“Đừng lo,   .”
Hứa Chi lắc đầu: “  lo,  chỉ thấy phần thưởng hậu hĩnh quá thôi. Giá mà     trong cuộc thì ,  cũng   hai nhiệm vụ .”
“Phần thưởng gì?” Ngôn Trầm hỏi.
Hứa Chi kể  nội dung hai nhiệm vụ cho  .
“Cô  quặng vàng và kỹ năng ma pháp ?”
“Quặng vàng thì đương nhiên là  , tác dụng lớn lắm,  đang  thiếu.” Nếu   một trăm quặng vàng, cô đúng là phát tài to. Dùng nó chế tạo vài chục cái bàn chế tác, chẳng mấy chốc là  thể xây dựng khu trú ẩn thành một hòn đảo thực thụ.
Ngôn Trầm đề nghị: “Hay là cô giả vờ tìm  , đưa  về đó lĩnh thưởng  chúng   trốn ?”
“Thôi thôi  đến mức đó,” Hứa Chi đáp, “ cũng là tội phạm truy nã mà, hai nàng Nhân Ngư  nhận   . Hơn nữa  là loại  như  ? Lỡ chúng   trốn   thì ?”
Hứa Chi thầm nghĩ,  thì  , công chúa Nhân Ngư sẽ   gì . Còn cô thì t.h.ả.m chắc,  g.i.ế.c c.h.ế.t  khi còn là may mắn, sợ là sẽ  hành hạ cho sống dở c.h.ế.t dở. Nghĩ đến thôi  thấy rợn .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Được ,   sẽ giúp cô tìm quặng vàng.” Ngôn Trầm .
“Đây là   đấy nhé.   cứu  , giờ  tính xem báo đáp  thế nào .”
Ngôn Trầm  Hứa Chi: “Cô   báo đáp thế nào?”
“Đơn giản thôi,” Hứa Chi  hì hì, “khu trú ẩn của  đang thiếu   lắm. Dù   cũng  cần  săn kho báu nữa,  là ở  chỗ  cho gà ăn, nuôi heo, chăm bò, thu hoạch nông sản, câu cá... Coi như bao ăn bao ở, đãi ngộ chắc chắn  tệ.”
Có Ngôn Trầm gia nhập,   cô sẽ  nhiều thời gian hơn để  săn báu vật và luyện võ.
Tuy nhiên, cô cũng  lo Ngôn Trầm sẽ  đồng ý. Trông   vẻ là một  yêu tự do, bắt  ở  khu trú ẩn  mấy việc lặt vặt  khác nào trói chân trói tay. Dù cô  mới cứu , nhưng lấy ơn cứu mạng  để ép    việc cho  thì cũng  quá đáng. Nếu Ngôn Trầm từ chối, cô tuyệt đối sẽ  ép buộc."
"Hứa Chi  Ngôn Trầm với ánh mắt đầy mong đợi.
Thế nhưng, Ngôn Trầm  bất ngờ hỏi một câu   khác: “Cô chắc chắn là  khi dùng lọ nước hoa , công chúa Nhân Ngư sẽ  tìm   chứ?  sợ nếu về cùng cô, sẽ gây rắc rối cho cô.”
Hứa Chi bật , thở phào nhẹ nhõm. Hóa   chỉ đang lo lắng về chuyện .
Cô đáp: “Chắc chắn là  tìm thấy , nếu  thì ả   chẳng tức đến hộc m.á.u mà treo thưởng một nhiệm vụ trị giá 100 Quặng vàng. Anh    quặng đó đủ khiến bao nhiêu  chơi phát rồ lên ?”
Cô ngẫm nghĩ một lát   thêm: “Còn chuyện liên lụy thì  đừng lo. Đã quyết định cứu  thì  chẳng sợ gì hết. Có vấn đề thì  cùng giải quyết thôi.”
Ngôn Trầm khẽ gật đầu. “Vậy chúng  về thôi.”
Hứa Chi gật đầu lia lịa, mừng rỡ đáp: “Về, về nào! Anh cứ yên tâm,  tuyệt đối sẽ  để  chịu thiệt .  sẽ nhường cả căn phòng của  cho . Mà cũng  , căn cứ của   mở rộng khá nhiều , xây thêm một phòng nữa cũng chẳng  chuyện gì to tát. Từ nay   cần  chịu cảnh màn trời chiếu đất nữa.”
Ánh mắt Ngôn Trầm dịu  trông thấy. “Ừm.”
Hứa Chi vui sướng và phấn khích tột độ.
Cô  mong  một  trợ giúp từ lâu lắm , và Ngôn Trầm chính là  cộng sự  hảo nhất.
Giờ   đồng ý về căn cứ cùng cô, đây chẳng  là ý trời ?
Hơn nữa, cũng chẳng cần  lo lắng về chuyện bất tiện, vì cô sắp nâng cấp căn cứ . Đến lúc đó, nơi  chắc chắn sẽ còn khang trang hơn nữa, thêm vài  ở cũng  thành vấn đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-285.html.]
Niềm vui  kéo dài  bao lâu thì từ phía  lưng, một tiếng hát ma mị kỳ quái vọng tới. Chắc chắn là của công chúa Nhân Ngư.
Sóng biển cũng bắt đầu dâng lên ngày một dữ dội.
Chiếc thuyền kayak   nước tràn  nhưng vẫn còn cầm cự .
Cả hai vội vàng tăng tốc,  sức chèo về phía .
Thời tiết vốn  chẳng  đẽ gì, xem  một cơn mưa lớn sắp ập đến.
Hứa Chi  ướt sũng từ đầu đến chân, nhưng cô chỉ nghĩ bụng về đến nơi sẽ  đồ .
Còn Ngôn Trầm,   ở  đáy biển lâu như , chút nước   lẽ chẳng thấm  .
Hứa Chi hỏi: “Là tiếng hát của công chúa Nhân Ngư  ?”
Ngôn Trầm đáp: “Phải.”
“Nghe  vẻ còn xa lắm.”
“Tiếng hát của ả  thể gây ảnh hưởng đến cơ thể, nhưng chỉ  tác dụng trong một phạm vi nhất định,” Ngôn Trầm giải thích.
Hứa Chi thắc mắc: “Không   chỉ  buổi tối mới hát  ? Giờ đang là ban ngày ban mặt mà.”
Xem  công chúa Nhân Ngư  tức điên lên, bất chấp ngày đêm mà dùng sóng âm tấn công khắp nơi.
Dù hiện tại  cách còn khá xa, nhưng   ả sẽ lùng sục và hát ở khắp  nơi.
Hai  về đến căn cứ  vặn lúc một giờ chiều.
Chèo thuyền một quãng đường dài, cả hai đều  đói meo.
Hứa Chi  thu  chiếc thuyền kayak,  hào hứng giới thiệu cơ ngơi của  cho Ngôn Trầm.
“Anh mau đến xem, bên  là vườn rau nhỏ của , đây là ao cá, vườn hoa,  còn  một chuồng heo và nuôi một con bò sữa nữa,” Hứa Chi hồ hởi kể. “Chờ vài ngày nữa  sẽ xây thêm ao cá và chuồng gia súc. Đi nào, chúng   trong xem.”
Cô dẫn Ngôn Trầm  nhà.
Phòng khách chất đầy máy móc chế tạo nên trông  vẻ  bừa bộn. Hứa Chi vội  nên  kịp sắp xếp, đồ đạc vứt lung tung khắp nơi,  nào ưa sạch sẽ ngăn nắp chắc chắn sẽ thấy khó chịu.
Cô  chút ngượng ngùng,  trừ: “Hơi bừa bộn một chút, lát nữa  sẽ dọn dẹp  ngay.”
Ngôn Trầm  : “Cũng  mà.”
Hứa Chi để ý nét mặt của Ngôn Trầm, phát hiện   dường như đang  vui.
“Anh  ở tầng một  tầng hai?”
“Cô ở ?”
“ ở tầng hai,  đó  còn phòng trống. Tầng một  một phòng, hiện đang để chứa ít vật phẩm.   thể cất chúng  ba lô, dọn phòng đó cho  ở.  nếu   ở  lầu,   thể chuyển khu  việc xuống tầng một.”