Phía  rừng đước   là rừng dâu da mà là một bãi cỏ xanh mướt. Cả bãi cỏ mọc chi chít những loài cây kỳ lạ. Từng chiếc lá lấp lánh phát  ánh sáng dìu dịu, khẽ lay động  màn mưa bụi.
Hứa Chi thấy tất cả những loài thực vật  đều  thể thu thập, phần lớn  là phẩm chất Lam, liền vui vẻ chạy tới.
Cô cứ nghĩ đây chắc là một vài loại cây dùng để giám định hoặc  thuốc.
Không ngờ kết quả  còn bất ngờ hơn.
Tất cả đều là thực vật ma pháp.
[Ngửi Huyễn Thảo], phẩm chất Lam, nguyên liệu điều chế t.h.u.ố.c ma pháp.
Tuyệt vời!
Dù vẫn   t.h.u.ố.c ma pháp cụ thể  tác dụng gì, nhưng chỉ cần  tên thôi cũng  chắc chắn là đồ .
Những thứ  dính đến hai chữ “năng lượng” đều là vật phẩm cao cấp, ví dụ như đá năng lượng.
Hứa Chi mừng như bắt  vàng, vội vàng thu hái.
Tuy nhiên,  lượng cũng  nhiều,  cả bãi cỏ chỉ  chừng mười mấy cây Ngửi Huyễn Thảo  trưởng thành.
Hứa Chi hái sạch  chừa một cây. Vốn dĩ cô còn định đào cả gốc mang về trồng, nhưng hệ thống  thông báo rằng Ngửi Huyễn Thảo đòi hỏi môi trường sinh trưởng cực kỳ phức tạp,  thích hợp để trồng nhân tạo. Thế là Hứa Chi đành  từ bỏ ý định .
Về nhà  cô sẽ tìm cách kiếm công thức điều chế t.h.u.ố.c ma pháp.
Nếu t.h.u.ố.c ma pháp thực sự hữu dụng,     đảo Dâu Da thu hoạch Ngửi Huyễn Thảo cũng  muộn.
Chủ yếu là vì quá tốn đá dịch chuyển đến đảo nhỏ.
Cô  thu hoạch xong Ngửi Huyễn Thảo,  tiện tay đào  hơn nửa bãi cỏ , chỉ chừa  những chỗ  Ngửi Huyễn Thảo mọc.
Những t.h.ả.m cỏ  cùng với đất sẽ  mang về, trải ở gần nơi trú ẩn. Biết  chúng cũng  thể mọc  Ngửi Huyễn Thảo hoặc các loại thực vật khác. Mà kể cả  mọc  gì thì trông cũng  mắt.
Làm xong xuôi những việc , đồng hồ  điểm mười hai giờ.
Hứa Chi thầm nghĩ, thôi xong, thế  thì gay go . Dứt khoát  tìm dâu da nữa, cứ  gặp Ngôn Trầm  .
Bận rộn cả buổi sáng, thu hoạch  nhỏ, nhưng thứ quan trọng nhất là dâu da thì vẫn  thấy tăm .
Hứa Chi  khỏi bật .
 là  tính  bằng trời tính.
Cô nhanh chân  trở  nơi  hẹn với Ngôn Trầm.
Ngôn Trầm  đợi cô ở đó.
Anh chỉ  đó tay , quần áo lấm lem bùn đất nhưng đôi tay   rửa sạch sẽ.
Hứa Chi tò mò hỏi: “Sao ? Anh bắt  bao nhiêu con thỏ?”
“Mười tám con,” Ngôn Trầm đáp gọn.
Hứa Chi giơ ngón tay cái lên tán thưởng: “Giỏi thật, bắt  nhiều thế!”
Ngôn Trầm : “Anh tìm thấy một ổ thỏ, bắt trọn cả ổ .”
Chỉ một câu đơn giản của   khiến Hứa Chi vui mừng khôn xiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-295.html.]
“Xem  về nhà em  xây ngay một cái chuồng thỏ mới .”
Bằng , nhiều thỏ như   nhốt  .
Ngôn Trầm đề nghị: “Nếu  tiện,   thể dựng tạm một cái chuồng nhỏ .”
“Được ạ. Ba lô của  còn chứa  ?”
“Không vấn đề.”
“Phía bên  em xem hết ,  tìm thấy dâu da. Chúng  đổi hướng khác xem .”
Hứa Chi lấy thức ăn và nước uống , “Ăn chút gì   tiếp. Anh cũng đói   ?”
Ngôn Trầm lắc đầu: “Cũng .”
“Vậy cũng  ăn một chút chứ. Em mang nhiều đồ ăn lắm.”
Hứa Chi bung một chiếc ô lớn, cố định   cây gần đó  nhanh nhẹn lấy  hai chiếc ghế gấp và một chiếc bàn con, trải lên tấm khăn chống thấm. Chỉ trong nháy mắt, một buổi dã ngoại nho nhỏ   bày  ngay giữa khu rừng.
Cô bày biện từng món một, nào là thịt nướng, cá nướng, bánh màn thầu và một bát canh nóng hổi, ngay  đó là trái cây và đồ uống.
“Thế nào? Thịnh soạn ? Buổi trưa  ăn no một chút, chiều mới  sức  việc.”
Sáng nay Hứa Chi cũng   với Ngôn Trầm như .
Thật , nếu chỉ  một , cô  lẽ sẽ ăn uống qua loa cho xong bữa.
Bởi vì ăn một , dù  bày vẽ cầu kỳ  ăn thật nhiều, cô luôn cảm thấy thiếu thiếu chút gì đó.
 nếu  một  đồng hành, cảm giác sẽ khác hẳn.
Hứa Chi vẫn luôn thích   cùng  ăn cơm.
Cô để ý thấy Ngôn Trầm  thích ăn đào, mỗi   đào là  sẽ lấy một quả.
Vậy nên    ngoài, Hứa Chi cũng đặc biệt mang theo mấy quả, đặt ngay ngắn  bàn.
Ăn xong bữa chính, thấy   lấy đào, cô liền chủ động đưa cho  một quả: “Ăn xong  tráng miệng bằng trái cây ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Ngôn Trầm lắc đầu, chủ động  gỡ chiếc ô cô đang mắc  cây xuống: “Không ăn , để  che ô cho.”
Trước đó, Hứa Chi căn bản  dùng ô. Cả hai đều mặc áo khoác chống nước  mũ, nên cô cảm thấy dùng ô  vướng víu  thừa thãi.
Lúc ăn cơm thì khác, nếu  che chắn, đồ ăn sẽ  dính nước mưa, mất cả ngon.
Kết quả là Ngôn Trầm  thấy  ô, liền nghĩ sẽ che cho cô.
Hứa Chi vội : “Không cần , che  bao lâu chứ, lát nữa còn   việc mà.”
Hứa Chi  câu nệ tiểu tiết, quần áo và tóc   ướt cũng chẳng . Về nhà tắm nước nóng, uống chút canh gừng là  ngay.
Cơ thể cô khỏe như vâm  chứ.
“Không .”
Ngôn Trầm  giương ô lên, kéo cô sát  lòng . Cả  cô lọt thỏm  tán ô, những hạt mưa rơi lộp độp  đỉnh đầu nhưng  một giọt nào chạm    cô.
Hứa Chi ngẩng đầu  Ngôn Trầm, chỉ thấy  đang  thẳng về phía , vẻ mặt vô cùng tự nhiên.