Nguyên liệu chế tạo cũng  nhiều. Vải  dệt cô  sẵn, còn bông thì  thể lên trung tâm giao dịch để đổi.
Cách  trông cũng đơn giản.
Hứa Chi mở trung tâm giao dịch, tìm kiếm một lát là thấy   bán bông.
 vải  dệt  khá đắt. Một quặng sắt  thể đổi  năm miếng bông, nhưng chỉ đổi  hai miếng vải  dệt.
May mà một chiếc khẩu trang bé tí cũng  tốn nhiều nguyên liệu.
Cứ  thử một cái xem  .
Món  mang  bán đổi lấy quặng sắt chắc chắn sẽ   mua.
Hứa Chi tìm thử,  trung tâm giao dịch  hề  khẩu trang N95, chỉ  khẩu trang y tế và khẩu trang vải thông thường.
Một chiếc khẩu trang y tế   giá 3 quặng sắt.
Mà  bán  là cửa hàng của hệ thống.
Hứa Chi thầm nhủ, nếu tính theo giá cả ngoài đời thực thì khẩu trang N95  đắt hơn khẩu trang y tế vài .
Mình nên định giá bao nhiêu đây?
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Sáu quặng sắt? Liệu  đắt quá  nhỉ?
 “vật hiếm thì quý”,  tranh thủ lúc   ai  để bán giá cao một chút. Chờ đến khi   nhà nhà đều chế tạo  thì còn lâu mới bán  giá .
Vừa  lúc đó, một chiếc bếp lò    xong.
Hứa Chi dùng một quặng sắt đổi lấy năm miếng bông và hai miếng vải  dệt  trung tâm giao dịch,  đó học bản vẽ, đặt nguyên liệu lên bàn và bắt đầu chế tạo.
Thời gian chế tạo chỉ mất 5 phút, còn nhanh hơn cả  bếp lò.
Cô giữ  một cái để phòng , bốn cái còn  thì treo lên bán thử xem .
Hứa Chi nghĩ, nếu thật sự  ai mua thì  giảm giá  cũng .
Phải kiếm thêm ít quặng sắt để nhanh chóng lên cấp 4.
Dù  bây giờ phần thưởng cho  thăng cấp đầu tiên cũng  còn nữa, cấp 4 và cấp 5 đều    đạt  .
Làm xong bếp lò và khẩu trang, Hứa Chi  đồng hồ,  hơn bốn giờ chiều. Cô vội vàng đăng ký mở cửa hàng, đồng thời chọn ẩn danh tính chủ tiệm để đảm bảo an . Như ,  mua chỉ  thể mua hàng chứ  thể nhắn tin  xem thông tin của cô.
Hệ thống yêu cầu đặt tên cho cửa hàng.
Nếu , tên mặc định sẽ là “Cửa Hàng Của Hứa Chi”.
Hứa Chi suy nghĩ một lát  gõ tên mới.
[Tiệm Nhỏ Chi Sĩ].
Sau khi tạo thành công, cửa hàng  niêm yết ít nhất hai món hàng.
Hứa Chi chọn vài món trong ba lô để đăng bán: Khẩu trang N95 x4, Bếp lò x18.
Xong xuôi  việc, Hứa Chi định chợp mắt một lát.
Nếu  thể ngủ  một tiếng, hồi phục thêm chục điểm thể lực cũng ,  thể tranh thủ  đào kho báu thêm một chuyến nữa  khi trời tối.
 cô  sợ  ngủ quên nên trong lòng cứ canh cánh  yên. Cuối cùng, cô quyết định lướt kênh trò chuyện một lúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-28.html.]
Vừa  khu vực chính, cô  thấy vô  thông tin hữu ích hiện lên.
“Hôm nay sương mù dày đặc thật.  đang đào kho báu thì đột nhiên nó ập đến,  cẩn thận hít  một ít . Giờ    đây?  thấy  trúng độc ,  c.h.ế.t ?”
“C.h.ế.t ngay thì  . Phải uống t.h.u.ố.c giải độc. Không uống thì sẽ  dính trạng thái  mãi đấy.”
“May mà   đeo khẩu trang y tế! Phải công nhận nó cũng  tác dụng, chặn   50% khí độc.  vẫn  thể chạy băng băng trong sương mù.”
“Thuốc giải độc đắt quá  mất! Ai mà mua nổi chứ, một viên mà tận mười lăm quặng sắt?”
“Đành chịu thôi. Thuốc giải độc cực kỳ khó kiếm. Phải dùng linh chi mới chế tạo , mà linh chi  mọc trong khu vực  khí độc,  kể còn cần bản vẽ và bàn bào chế t.h.u.ố.c nữa.”
Hứa Chi thầm nghĩ, xem  khẩu trang vẫn  tác dụng  lớn. Chắc chắn   sẽ sẵn lòng bỏ tiền  mua. Chẳng ai   trúng độc cả, mà t.h.u.ố.c giải độc thì  đắt c.ắ.t c.ổ như .
Hay là…  tăng giá lên một chút?
Hứa Chi mở giao diện cửa hàng, sửa giá khẩu trang thành 8 quặng sắt.
Bếp lò và khẩu trang vẫn  bán  cái nào.
Cô cũng  thất vọng, liền nhắm mắt , cố gắng chợp mắt một lúc.
Khi cô giật  tỉnh dậy, thời gian  trôi qua một tiếng rưỡi.
Năm rưỡi chiều, chỉ còn nửa tiếng nữa là sáu giờ. Phải nhanh chân lên thôi.
Điểm thể lực  hồi phục  15 điểm,  đủ để đào kho báu một   chạy về.
Hứa Chi mang khẩu trang   lao  ngoài. Tốc độ của cô nhanh hơn hẳn bình thường, cực kỳ hữu dụng.
Có khẩu trang, cô cũng yên tâm hơn phần nào, dù  gặp  khí độc cũng  sợ  trúng độc ngay lập tức.
Hứa Chi nghĩ đến hang kho báu bí ẩn, quyết định  đến điểm đào    đào nhiều nhất.
Theo bài đăng  diễn đàn,  đào xuyên ít nhất 20 .
Trước đây, trung bình mỗi ngày cô đào  5 . Cô  đào ở đây ba ngày,  lẽ  mất thêm một, hai ngày nữa mới  thể đào thông.
Vì chỉ  một cơ hội duy nhất nên Hứa Chi cũng chỉ đào bừa một chỗ.
Cô xúc một xẻng đầy, dùng sức đào lên một tảng đất lớn, tiện thể chất đầy một rương đất mang về.
[Bạn nhận : Rương vật tư màu trắng x1].
Lại  rương, Hứa Chi vẫn  vui. Tuy chỉ là rương trắng nhưng  nào cũng mở   vài món hữu ích.
Chỉ  điều, cô  xuống lớp đất  chân, dường như   cảm giác sắp đào thông. Cô dậm mạnh hai chân, thấy nền đất vẫn  chắc chắn.
Thôi, mang đất về .
Trên đường trở về, Hứa Chi bất chợt  thấy phía bên , cách đó  xa,  một màn sương mù bao phủ mấy cây cổ thụ, khiến nơi đó trông vô cùng kỳ bí.
Trong màn sương mờ ảo, dường như  ánh sáng vàng kim lấp lóe,     là  đồ .
Ánh sáng vàng kim mờ ảo len lỏi qua làn sương khiến tim Hứa Chi đập thình thịch. Đó chắc chắn là một món đồ quý giá. Ý nghĩ  thôi thúc cô tiến  gần, nhưng lý trí  gào thét rằng đến gần màn sương cũng đồng nghĩa với việc đối mặt với hiểm nguy.
Đây   là tự tìm đường c.h.ế.t ?
Hứa Chi  chút do dự.