Cô thường dùng Thanh Hàn Kiếm ở khu vực rong biển, nhưng khi đến khu vực rạn san hô thì nó  khá bất tiện, chỉ  thể rút Bào Y Săn Đao . Lý do là vì lũ cá biến dị  đều ẩn  trong các kẽ đá, trường kiếm chẳng tài nào đ.â.m tới, ngược , d.a.o găm  hữu dụng hơn nhiều.
Hứa Chi thầm nghĩ, xem    tìm cách rèn thêm một con d.a.o găm cấp Tím nữa.
Con d.a.o găm   to, mà vũ khí thì  bao giờ là thừa, huống hồ Hứa Chi còn  thể tự  chế tạo.
Ở một nơi như thế , s.ú.n.g b.ắ.n cá cũng  hữu dụng, chỉ cần nhắm mục tiêu  b.ắ.n thẳng, dù con mồi trốn trong kẽ đá vẫn  thể b.ắ.n trúng. Tuy nhiên, Hứa Chi thử vài  thì thấy mũi lao thông thường  thể đ.â.m xuyên qua  thể lũ cá biến dị, chỉ hiệu quả với cá thường.
Đặc biệt là cá chình biến dị, cô dùng s.ú.n.g b.ắ.n cá b.ắ.n mấy  mà chỉ  rách da nó chứ  thể xuyên qua  lớp hộp sọ cứng rắn.
Hứa Chi quyết định  khi trở về sẽ nâng cấp mũi lao, đổi sang vật liệu thép cứng hơn và mài cho thật sắc bén.
Quái vật tăng lên, các điểm kho báu cũng xuất hiện nhiều hơn.
Hứa Chi tìm  vài điểm kho báu, nhưng cô  rõ liệu các điểm   đáy biển  thể đào thông đến Động Kho Báu  .
Vì , Hứa Chi chỉ tập trung đào ở một điểm duy nhất.
Mặc dù  bốn  đào, vật phẩm nhận   còn ngon như lúc đầu, Hứa Chi vẫn quyết định kiên trì đào một chỗ, đào  mười đến hai mươi   tính tiếp.
Điểm thể lực sắp cạn kiệt, Hứa Chi mới chuẩn   về nơi trú ẩn.
Nhìn chung, chuyến  biển hôm nay thu hoạch cũng  tồi.
[Rong biển] x12, [Hạt Cát] x39, [Đá] x65, [Gỗ] x85, [Thịt Cua] x14, [Thịt Cá Chình] x8, [Bạch Tuộc] x4, [Nền] x20, [Rương Vật Tư Lam] x1, [Rương Vật Tư Đỏ] x1, [Linh Kiện Thần Bí] x2, [Quặng Đồng] x1, [Mù tạt] x1, [Công Thức Thuốc Kháng Viêm] x1.
Trong  đó, thứ khiến Hứa Chi quan tâm nhất chính là công thức t.h.u.ố.c kháng viêm.
[Thuốc Kháng Viêm: Có tác dụng kháng nhiễm trùng, giảm đau, chống dị ứng và thúc đẩy vết thương mau lành].
[Nguyên liệu cần thiết: Cây quất, da thằn lằn. Yêu cầu chế tạo tại Bàn Luyện Dược].
Hứa Chi  liếc qua danh sách nguyên liệu  thấy   đủ cả.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cây quất thì Hứa Chi  thu thập  từ các ao hồ trong mùa sương mù, hơn nữa cô còn mang về trồng một ít.
Còn da thằn lằn thì cô  lấy  từ Đảo Lợn.
Vậy là khi về đến nơi, cô  thể bắt tay  bào chế một ít t.h.u.ố.c kháng viêm ngay.
Không ít  chơi  kênh trò chuyện đang cầu xin thuốc, tất cả đều là do hôm nay  cá biến dị c.ắ.n  thương.
Cây quất cô   nhiều, nhưng da thằn lằn chỉ  vài phần. Cô định về xem thử một phần da thằn lằn  thể   bao nhiêu viên thuốc.
Về đến nơi trú ẩn, Hứa Chi  một bộ quần áo sạch sẽ. Vừa đúng giờ cơm trưa, cô cần lót  chút gì đó  mới bắt đầu  việc.
Hôm nay công việc khá nặng nề, ngoài trồng trọt và rèn vũ khí, cô còn  thêm một việc là luyện dược.
Vì  tiêu hao quá nhiều thể lực  đáy biển, Hứa Chi  ăn một bữa thật thịnh soạn  buổi trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-220.html.]
Giữa trưa ,   Lê Mộng  ăn cơm .
Hứa Chi nhắn tin cho Lê Mộng, chia cho cô bạn một ít thịt cua và thịt cá chình mà   kiếm .
“Mộng Mộng,  ăn cơm ? Đây là nguyên liệu tớ kiếm  hôm nay. Nếu  đang nấu cơm thì giúp tớ nướng một ít nhé?”
Hứa Chi cực kỳ thích ăn cá chình. Thực , món  hợp nhất là ăn với cơm trắng; thịt cá chình mềm ngọt tan trong miệng, trộn với cơm ăn thì đúng là tuyệt hảo, cô  thể ăn hết cả một bát lớn.
“Được chứ, tớ cũng  xong việc, đang hầm nồi canh xương,  bỏ thêm chút rong biển, sắp xong . Cây d.a.o phay  đưa tớ dùng  lắm, c.h.é.m xương một nhát đứt lìa, hôm nay tớ dùng sướng tay cực kỳ.”
Lê Mộng ngày càng  chuyện với Hứa Chi nhiều hơn.
Gần đây cô nàng  vui vẻ, mỗi ngày ngoài việc lặn biển tìm kho báu, cô còn  thêm đồ ăn để đổi lấy vật tư, nhờ  mà cuộc sống cũng khấm khá hơn.  gần đây cô đang học võ với Thích Dung, học phí chính là cung cấp cho Thích Dung một bữa ăn mỗi ngày.
Vốn dĩ chỉ là bữa tối, nhưng nếu buổi trưa cô  nhiều món, cũng sẽ gửi cho   một ít.
Ví dụ như nồi canh xương lớn cô  hầm xong là định chia cho Hứa Chi, Chu Tuyết Nguyệt và Thích Dung.
“Vậy thì  .”
Thấy Lê Mộng thích món đồ  , Hứa Chi cũng vui lây.
“Ha ha,  . Lát nữa tớ sẽ  cho  một cái  hơn, giờ tớ  vật liệu xịn hơn ,  thể nâng cấp một chút.”
“Vậy vất vả cho  nhé. Tớ  nướng cá chình cho  đây. Canh xương hầm rong biển xong , tớ gửi  một phần ,  nếm thử xem .”
Hứa Chi lập tức nhận  một phần canh rong biển đựng trong một cái chậu lớn.
Đó là cái chậu đựng canh đặc chế của Lê Mộng,  thể chứa   nhiều. Đôi khi nấu quá tay, cô  dùng nó để đựng.
Một chậu   thể uống mấy ngày liền.
Để trong ba lô cũng  sợ hỏng.
Chủ yếu là món canh  hầm một  tốn khá nhiều thời gian, nên cô dứt khoát hầm thật nhiều để đỡ tốn công  .
Hứa Chi: “Cái  cũng nhiều quá .”
“Uống từ từ thôi, món   thể tăng điểm thể lực một cách chậm rãi. Hiệu quả  nhanh nhưng nếu thể lực tiêu hao quá nhiều, uống một chén sẽ thấy dễ chịu hơn hẳn.”
Đây là món Lê Mộng  dồn hết tâm huyết để , uống một chén  tỉ lệ tăng 2 đến 3 điểm thể lực, giúp giảm bớt mệt mỏi.
Hứa Chi kinh ngạc thán phục,  ngờ kỹ năng nấu nướng của Lê Mộng   hiệu quả đặc biệt như .
Thế  thì bá đạo quá .
Cô  từ  nước lên, điểm thể lực chỉ còn vỏn vẹn 5 điểm. Dù vẫn  thể miễn cưỡng  việc, nhưng thực   mệt. Cô vội múc một chén , uống một  cạn sạch. Chén canh nóng hổi  bụng, cả  ấm áp hẳn lên. Đợi vài phút, điểm thể lực quả nhiên tăng thêm 3 điểm.
“Thật sảng khoái!”
Lúc  cô mới cảm thấy   chút sức lực.