
[Quặng sắt +1]
[Mảnh kim loại +1]
[Bó củi cao cấp +1]
[Quặng đồng +1]
Lê Mộng lẩm bẩm: “G.i.ế.c xúc tu cũng rơi  vật liệu nâng cấp ?”
Thích Dung   đầu ,  đối phó với đám sương mù  giải thích cho cô: “ , những vật liệu  đợi khi cuộc thi kết thúc đều  thể mang về.”
“Vậy nếu mấy ngày  chăm chỉ diệt quái thì  thể tích trữ   ít vật liệu .”
“Chính xác là như , cho nên nhất định  mang theo vũ khí, nếu  tham gia cuộc thi  chỉ nguy hiểm mà còn chẳng vớt vát  chút lợi lộc nào.”
Lê Mộng lập tức nghĩ đến Hứa Chi, trong lòng  càng thêm cảm kích. Nếu    Hứa Chi, cô chỉ mang mỗi cái chảo  đến đây, chẳng  là     cách nào diệt quái để kiếm vật liệu nâng cấp  .
May mà Hứa Chi  giúp cô cải tạo cái chảo . Khi trở về, cô nhất định  cảm ơn Hứa Chi thật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-142.html.]
Lê Mộng thấy điểm của  cũng tăng lên, tuy con  ít ỏi  chẳng là gì so với điểm của Thích Dung, nhưng  còn hơn . Vận may của cô xem như  tệ,    gặp  cao thủ để dựa dẫm,   Chu Tuyết Nguyệt và Hứa Chi bây giờ   .
“Có  chơi  g.i.ế.c.” Thích Dung đột nhiên .
Lê Mộng giật : “Sao  ?”
“Xuất hiện một bảng vàng, cô nhấn  xem là .”
Bảng vàng của  gian A cũng  xuất hiện. Người chơi đầu tiên  tay g.i.ế.c   lộ diện.
Lê Mộng   thấy cái tên, mặt liền biến sắc.
Chu Tuyết Nguyệt  lên bảng vàng.
Chu Tuyết Nguyệt và cô ở cùng một  gian, vốn là một chuyện đáng mừng, nhưng     g.i.ế.c  chơi khác chứ? Chắc chắn   chuyện gì đó xảy .
Vẻ mặt Lê Mộng  hoảng hốt  lo lắng,  thể che giấu  tâm sự. Thích Dung hỏi: “Sao ? Cô quen   ?”
Lê Mộng gật đầu: “Vâng.”
“Xem  là bạn  của cô. Cô cũng thấy đấy, lên bảng vàng   chuyện  lành gì, nhưng điểm của   cũng  cao, vọt thẳng lên hạng nhất .”
“Anh  là  trai , sẽ  dễ dàng g.i.ế.c  , nhất định là  hiểu lầm gì đó.”
“Bất kể là vì lý do gì, một khi  lên bảng vàng thì sẽ  tất cả   nhắm . Đừng   khác, ngay cả  cũng  g.i.ế.c. G.i.ế.c  chơi  bảng vàng  thể nhận  500 điểm thưởng cơ mà.”
Lê Mộng đương nhiên  Thích Dung   sai, nhưng cô  thể nào dửng dưng như   chuyện gì . Bây giờ Chu Tuyết Nguyệt đang  nguy hiểm,  ở cùng  gian với , cô  nghĩ cách giúp  .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Thực lực của Chu Tuyết Nguyệt tuy  tệ, nhưng      thể một  chống  tất cả  chơi trong  bộ  gian  .
Thế nhưng, bản  Lê Mộng cũng chẳng  năng lực gì,  giúp   nhiều,  sợ  vướng chân .
Thấy Lê Mộng lo lắng, Thích Dung cũng đoán  suy nghĩ của cô.
“ thấy cô vẫn nên lo cho bản     thì hơn.” Thích Dung nhàn nhạt ."
Màn đêm dần buông, những  chơi còn loanh quanh bên hồ nước đều đồng loạt nâng cao cảnh giác. Mưa  ngớt, nhưng đó  chắc  là tin .
Bởi khi mưa tan, lũ quái vật sương mù sẽ tản  khắp chốn, chẳng còn nơi nào là an  tuyệt đối. Vì thế, dù trời  quang, cũng  một ai dám lơ là mà yên giấc.
Hầu hết  chơi đều  đầu tiên  ngủ  ngoài trời, Hứa Chi cũng  ngoại lệ.
Cô và Đặng Trường Văn  tìm  một chỗ khá lý tưởng để dựng lều tạm, cách hồ nước  xa.
Đó là một vách đá cao, bên   một sườn dốc tương đối bằng phẳng, chỉ lơ thơ vài bụi cỏ dại và đá vụn, một nơi trú ẩn cực kỳ kín đáo và thuận lợi.
Hai   đốn  ít cây, lột sạch vỏ  tìm dây mây dại bện chặt  cây  với . Họ cố định chúng  sườn dốc,  đó phủ một lớp lá dày lên ,  là một mái che đơn sơ   thành.
Hầu hết việc nặng đều do Đặng Trường Văn gánh vác. Hứa Chi thì phụ trách dọn dẹp lũ quái vật sương mù lảng vảng gần đó, thỉnh thoảng cố tình chừa  vài con yếu ớt cho   luyện tay.
Hai  phối hợp vô cùng ăn ý, nhờ  mà tối đến  thể  phiên  canh gác chứ  cần  thức trắng đêm.
Về bữa tối, Hứa Chi định bụng nhân lúc trời còn  tối hẳn, sẽ  hồ thử vận may xem  câu  vài con cá bỏ bụng .