Ngôn Trầm chìm  suy tư.
“Thôi, nghĩ   thì cứ từ từ mà nghĩ, tương lai còn dài.”
Ngôn Trầm khẽ gật đầu: “Ừm.”
Hứa Chi vỗ vỗ cánh tay : “Anh lật cá , sắp cháy  kìa.”
Ngôn Trầm lật hai con cá, chỉ thấy lớp da cá   nướng vàng ruộm, giòn tan, tỏa  mùi thơm nức mũi.
“À đúng ,     thể dùng sàn giao dịch ? Sao   tự   bắt cá, trực tiếp tìm  đổi  kênh trò chuyện    hơn ?”
Ngôn Trầm liếc  cô một cái: “Bên khu rừng rậm xảy  chuyện .”
Hứa Chi  sớm đoán  khu vực đó sẽ  yên bình.
“Chuyện gì ?”
Ngôn Trầm đáp: “Quái vật quá nhiều.   những  chơi khác , bên ngoài nơi ẩn nấp  là quái vật, hôm nay chẳng mấy ai dám  ngoài. Đồ ăn  bắt đầu tăng giá từ tối qua, bây giờ bán đắt như vàng.”
Cũng  khác mấy so với những gì Hứa Chi  dự đoán.
“Vậy , xem  cả hai bên đều chẳng dễ chịu gì. Thế  ở đây kiếm đồ ăn mang  bán chẳng  sẽ hời to ?”
Thấy Hứa Chi lúc  vẫn còn nghĩ đến chuyện kiếm vật tư, Ngôn Trầm bật : “Ừm,  thể.”
“Cười cái gì chứ,  cũng chỉ   thôi mà.” Hứa Chi  chút ngượng ngùng.
“Lúc cô trở về cũng  cẩn thận một chút. Đến lúc đó đồ ăn đừng bán hết, giữ  cho  một ít.” Ngôn Trầm dặn dò.
“Biết ,  tự trồng rau nên  sợ thiếu đồ ăn, trong kho chứa đồ vẫn còn một ít đồ dự trữ.”
Hứa Chi đương nhiên sẽ để  cho . Khi rời , cô chỉ treo một phần lên cửa hàng, còn những thứ  đều giữ   ít.
Ngôn Trầm gật đầu, từ trong túi áo lấy  một ít bột gia vị rắc lên cá.
Đó là muối và bột ớt trộn lẫn,  hợp để nướng cá.
Ở khu vực hồ nước  gần như ngày nào cũng ăn cá, nên thỉnh thoảng Ngôn Trầm cũng tìm cách  đổi khẩu vị một chút.
Hứa Chi kinh ngạc : “Anh còn mang theo cả thứ  ?”
“Ừm, một gói nhỏ  dễ mang nên  mang theo.”
“Lần    giúp  một việc lớn,    đến giúp  xây nhà nhé? Nâng cấp nơi ẩn nấp của  lên, còn nữa…      một bản vẽ ao nhỏ , đến lúc đó   cho  một cái,   thể nuôi cá ngay cạnh nhà, tiện lợi vô cùng. Hoặc là   yêu cầu gì khác ? Dung Dịch Dinh Dưỡng Hoàng Kim  còn uống ? Chỗ  vẫn còn, cho  hết cũng .”
Ngôn Trầm : “Không cần , đến lúc đó hãy tính. Dung dịch dinh dưỡng  chắc  uống  nữa, nhưng  thể lấy hai bình cho .”
“Được!” Hứa Chi luôn cảm thấy    phiền Ngôn Trầm quá nhiều , nếu   cần gì, trong lòng cô cũng áy náy.
Lúc Vân Tư  về, cả    ướt sũng, nhưng chỉ bắt  một con cá nheo nhỏ xíu và hai cọng rau dại.
Chút thu hoạch , một    ăn còn chẳng đủ no.
Vậy mà cũng mất công  lâu như thế.
Vân Khê  đến từ sớm,  thấy chiến lợi phẩm của Vân Tư, cô nàng tỏ vẻ khinh bỉ  mặt: “Biết thế  thì   tự  tìm đồ ăn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-160.html.]
Vân Tư  đáp: “Ăn tạm .”
Vân Khê cạn lời, chỉ  trợn mắt lườm.
“Anh hong khô quần áo   .”
Vân Tư vẫn giữ bộ dạng uể oải, rũ rượi, quần áo ướt đẫm trông như thể  ngã xuống hồ.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lúc Vân Khê đến thì Đặng Trường Văn cũng  tỉnh.
Bây giờ  thấy Vân Tư,    chằm chằm hai  hồi lâu  : “Hai  trông giống  thật đấy, là sinh đôi ?”
Vân Khê đáp: “Ừm.”
“Thật luôn ,  hai  ở chung một nơi ẩn nấp  hai cái riêng? Nghe    chơi  cùng  thì dùng chung một chỗ.”
“Chúng   ở cùng .”
“Vậy hai   phân  cùng một khu cũng may mắn thật.”
Đặng Trường Văn nghĩ đến  nhà : “ là con một, nhưng cũng     em họ hàng nào trong trò chơi  , dù  cũng lâu như   mà  gặp ai.”
Đồ ăn của Vân Tư và Vân Khê quá ít, mà bên Hứa Chi cũng  nhiều nhặn gì. Hai con cá Ngôn Trầm mang về tuy  nhỏ, nhưng chia cho ba  ăn thì  đủ.
Hứa Chi  ăn no,  khi hỏi ý Ngôn Trầm, cô liền đưa phần quả dại của  cho Vân Khê.
Dù  cô cũng  ăn.
Vân Khê : “Cảm ơn, nhưng cô cứ tự ăn , lát nữa   tìm thứ khác.”
Hứa Chi xua tay: “Trời tối , khó tìm lắm, cô cầm ăn ,  chuẩn   săn quái đây.”
“Vậy  .” Vân Khê quả thật đang đói, cũng  khách sáo nữa. Không ăn no thì   sức  săn quái, với  điểm hiện tại của cô thì  thể lơ là .
Vân Tư đang ở hạng 3, rõ ràng  thể  những  chơi phía  vượt mặt bất cứ lúc nào, vị trí đang  đe dọa, nhưng    chẳng hề sốt ruột, vẫn cứ giữ bộ dạng lười biếng, mệt mỏi, như thể  thể lăn  ngủ bất cứ lúc nào.
Vân Khê  bộ dạng đó của   mà sốt ruột .
“Anh còn  mau ăn cá    săn quái với !”
Vân Tư đáp: “  mệt quá,  ngủ, để mai  tính.”
Vân Khê gắt lên: “Bớt  nhảm , ăn nhanh   với !”
Đặng Trường Văn  bên cạnh xem kịch mà  khoái trá.
Anh   thương nặng,   săn quái cũng  , mà thực    cũng chẳng  , vết thương ngược  cho   một cái cớ  hảo để  yên hưởng thụ.
Nhìn Vân Tư  Vân Khê lôi  đ.á.n.h quái,    khỏi cảm khái, vận may của  kể  cũng  tệ.
Đại nạn  c.h.ế.t,  theo Hứa Chi   cũng  ăn.
Hứa Chi  đủ lợi hại ,   từ   lòi  một đại lão nữa, bao luôn cả việc nhóm lửa nấu cơm. Hiện tại   đúng là một kẻ ăn    hạnh phúc.
Cả cái game  ai là  sung sướng nhất,    , nhưng   đó chính là  đây, Đặng Trường Văn.