Tuy nhiên, để tránh chính  cũng  tìm  đường về, Hứa Chi  tạo vài ký hiệu ở gần đó.
Lúc  tìm Hứa Chi  đó, Đặng Trường Văn cũng  tự  một cây đuốc theo cách của cô, trông cũng  hình  dạng. Hai  cùng  săn quái,  vặn mỗi  một cây.
Hứa Chi nghĩ, nếu chỗ lúc nãy  thể gặp  hai con quái vật,  cứ  theo hướng đó. Lũ quái tụ tập ở  đều  lý do của nó, bên đó chắc chắn  chỉ  hai con.
Lúc   hơn tám giờ tối, đêm đen gió lạnh, khu rừng âm u tĩnh mịch. Đặng Trường Văn căng thẳng tột độ  suốt đường .
Thính giác của   quá , nên chỉ một tiếng động nhỏ cũng đủ    giật nảy .
Mỗi  Đặng Trường Văn hét lên, Hứa Chi   dọa cho tim đập thình thịch, tay nắm chặt thanh kiếm đến mức lòng bàn tay rịn mồ hôi.
“Anh  thể đừng dễ giật  như   ?”
“ cũng   , tại ở đây tối quá.  cứ  cảm giác mấy cái xúc tu sẽ thò  bất cứ lúc nào. Với  chẳng  lúc nãy cô  hai    xúc tu đ.â.m xuyên  mà c.h.ế.t ? Lỡ  phản ứng chậm một giây là cũng  đời nhà ma .”
Tuy   cường điệu, nhưng lo lắng của Đặng Trường Văn cũng     lý.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hứa Chi nhanh nhẹn hơn  , né tránh đương nhiên cũng  hơn. Nếu thực sự  xúc tu tấn công, cô  chắc  lo  cho cả Đặng Trường Văn.
“Được ,    nhỏ tiếng một chút.”
Đặng Trường Văn gật đầu lia lịa.
Chưa  hai giây,    hét lên: “Có cái gì đó đang đến!”
Hứa Chi   sự sợ hãi thật sự trong giọng  ,   chắc   đùa.
Cô nín thở, tập trung quan sát bốn phía: “Nghe  là từ  tới ?”
Đặng Trường Văn lắp bắp: “Sau...  lưng !”
Anh   dứt lời, một chiếc xúc tu  lao tới. Mép của nó sắc lẻm như một lưỡi dao, nhắm thẳng  cổ Đặng Trường Văn.
Hứa Chi hét lên: “Nằm xuống!”
Nghe lệnh, Đặng Trường Văn phản xạ gần như ngay lập tức, bổ nhào về phía . Cùng lúc đó, Hứa Chi vung kiếm c.h.é.m đứt phựt chiếc xúc tu. Dịch đen b.ắ.n tung tóe lên quần áo Đặng Trường Văn, suýt chút nữa  cháy thủng một mảng,    sợ đến mức hét lên thất thanh.
Hứa Chi vội dùng đuốc soi chiếc xúc tu  chặt đứt  mặt đất,  đ.â.m thêm hai nhát, biến nó thành một làn sương mờ ảo  tan biến.
Đặng Trường Văn la lớn: “Sau lưng cô kìa!”
Anh  giơ đuốc chạy vội đến bên Hứa Chi, giúp cô soi rọi xung quanh.
Cả hai đồng thời hít một  khí lạnh.
“Trời đất ơi,   lắm quái thế !”
Ước chừng  bảy, tám con, tất cả đều ẩn   cây hoặc   cây, một con thì đang  rạp  mặt đất. Xúc tu của chúng con nào con nấy đều khác ,  con mảnh dài,  con bé tí,   con dị dạng vặn vẹo.
Tóm , con nào trông cũng thật kinh tởm.
Tim Đặng Trường Văn đập thình thịch,       ích, nếu  sẽ trở thành gánh nặng cho Hứa Chi.
Vẻ mặt Hứa Chi cũng đanh ,  ngờ  xuất hiện nhiều quái vật như  cùng một lúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-149.html.]
Cô hít một  thật sâu: “Đặng Trường Văn,    đây. Lát nữa, hoặc là  tìm một chỗ trốn , hoặc là giúp  phá hủy tất cả những xúc tu mà  c.h.é.m đứt. Chỉ cần xúc tu tan biến, lũ quái vật sẽ  thể mọc  cái mới ngay lập tức.”
Đặng Trường Văn mồ hôi nhễ nhại, vội vàng gật đầu.
Sự chú ý của Hứa Chi đều dồn  lũ quái vật nên  hề   . Đợi một lúc  thấy   trả lời, cô hỏi : “Nghe rõ ?”
“Rõ !”
“Vậy thì bắt đầu!” Hứa Chi  nhanh như gió, và động tác của cô còn nhanh hơn.
Đặng Trường Văn còn   rõ cô  gì   thấy tiếng “xoẹt xoẹt xoẹt”, Hứa Chi  c.h.é.m bay ba cái xúc tu.
“Còn  mau lên!”
Đặng Trường Văn vội vàng dùng vũ khí trong tay nhắm  mấy cái xúc tu  mặt đất mà đập tới tấp.
Chuyện liên quan đến cái mạng nhỏ của ,    dám lơ là, tập trung cao độ nên  khá . Mỗi chiếc xúc tu rơi xuống đất đều    c.h.é.m thành sương mù.
Anh  thở phào một , định vác thanh đại đao nặng trịch lên vai thì đúng lúc một chiếc xúc tu nhắm  cổ  lao tới. Nó va  lưỡi đao   c.h.é.m đứt, rơi trúng gót chân Đặng Trường Văn.
Anh  hoảng hồn, dùng đuốc soi xuống, mặt tái mét.
“Sao còn sót một cái thế ?”
Anh  kinh hãi c.h.é.m nát chiếc xúc tu.
Bên , Hứa Chi cũng  xử lý xong ba con quái vật.
“Con  để cho .” Hứa Chi chỉ  một con quái vật sương mù nhỏ.
Đặng Trường Văn đoán Hứa Chi  chia điểm cho , thầm thở dài: “Kiếm mấy điểm  đúng là  dễ dàng chút nào.”
Hai giờ .
Hứa Chi và Đặng Trường Văn  tiêu diệt tổng cộng mười hai con quái vật sương mù.
Hứa Chi hạ gục chín con, Đặng Trường Văn hôi của  ba con.
Cả hai đều kiếm  kha khá điểm.
Không thể  ,  săn ban đêm hiệu quả hơn ban ngày  nhiều.
Có thêm 450 điểm, Hứa Chi lập tức vọt lên vị trí thứ hai.
Cô  vượt qua Đồng Hạo Thương, nhưng vẫn kém Nghiêm Từ 300 điểm.
Điều  chứng tỏ, Nghiêm Từ cũng đang điên cuồng săn quái, ngay cả ban đêm cũng  hề nghỉ ngơi.
“Đi thôi, về thôi.”
Đặng Trường Văn sắp  đến nơi. Cuối cùng cũng   săn nữa,      về từ lâu lắm .
Anh  đáng thương : “Được , chúng   mau thôi.”
Quần áo   rách bươm,  bộ là do dịch đen của lũ quái vật b.ắ.n . Anh  né  kịp, quần áo  ăn mòn hết cả. Nhìn sang Hứa Chi, quần áo cô vẫn lành lặn, chỉ  rách một lỗ nhỏ,  giống  , chẳng khác nào đang mặc một cái giẻ rách  .