Còn Đặng Trường Văn ở  tìm củi khô và gỗ để nhóm lửa. Đêm xuống, nhiệt độ sẽ giảm mạnh, cần  chuẩn  đủ củi lửa. Bằng , lửa mà tắt giữa đêm thì mò mẫm  tìm củi sẽ vô cùng phiền phức.
Hứa Chi bắt tay   một chiếc cần câu tạm bợ.
Cô chọn một cây trúc dài, cẩn thận mài nhẵn các đốt gồ ghề để khi cầm   xước tay. Tiếp đó, cô tìm vài sợi dây leo dai chắc, bện chúng  thành một sợi cước mảnh. Thế là xong phần cần và dây câu.
Còn về mồi câu, Hứa Chi chỉ cần đào xới một khoảnh đất ẩm ướt ven hồ là  nhanh chóng tìm  mấy con giun đất mập mạp.
Mọi thứ  sẵn sàng, Hứa Chi lăn một tảng đá lớn đến bên mép nước, ung dung  xuống và bắt đầu câu cá.
Bản  việc câu cá  khó,  điều chiếc cần câu tự chế   “cùi bắp”. Hứa Chi cảm nhận  cần câu rung lên mấy , nhưng mỗi khi giật lên, hoặc là cá  rỉa sạch mồi, hoặc là dây câu đứt phựt.
Loay hoay cả buổi mà cô vẫn  câu  con cá nào.
Chuyện  khác xa với những gì cô tưởng tượng.
Trước , cô  dùng cần câu do hệ thống cung cấp,  nào quăng câu cũng  cá dính.
Là do cần câu  ẩu quá,  do kỹ năng câu cá của   vấn đề?
Hứa Chi bắt đầu hoài nghi. Phải mà tìm  Ngôn Trầm lúc  thì   mấy,    cả kho dụng cụ, thứ gì cũng .
Cô mở bản đồ , hình như cô nhớ loáng thoáng rằng Ngôn Trầm  gửi cho  vị trí ẩn nấp của  .
Nếu họ đang ở cùng một  gian, chỉ cần tìm đến đúng nơi đó là  thể gặp    ,  ?
Có lẽ sáng mai  sẽ lên đường tới đó xem . Nếu  gặp  thì   về.
Hôm nay trời  quá muộn, đành chịu . Cô sẽ nghĩ cách khác để kiếm cá.
Hứa Chi cảm thấy,  lẽ vấn đề  ở lưỡi câu.
Chỉ dùng dây buộc giun thì cá sẽ  c.ắ.n câu, hoặc chỉ rỉa mồi  nhả  ngay.
Có lưỡi câu thì cá sẽ  tài nào thoát . Tiếp theo là  gia cố  dây câu cho thật chắc.
Cô chặt một cành cây, vót nhọn phần chạc cây thành hình chữ U,  đó xiên một con giun béo múp   mồi.
Sợi dây  khi  bện  chắc chắn hơn, cô kéo thử, cảm thấy  vững tâm.
“Thử  cuối, nếu   nữa thì đành đan lưới xuống bắt .”
Hồ nước  trông  sạch,   cá tung tăng, chắc hẳn   nguy hiểm gì. Kỹ năng bơi lội của cô cũng  tệ,  thể xuống nước xem xét tình hình.
Chỉ là việc đan lưới đ.á.n.h cá khá lằng nhằng,  tìm  nhiều dây leo  tỉ mẩn đan , ít nhất cũng mất hai tiếng đồng hồ. Nếu  câu  cá, lát nữa cô   gặm rau qua bữa.
Hứa Chi và Đặng Trường Văn  tốn  ít sức lực để dựng chỗ ở,   chút thịt cá nào lót  thì  thể no bụng .
Ăn no mới  sức  việc,   sức thì cũng chẳng diệt nổi quái vật.
Vậy nên   mà  ,  lẽ nửa đêm cô  mò  đây thả lưới thật.
Hứa Chi thả dây câu xuống nước, đôi mắt chăm chú dõi theo mặt hồ tĩnh lặng.
“Cá ơi là cá, ngoan ngoãn lên đây nào.”
Cô  dứt lời thì  thấy tiếng bước chân sột soạt phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-143.html.]
Hứa Chi vội buông cần câu, bàn tay siết chặt lấy Thanh Hàn Kiếm.
Cô  đầu  , thoáng thấy một bóng  lén lút ở gần đó.
Bóng   chỉ lóe lên một cái  biến mất  trong rừng cây, Hứa Chi còn  kịp  rõ mặt.
Cô khẽ nhíu mày,   kẻ đó chỉ  đến hồ tìm tài nguyên,  là đang nhắm  .
Dù là gì  nữa, cô cũng  cẩn thận hơn.
Bởi vì  bảng xếp hạng   xuất hiện một cái tên mới.
Mặc dù  một buổi chiều nỗ lực, điểm của Hứa Chi  lên tới 400, nhưng cô vẫn chỉ đang ở vị trí thứ tư.
Hạng nhất là Nghiêm Từ, hạng nhì là Đồng Hạo Thương, còn hạng ba là một  chơi  mới xuất hiện  bảng vàng.
Hắn   vượt mặt Hứa Chi, chiếm giữ vị trí thứ ba với 426 điểm, một cách biệt  lớn.
Việc Hứa Chi  vượt qua    đơn giản, nhưng  cần thiết. Cây cao đón gió lớn, cứ để   ở vị trí thứ ba cũng . Ba vị trí đầu tiên  màu sắc khác biệt, cỡ chữ cũng  in đậm và phóng to hơn hẳn.
Hứa Chi cảm thấy vị trí thứ tư của  tuy cũng gây chú ý, nhưng  đến mức quá nổi bật.
Trước đó, Vương Dũng Thắng gần như  tăng thêm điểm nào. Hứa Chi đoán  sai,    trốn   đó .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Một kẻ nhát gan như ,  lẽ ngay từ đầu    chẳng hề nghĩ đến sự tồn tại của cái bảng xếp hạng .
Đột nhiên, phao câu lún sâu xuống mặt nước.
Cá c.ắ.n câu !
Hứa Chi vội vàng giữ chặt cần câu,  dám dùng sức quá mạnh vì sợ  đứt dây. Cô nhẹ nhàng dìu dắt, từ từ kéo con cá  bờ.
Cô  lo lắng  đề phòng, sợ    công cốc.
May mắn , thần may mắn vẫn mỉm  với cô.
Lần  cá  những  thoát, mà còn là một con  lớn.
Thu hoạch  một con cá trích đang giãy đành đạch, Hứa Chi tìm một sợi dây mây, xỏ qua mang cá, thắt nút   buộc  một cành cây.
Nếu  thành công,  thì cứ tiếp tục thôi.
Một con cá là đủ ăn, nhưng nếu kiếm thêm chút nữa thì sẽ no bụng hơn,   thể để dành cho bữa sáng mai. Bằng , sáng mai  chẳng  ăn gì.
Hứa Chi  theo cách cũ, chẳng mấy chốc  câu  thêm một con cá nữa.
Đây là một con cá nheo nặng  một ký.
Tuyệt vời!
Hứa Chi càng câu càng hăng.
Cô thầm nghĩ, câu thêm một con nữa  sẽ về.
Nghĩ , cô quyết định đổi mồi câu, dứt khoát cắt một miếng thịt nhỏ từ con cá trích để  mồi.
Phải  mồi ngon mới dụ  cá lớn.