Đã trở về,  cô  thể lãng phí kỹ năng Túi thần kỳ.
Hoa táo, Đâu Lan sẽ thích chứ?
Cũng là hoa, mà cái   màu hồng. Hứa Chi cố ý chọn hoa táo chính là vì Đâu Lan thích màu hồng.
Hứa Chi dứt khoát lấy  hỏi Đâu Lan: “Lan Bảo, cái  con thích ? Bỏ  túi của con  ?”
Đâu Lan đáp: “Thật là  mắt,  thể ạ, nhưng nó dường như  yếu ớt,  thể sẽ  Lan Bảo hấp thụ đó ạ.”
Hứa Chi nghĩ: “Cũng đúng,  đây đều đặt những vật tương đối cứng, hoa táo  quả thật quá mỏng manh, hơn nữa chỉ  một bông,  là đổi vật khác thì hơn.”
Hứa Chi  bắt đầu đau đầu.
Hay là, đặt một viên hồng ngọc ?
Tuy   màu hồng phấn, nhưng dù  cũng là màu hồng, hơn nữa là đá quý, chắc chắn  dễ dàng  hòa tan. Vừa vặn cô còn thừa 2 viên hồng ngọc,  đó  dùng nó để  vật trang trí vũ khí. Đặt một viên , dù   gì  đổi, hoặc là  hòa tan hư hỏng, cô vẫn còn thừa một viên.
Hứa Chi chạy đến phòng  việc, mở ngăn kéo chuyên đựng khoáng thạch quý hiếm, lấy  viên hồng ngọc.
“Lan Bảo,  con xem cái , con thích ?”
Trước đó khi cần dùng Túi thần kỳ, Lan Bảo đều đang ngủ. Lần  bắt gặp cô bé tỉnh táo, Hứa Chi cần  hỏi cho rõ ràng  mới đặt ."
"Triệu Mộng Lâm  thu hoạch xong lứa cà tím và bí đỏ mà cô chăm bẵm mấy ngày nay.
 là một vụ mùa bội thu, những quả cà tím thì căng tròn bóng lưỡng, còn bí đỏ thì to sụ, cầm nặng trịch cả tay. Trông chúng khác một trời một vực với mấy loại bí mini  bí hạt dẻ cô vẫn thường mua ngoài siêu thị.
Thu dọn vườn tược xong xuôi, Triệu Mộng Lâm gieo thêm vài hạt bông cải xanh.
“Bí đỏ to vật vã thế , bảo  trồng mãi mới  hái. Một quả chắc ăn cả tuần  hết. Hay là  chia cho bạn bè một ít, còn  thì đem bán nhỉ?”
Nghĩ là , cô ôm hai quả bí  bếp bổ , giữ  hơn nửa quả cho , phần còn  thì cắt thành hai mươi miếng đều tăm tắp. Cô gửi tặng mỗi  bạn  một phần,  dư liền đăng bán  Sàn giao dịch.
Bạn bè nhận  quà ai nấy đều rối rít cảm ơn,   còn gửi  cho cô vài món đồ đáp lễ. Triệu Mộng Lâm trả lời từng  một,  đó tiện tay lướt xem hòm thư từ  lạ.
Dạo    nhiều tin nhắn rác nên cô nhanh chóng trông thấy tin nhắn từ Hứa Chi.
Thấy cái tên , cô mới sực nhớ : “Ơ, viên Pha Lê Tím  treo bán   ?”
Đắt thế mà cũng   mua ?
Cô tò mò   tên  mua,  ngờ  chính là Hứa Chi, cao thủ top 1 của khu 10.
Triệu Mộng Lâm chỉ  đúng một viên Pha Lê Tím. Dù chú thích ghi đây là nguyên liệu chế tạo Bệ Phù Phép, nhưng cô  chẳng  kỹ năng ma pháp nào, trong khi đó  đang thiếu Đá Năng Lượng để dùng. Thế là cô bèn treo nó lên bán. Vì là hàng hiếm nên cô cũng  tiếc, bèn hét một cái giá  trời, treo cả ngày chẳng ai thèm hỏi. Tưởng ế chỏng chơ , ai dè   Hứa Chi mua mất.
Triệu Mộng Lâm nhắn : “Chào bạn. Mình chỉ  đúng một viên Pha Lê Tím thôi,  còn viên nào khác.”
Triệu Mộng Lâm là một  chơi hệ “thảnh thơi”,  mặn mà gì với chuyện tranh đấu thứ hạng. Cô là  hướng nội, từ đầu đến cuối vẫn luôn coi đây là một game offline để giải trí, chỉ đắm chìm trong niềm vui trồng trọt và săn tìm kho báu. Kênh thế giới tuy cô vẫn xem, nhưng chẳng bao giờ chủ động bắt chuyện với ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-239.html.]
Mãi cho đến khi sự kiện Thủy Giới bắt đầu.
Cô   bơi, nhưng việc săn kho báu  yêu cầu  lặn xuống đáy nước. Thế nên cô đành  lên kênh thế giới tìm  trao đổi sách kỹ năng bơi lội.
Sách kỹ năng bơi lội là một vật phẩm cực kỳ khan hiếm. Ở Thủy Giới,   bơi chẳng khác nào  chờ c.h.ế.t.
Triệu Mộng Lâm đành chủ động nhắn tin tìm  trao đổi. May mắn là vận may của cô khá , tìm  một  chơi đào  hẳn hai cuốn sách kỹ năng bơi.
Cô dùng một bản vẽ vũ khí cấp đỏ để đổi lấy sách kỹ năng, từ đó bắt đầu hành trình khám phá đáy biển của .
Cũng từ dạo , cô bắt đầu để ý hơn đến những tin tức  kênh trò chuyện.
Thấy  một  chơi cũng   bơi như , cô mủi lòng nên  tặng đối phương một bát canh rong biển.
Ai ngờ, hành động đó  khiến vô   nhắn tin cho cô để xin xỏ đồ ăn thức uống.
Triệu Mộng Lâm yêu cầu đối phương gửi ảnh và video chứng minh  cảnh khó khăn thật sự thì mới giúp. Cô nhanh chóng nhận   một vài  thực sự xui xẻo và đáng thương,  thể giúp một tay.  phần lớn còn  chỉ thấy cô dễ  chuyện nên tìm cách lợi dụng, chứ họ    thiếu thốn gì, chỉ   cho .
Hơn nữa, ngay cả những    cảnh đáng thương thật,  khi  giúp đỡ cũng trở nên tham lam vô độ, ngày nào cũng nhắn tin xin ăn xin uống.
Trong khả năng của , cô  thể giúp vài , nhưng cô  ngốc.
Mấy hôm , Triệu Mộng Lâm quen  Bạch Vựng nhờ trao đổi đá dịch chuyển đến đảo nhỏ.
Bạch Vựng   với cô một câu: “Hiền quá dễ  bắt nạt, ngựa  thường    cưỡi”, khuyên cô đừng  dễ dàng mủi lòng thương  khác.
Đây là một trò chơi sinh tồn, việc tự  mạnh lên mới là quan trọng nhất.
Cô   kẻ mạnh, đừng thấy   chút đồ,  thiếu cái ăn liền tỏ   bụng ban phát khắp nơi.
Triệu Mộng Lâm như  Bạch Vựng thức tỉnh. Từ đó về , cô  còn dễ dàng  tay giúp đỡ nữa.
Quả nhiên, từ khi cô  còn gửi đồ ăn, những kẻ  đây luôn ngọt nhạt nịnh bợ cô  lặn mất tăm hơn phân nửa.
Chỉ còn  hai   ơn, tìm  đồ  sẽ gửi cho cô. Triệu Mộng Lâm  kết bạn với họ.
Ví dụ như sáng nay, cô  nhận  hạt giống bông cải xanh do một  bạn tặng.
Triệu Mộng Lâm còn khoe với Bạch Vựng: “Người  vẫn  báo đáp mà.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Kết quả là Bạch Vựng phán một câu xanh rờn: “Chẳng  vì thấy cô  đất trồng trọt ? Đưa hạt giống cho cô, đợi cô trồng  thành quả    chia phần, tính toán cả đấy.”
Triệu Mộng Lâm phản bác: “Không thể   ,  nghĩ  khác  quá .”
Bạch Vựng đáp: “Tùy cô thôi, miễn là   cô bớt    là .”
Bản  Bạch Vựng chẳng    lành gì, nhưng  thấy kiểu  ngây thơ trong sáng như Triệu Mộng Lâm,     nhịn  mà  mắng cho cô tỉnh .