Bé bò sữa chỉ mở to đôi mắt long lanh  cô,  đó  dậy,  tới dụi dụi đầu   Hứa Chi.
“Đáng yêu quá , Tiểu Điềm!” Hứa Chi cưng nựng.
Cô lấy  một nắm cỏ non sạch sẽ đút cho nó. Nó liền mở miệng, kêu một tiếng “Moo~”  nhẹ nhàng gặm lấy nắm cỏ  tay Hứa Chi, bắt đầu nhai một cách ngon lành.
Nếu   đang vội, chắc chắn cô sẽ ở  chơi với nó thêm một lúc nữa. Đây là  đầu tiên Hứa Chi nuôi bò. Một chú bò sữa sạch sẽ, đáng yêu thế  đúng là khiến    thể  yêu thương.
Sau khi ăn sáng qua quýt, Hứa Chi  một bộ đồ lặn dày hơn, chuẩn  xuống nước. Ba lô của cô chứa đủ loại vật phẩm cần thiết,   còn mang theo Tị Thủy Châu và Hải Ngữ Châu. Có Tị Thủy Châu, cô  cần mang bình dưỡng khí và máy thở nữa,    đào kho báu cũng  cần  liên tục ngoi lên mặt nước để hít thở.
Để đề phòng bất trắc, Hứa Chi cũng mang theo Thẻ Dịch Chuyển và Thẻ Chúc Phúc. Thật  cô định dùng hết Thẻ Chúc Phúc cho Ngôn Trầm, nhưng  nghĩ    Nước Hoa Ma Pháp để xóa  mùi hương, hôm nay chắc sẽ   vấn đề gì. Nếu  biến cố đột ngột xảy , dùng lúc đó cũng  muộn.
Ùm một tiếng, Hứa Chi nhảy xuống nước.
Giờ đây, cô   thể tự do bơi lội trong làn nước, cảm giác như thể   biến thành một loài cá  thể hô hấp  biển. Cảm giác  thật quá đỗi tuyệt vời. Đối với Thế Giới Nước mà , Tị Thủy Châu quả thực là một bảo vật vô giá.
Khi sắp đến gần di tích  đáy biển, cô  thấy  nhiều đàn cá nhỏ đang ríu rít bàn tán.
“Bên phía tộc Nhân Ngư hôm nay náo nhiệt thật đấy, từ đêm qua đến giờ họ cứ hát hò mãi thôi.”
“Có chuyện gì vui ? Cậu   qua xem ?”
“  dám , công chúa Nhân Ngư hung dữ lắm, lỡ gặp  lúc bà  nổi giận thì toi đời.”
“Tính tình công chúa Nhân Ngư thất thường kinh khủng, bà  mà tức giận là  hát mấy bài ca khó , khiến cho  ai sống yên  .”
“  , công chúa Nhân Ngư bắt  một con  đấy.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Nhân Ngư chứ   cá mập , họ  ăn thịt , bắt   gì?”
“Công chúa Nhân Ngư thích ,  thích cá.”
Hứa Chi  lén một lát, định  thêm nhưng đàn cá nhiều chuyện  nhanh chóng bơi  mất. Chúng bơi theo một hướng khác,  cùng đường với cô, Hứa Chi đành  một   tiếp.
Dựa theo lộ trình trong trí nhớ, cô tìm  lối  di tích. Có Tị Thủy Châu, tốc độ bơi của cô  nước nhanh hơn  nhiều, cơ thể như hòa  một với biển cả,  còn cảm giác  lực cản và mệt lử  một lúc bơi như  nữa.
Sau khi  trong di tích, Hứa Chi đặc biệt cẩn thận, cố gắng tránh chạm mặt với  cá. May mà nơi đây  dễ ẩn nấp, khắp nơi đều là những rặng tảo biển cao hơn  và những rạn san hô rậm rạp. Vừa  thấy  động tĩnh, Hứa Chi liền tìm chỗ nấp ngay.
Cô  vòng vèo một hồi lâu, cuối cùng cũng tìm  nơi ở của Ngôn Trầm. Chỉ  điều,    ở đây. Vừa lúc đó,  hai cô  cá bơi tới, Hứa Chi vội vàng nấp  một bụi cây để  lén.
“Công chúa đang nổi giận! Chúng   cần đến đó ?”
“Tên loài     lời, tối nay là   lễ cưới  mà  vẫn  chịu ăn bất cứ thứ gì,   cách nào hạ t.h.u.ố.c .”
“Vậy    bây giờ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-282.html.]
“Nữ vu  cách , công chúa bảo chúng   mời nữ vu đến ngay lập tức.”
“  dám .”
“Không    , công chúa đang nổi điên đấy, nếu   nhanh, lát nữa chúng  sẽ là  xui xẻo.”
Hứa Chi liền liên tưởng đến mấy mụ phù thủy trong truyện cổ tích, giống như mụ phù thủy biển  đưa t.h.u.ố.c cho nàng tiên cá để biến thành  . Chắc hẳn nữ vu  chính là  cung cấp loại t.h.u.ố.c  thể biến  thành cá.
Xem  cô  nhanh chóng tìm Ngôn Trầm  khi nữ vu  đến. Chỉ là hai cô  cá  cũng   Ngôn Trầm đang ở . Hứa Chi đoán  chắc hẳn đang ở cùng với công chúa Nhân Ngư.
 công chúa Nhân Ngư  ở  cơ chứ?
Hứa Chi nhớ   đường   từng  thấy một rạn san hô phát sáng từ xa, bèn quyết định  về phía đó xem .
Đợi hai cô  cá rời , Hứa Chi mới từ trong bụi tảo biển bước ,  một vòng lớn  mới đến  khu vực rạn san hô phát sáng . Thứ phát sáng là những sinh vật biển  nhỏ,   là hải huỳnh  nhỉ? Chúng bám  bề mặt san hô, tỏa  thứ ánh sáng màu lam huyền ảo và  đẽ.
Để   phát hiện, Hứa Chi luôn vô cùng cẩn trọng, cứ  thấy động tĩnh là lập tức tìm chỗ nấp. Cứ như , cô cũng mất  ít thời gian.  khi đến  nơi  , cô vẫn  tìm thấy Ngôn Trầm.
Ngược , cô thấy công chúa Nhân Ngư đang  một đám  cá vây quanh. Sở dĩ  thể nhận  đó là công chúa, vì cô  trông khác hẳn những  cá khác, mặc một bộ trang phục  từ trân châu, chiếc đuôi cũng màu vàng kim lấp lánh, mái tóc màu lam biếc, vóc dáng dường như nhỏ nhắn hơn. Cô  đang  lưng về phía Hứa Chi, nổi trận lôi đình với những  cá bên cạnh.
Giọng cô  sắc lẻm chói tai, như thể đang phát điên: “Hắn   ? Mau  gọi  tới đây!”
“Đã  gọi  ạ, ngài  chắc chắn đang  đường tới.”
Hứa Chi thầm nghĩ,  lẽ họ đang  về Ngôn Trầm?
“Đến , đến , thưa công chúa, ngài  tới .”
Hứa Chi lặng lẽ  đầu . Quả nhiên, cô thấy Ngôn Trầm từ phía xa. Thân hình  cao lớn hơn hẳn  cá nên trông  nổi bật. Hai bên là hai cô  cá da xanh, còn   ở giữa với vẻ mặt vô cảm,  rõ đang nghĩ gì.
Công chúa Nhân Ngư   , Hứa Chi cuối cùng cũng thấy  mặt mũi của cô .
Gương mặt   phần giống… hà mã, đầu to, mũi tẹt, trán ngắn, mắt và tai thì  nhỏ, nhưng miệng   rộng. Khi  thấy Ngôn Trầm, cô  toe toét , khiến cái miệng trông  càng to hơn.
Hứa Chi trưng  vẻ mặt hết sức khó tả,   giờ  Ngôn Trầm đang  cảm nghĩ gì. Có điều,  từ xa, trông  vẫn  bình tĩnh.
“Chàng  đến ,     ăn uống gì ? Có  đồ ăn  hợp khẩu vị của  ?”
Công chúa Nhân Ngư dùng giọng  dịu dàng để  chuyện với Ngôn Trầm, nhưng chất giọng của cô  vốn  kỳ quái, nên   khó chịu.
Ngôn Trầm im lặng  đáp.
Sắc mặt công chúa Nhân Ngư  đổi,  tiếp: “Chẳng  chúng     ,    phớt lờ !”
Ngôn Trầm vẫn   một lời.